THẬP NIÊN 80: EM GÁI CỦA NAM CHỦ TRONG NIÊN ĐẠI VĂN ĐÃ TRỞ LẠI

Tuy Chu Mẫn Nguyệt và Ôn Độ kết hôn mới hơn một năm nhưng hai người vẫn chưa từng trở về, cũng chưa từng ở chung với Ôn Oanh, thay vào đó là mỗi ngày nói hai câu qua điện thoại.

Thường xuyên qua lại, tình cảm của hai người vẫn rất tốt.

"Em vào đi!"

Chu Mẫn Nguyệt định ra ngoài đón cô.

Ôn Oanh đi rất nhanh, thấy cô ấy muốn đi ra bèn nói: "Chị dâu, chị đừng nhúc nhích, cũng không phải người ngoài mà, sao lại khách sáo như vậy chứ."

Chu Mẫn Nguyệt nghe vậy cười nói: "Vậy chị sẽ không động nữa nha!"

Bây giờ đứa bé đã được bảy tháng.

Cô ấy đứng lên sẽ rất khó chịu.

Lúc bình thường đứng rồi thì sẽ không muốn ngồi xuống, ngồi xuống rồi thì sẽ không muốn đứng lên. Lúc đi bộ, xương chậu của cô ấy còn rất đau, khoảng thời gian gần đây lại càng không muốn đi bộ.

"Chị dâu, chị muốn ăn cái gì cứ nói thẳng, đây là nhà mình, chị không cần khách sáo, cũng không cần ngượng ngùng, nếu như chị ngượng ngùng, vậy thì em sẽ gọi điện thoại cho anh trai em, bảo anh ấy trở về chăm sóc chị. Ôn Oanh ăn nói khá giỏi.

Chu Mẫn Nguyệt vội nói: "Cái gì chị muốn ăn trong nhà đều có cả, chị không chịu ấm ức."

"Vậy tại sao chị còn trở về? Ở nhà chị không thoải mái ạ?" Ôn Oanh nói chuyện thật sự rất thẳng thắn, hoàn toàn không cho người ta có cơ hội phản ứng.

Chu Mẫn Nguyệt sửng sốt một chút mới nói: "Không phải em trai chị đã kết hôn rồi sao? Em dâu chị ở nhà, cũng có thai, mẹ chị một mình chăm sóc không được hai người nên chị mới trở về."

Ôn Oanh lập tức hiểu ngay.

Lúc trước anh trai kết hôn, trong lòng cô có một loại cảm giác giống như ngôi nhà này không phải nhà của cô, mà là nhà của người khác.

Cô giống như một người ngoài.

Cô rất lo lắng chị dâu sẽ không thích mình, chán ghét mình, không thích mình ở nhà.

Khi đó, cô cũng bắt đầu tính toán tìm một căn nhà mới, trực tiếp dọn ra ngoài ở.

Cũng may cô vẫn chưa hoàn toàn thực hiện chuyện này.

Đợi đến sau khi anh trai kết hôn, đã mang theo chị dâu ra nước ngoài tiếp tục việc học.

Cô mới cảm thấy cuộc sống sau khi anh trai kết hôn và trước kia không có gì khác nhau.

Tâm trạng không được tự nhiên trong lòng mới chậm rãi chuyển biến tốt đẹp.

Chắc chị dâu còn tưởng rằng đó vẫn là nhà của mình, sau khi trở về muốn từ từ ở lại một khoảng thời gian ngắn.

Sau khi về đến nhà mới ý thức được em trai kết hôn, trong nhà có thêm một người, mà tất cả mọi người phải quan tâm đến cảm xúc của người em dâu kia, cho dù cô ấy có đang mang thai thì cũng phải quan tâm đến tâm trạng của em dâu.

Ở một thời gian ngắn thì được, nhưng ở lâu, trong lòng cô ấy cũng sẽ không thoải mái.

Mà ở nhà chồng, cô ấy là người được cưng chiều kia.

Cho dù chồng không có ở nhà thì ở đây vẫn thoải mái hơn so với ở nhà mẹ đẻ nhiều.

Quan trọng là đồ ăn trong nhà cũng ngon hơn nhà mẹ đẻ.

Chu Mẫn Nguyệt cũng không phải kẻ ngốc, ở nhà được ba ngày đã trực tiếp trở lại.

"Em còn tưởng rằng là vì chị sợ bà nội không vui! Em còn tính đến đây nói với chị, chị muốn ở đâu thì cứ ở đó, không cần lo lắng chuyện khác, đây là nhà của chị, thích làm gì thì làm là được"

"Ừm!"

Bình luận

Truyện đang đọc