THẬP NIÊN 80: EM GÁI CỦA NAM CHỦ TRONG NIÊN ĐẠI VĂN ĐÃ TRỞ LẠI

Nhắc tới Luật Hạo Chi là Ôn Độ đau răng.

Nếu không phải Luật Hạo Chi vẫn âm thầm muốn lừa em gái cậu đi, cậu cũng sẽ không chuyển dời trọng tâm sự nghiệp đến Bình Thành sớm như vậy.

Bên phía Sở Thành có Mạnh Lương trông coi mọi việc, Ôn Độ chỉ cần qua đó mỗi tháng hai chuyển là được, cũng không cần phải ở bên đó mọi lúc.

Hơn nữa, bây giờ muốn đến Sở Thành cũng đã có máy bay.

Tới tới lui lui, ngoại trừ vật giá cao hơn một chút thì tiện lợi hơn trước kia rất nhiều.

Ôn Độ quan tâm sự nghiệp hai bên, hoàn toàn không có bất kỳ áp lực nào.

Mà Luật Hạo Chi cũng vì muốn bản thân mạnh mẽ lên nên đã đi khai thác thị trường khác sớm hơn một bước trước tất cả mọi người nhà họ Luật.

Ôn Độ thừa nhận Luật Hạo Chi là anh em tốt.

Nhưng cậu ấy lại muốn cướp em gái cậu mà không hề khách sáo.

"Mấy cái khác không có gì để nói, nếu trọng điểm mà em quan tâm là...

Ôn Oanh chú ý lời cậu nói, thế là nói bằng âm thanh mềm mại nhưng không hề

khách sáo tí nào: "Đúng vậy, cái mà em muốn biết chính là chuyện tình cảm của anh, em cảm thấy trước đó anh hẳn là có chuyện gạt em, không trực tiếp nói rõ ràng với em, không đúng, anh vốn dĩ không muốn nói với em."

Ôn Oanh hừ lạnh.

Cô bé trưởng thành sẽ trở nên hung dữ, lúc nói chuyện đúng là không hề khách sáo.

Chẳng qua vẫn nên hung dữ một chút, miễn cho sau này lớn lên bị người ta bắt nạt cũng không biết cãi lại, lại càng không biết tìm anh trai đến làm chỗ dựa cho mình.

Nếu cô bé chịu tủi thân ở nơi cậu không nhìn thấy, phỏng chừng sau khi Ôn Độ biết được nhất định sẽ nổi điên.

Cậu luôn luôn cho rằng trạng thái của mình rất tốt.

Ít nhất trong lòng không có bất kỳ vấn đề gì.

Nhưng thật ra chính cậu loáng thoáng cảm nhận được nội tâm cậu rất cố chấp. Hiện giờ người nhà đều rất tốt, cậu cũng rất tốt. Nhưng một khi người trong nhà xuất hiện vấn đề, vậy thì vấn đề nghiêm trọng nhất sâu trong nội tâm cậu sẽ bị bại lộ.

Vẫn còn một người mà cậu chưa từng nói ra khỏi miệng, Ôn Độ cũng không có cách nào đi tìm, bởi vì cậu không biết người kia là ai.

Kiếp trước bởi vì muốn tìm kiếm em gái nên cậu đã không đi tìm cô ấy.

Đời này bởi vì cố gắng cho em gái một cuộc sống tốt hơn nên cậu vẫn không đi tìm cô ấy.

Không phải cậu không muốn.

Mà là...

Cậu căn bản không biết phải tìm ở đâu.

Cậu đang chờ, chờ cô ấy xuất hiện.

"Khi chị dâu em ở bên anh lúc trước, anh đã thật lòng muốn cho cô ấy một mái nhà, cô ấy sinh ra hai đứa con nhưng dáng vẻ của hai đứa nó không giống anh, cũng không thân thiết với anh. Anh đã thử làm một người ba tốt, nhưng người nhà bọn họ căn bản không cảm kích"

Cuối cùng Ôn Oanh cũng nghe được cái mình muốn nghe, bèn tức giận chống nạnh hai tay, trực tiếp ngồi quỳ dậy, trong mắt chán ghét nói: "Anh còn không biết xấu hổ mà nói! Nếu dựa theo những gì anh nói, rõ ràng khi đó anh rất có tiền, vì sao còn muốn đi ở rể?"

Ôn Độ: "...”

Cậu hả miệng, không ngờ hiểu lầm của em gái đối với mình lại lớn như vậy.

Khó trách cô bé vẫn cứ ép buộc mình nói ra tình hình thật sự.

"Anh trai em chỉ còn lại một mình nên nói làm con rể cũng không có gì không đúng, con gái kết hôn có thể lựa chọn ở nhà mình, cũng có thể lựa chọn đến nhà trai ở, mà chuyện này không có bất kỳ vấn đề gì với bản thân anh, chỉ là cô ấy không muốn rời xa ba mẹ mình nên anh mới tạm thời dọn qua ở."

Sắc mặt Ổn Oanh dịu đi rất nhiều.

Bình luận

Truyện đang đọc