THẬP NIÊN 80: EM GÁI CỦA NAM CHỦ TRONG NIÊN ĐẠI VĂN ĐÃ TRỞ LẠI

Trước đây, ước mơ của cô là học hành chăm chỉ để thay đổi điều kiện gia đình, để người nhà không phải vất vả. Tuy nhiên, mục tiêu đó đã được anh trai thực hiện trước rồi.

Hiện nay, Từ Ký đã có cửa hàng ở nhiều thành phố lớn.

Việc kinh doanh thì khỏi phải nói, rất phát đạt.

Trong đó, các món ăn vặt cũng rất phong phú, còn liên tục bổ sung các món ăn đặc trưng của từng địa phương. Bất kể bạn ở thành phố nào, cũng đều có thể ăn được bữa sáng quê nhà.

Từ Ký dùng nhiều nguyên liệu, hương vị thơm ngon, giá cả phải chăng, kinh doanh luôn rất phát đạt.

Câu slogan là: “Từ Ký, ăn mãi không chán.

Anh trai đã âm thầm trở thành người giàu nhất nước.

Còn cả ba cô nữa, bây giờ là một nghệ sĩ nổi tiếng.

Những bộ phim truyền hình mà hắn đóng, chắc chắn là có tỷ lệ người xem cao nhất. Mỗi ngày đi học đều nghe thấy người ta khen ba cô rất đẹp trai, rồi bàn tán về nội dung của bộ phim đó.

Ôn Oanh không xem, cô thấy ngại.

Đôi khi ba cô trong phim được các cô gái vây quanh, không biết kịch bản viết thế nào, dù sao thì tất cả các mỹ nhân đều thích nhân vật do ba cô thủ vai.

Phim điện ảnh hắn đóng cũng được phản hồi rất tốt.

Còn cô thì ngày nào cũng ngoan ngoãn đến trường.

Nói ra chắc chẳng ai tin, ba cô là ngôi sao điện ảnh, là nam diễn viên được cả nước biết đến. Bà nội cô là chủ thương hiệu Từ Ký, anh trai cô là người giàu nhất trong nước.

Thật sự muốn hỏi anh trai cô xem rốt cuộc anh làm thế nào mà kiếm được nhiều tiền như vậy.

Cảm giác trực quan nhất là, anh trai cô đã âm thầm mua hết các tứ hợp viện ở gần đó, những gì có thể mua đều đã bị anh mua hết rồi.

Cũng không biết mua nhiều nhà như vậy có ở hết nổi không nữa?

Nghĩ đến đây, Ôn Oanh phàn nàn với Luật Cảnh Chi: “Cậu nói xem, có phải anh trai tớ có vấn đề không? Cậu biết anh ấy đã mua bao nhiêu nhà rồi không?”

“Những ngôi nhà trên con phố này, hình như anh ấy đã âm thầm mua hết rồi. Nhà mình chỉ có mấy người thôi mà, có ở nổi không? Huống hồ, xa thơm gần thối, sống gần nhau chắc chắn sẽ có mâu thuẫn.

Biểu cảm của Luật Cảnh Chi hơi cứng lại, giọng cậu nghe có chút nghi ngờ: “Nhưng chẳng phải cả gia đình cô của cậu đều sống cách nhà cậu không xa sao?"

"Đó là vì bà nội tớ nhớ cô. Năm đó, lúc nhà tớ khó khăn nhất, chính cô đã tiết kiệm từng đồng để giúp nhà tớ vượt qua giai đoạn khó khăn.

Cô của cô có thể so sánh với người khác được sao?

“Nhưng nếu sau này anh trai cậu và chị dâu sinh con thứ hai, có nhiều con cái thì chỗ này không đủ ở đâu. Nhà bên cạnh là để cho ông cậu ở, còn phía bên kia là chú Tư ở. Cô của cậu cũng chỉ có thể sống trong căn nhà bên cạnh. Tớ không thể ở đây mãi được, một thời gian nữa tớ sẽ chuyển đi."

Ôn Oanh lập tức ngồi dậy, quay đầu hỏi cậu: “Cậu dọn ra ngoài làm gì?"

"Bây giờ tớ ở một mình ở đây chắc chắn không vấn đề gì. Nhưng mà sau này tớ muốn định cư ở đây, đương nhiên phải mua một căn nhà thuộc về mình. Không thể kết hôn sinh con cũng ở đây được? Dù sao tớ cũng không phải họ Ôn.

Bình luận

Truyện đang đọc