CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI

Chương 920

“Chuyện giữa anh và Hứa Tịnh Nhi sau khi kết hôn, những gì tôi biết tôi đã nói cho anh cả rồi, chuyện khác giữa hai người thì tôi không biết. Nhưng… anh có thể về chung cư mà hai người sống sau khi kết hôn xem xem, không chừng có thể giúp anh nhớ ra gì đó”.

Cố Khiết Thần rời khỏi A-Pub, ngồi vào xe. Anh vừa khởi động xe vừa đeo tai nghe bluetooth, gọi vào một số điện thoại.

Đã nửa đêm, gần một giờ hơn, người ở bên kia điện thoại rõ ràng là bị đánh thức, giọng nói có vẻ mơ màng và khàn khàn vì mới tỉnh dậy, lúc lên tiếng hỏi còn chứa đựng vẻ ngạc nhiên: “Cố tổng? Muộn thế này rồi anh có chuyện gì sao?”.

Cố Khiết Thần đi thẳng vào vấn đề: “Địa chỉ chung cư mà tôi và Hứa Tịnh Nhi sống sau khi kết hôn là ở đâu? Còn chìa khóa của chung cư, anh có biết nó ở đâu không?”.

“…”.

Không ngờ nửa đêm rồi mà anh lại hỏi về chuyện này, trợ lý Lâm trở nên hoang mang.

Không phải anh không quan tâm tới chuyện của Hứa Tịnh Nhi sao? Hứa Tịnh Nhi yêu cầu gặp anh bàn chuyện hợp đồng, anh cũng ra vẻ thờ ơ chán ghét.

“Hả?”.

Giọng nói nhàn nhạt vang lên, mang theo cảm giác áp bức nặng nề. Trợ lý Lâm giật mình, hoàn toàn tỉnh táo lại.

Anh ta nói ra địa chỉ chung cư một cách rõ ràng, chính xác mà lại nhanh chóng. Còn chìa khóa… ở trong tay Cố Khiết Thần, anh ta cũng không biết Cố Khiết Thần để đâu.

Ở chỗ anh ta không có chìa dự phòng. Trợ lý Lâm nhíu mày nghĩ ngợi, đột nhiên nhớ tới điều gì, lại nói: “Có lẽ trong văn phòng anh có chìa khóa của chung cư!”.

Cố Khiết Thần xoay vô lăng, thuận miệng hỏi một câu: “Chìa khóa tôi để ở chỗ nào trong văn phòng?”.

“À… Cũng không phải anh để, lúc trước anh và cô Hứa ly hôn, cô Hứa trả lại anh mấy món đồ mà anh tặng cho cô ấy, chìa khóa của chung cư cũng trả lại. Tôi nhớ anh cất hết chúng vào một cái túi, đặt ở ngăn kéo cuối cùng bên trái bàn làm việc”.

Trợ lý Lâm dừng một lúc, sau đó bên kia vang lên tiếng mặc quần áo sột soạt: “Cố tổng, bây giờ tôi sẽ đến văn phòng lấy chìa khóa chung cư cho anh”.

“Không cần đâu, tôi đi lấy là được, anh ngủ tiếp đi”.

Nói xong, Cố Khiết Thần cúp máy một cách dứt khoát, gỡ tai nghe xuống, lái xe về phía tòa nhà của Tập đoàn Cố Thị.

Đêm đã khuya, trên đường không còn nhiều xe, Cố Khiết Thần lái đi rất nhanh. Sau khi đỗ xe ổn định, anh bước vào tòa nhà, đi thang máy về lại văn phòng.

Anh mở ngăn kéo mà trợ lý Lâm nói, trong đó đúng là có một chiếc túi giấy, anh bèn lấy ra.

Trong túi giấy có đến mấy chiếc hộp đựng trang sức, Cố Khiết Thần lấy từng cái một ra, lần lượt mở từng cái. Ba chiếc hộp đựng trang sức đều là… nhẫn, vả lại còn là nhẫn kim cương giá trị không rẻ.

Một trong số đó rất thân thuộc với anh, bởi vì đó là nhẫn của mẹ anh, cũng là di vật của mẹ dặn anh tặng cho vợ tương lai của anh.

Hai cái còn lại rõ ràng anh chưa từng thấy, bây giờ nhìn chúng lại không hề có cảm giác lạ lẫm…

Bình luận

Truyện đang đọc