So với quà mừng đám cưới cho người chị họ Lâm Doãn Nam thì tầm quan trọng của Thượng Quan Bắc rõ ràng lớn hơn rất nhiều.
Đó là mối quan hệ mà không chỉ bản thân Trương Hàn có khả năng tiếp xúc mà càng liên quan đến việc liệu bố của anh ta thậm chí là cả nhà họ Lâm có thể tiếp cận được hay không.
Một trong những gia tộc thượng lưu bậc nhất thủ đô không phải là thứ mà tùy tiện một thành phố cấp một nào cũng có thể so sánh được.
Nghĩ vậy, Trương Hàn cũng không muốn ở lại thêm phòng giám sát này nữa, đứng lên rời đi, chuẩn bị nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm hôm sau sẽ lập tức lên đường đến Ninh Thành đón tiếp Thượng Quan Bắc.
...
Ngày hôm sau, 8 giờ sáng, Trương Hàn dậy sớm vội đến thẳng bệnh viện, do bối cảnh thân phận nên không cần phải kiểm tra mà đến luôn phòng thương gia.
Thiên Thành và Giang Thành cách nhau khoảng hai ngàn ki-lô-mét, nhưng lại gần thủ đô hơn.
Có điều so với mực thủy triều ở thủ đô thì Thiên Thành ngoài khá gần với thủ đô ra cũng không có gì khác biệt với những thành phố cấp một bình thường khác.
Không dẫn đầu về kinh tế, cũng không có những sự kiện mang tính lịch sử văn hóa, không có các giới thượng lưu phức tạp, nếu có thì cũng chỉ toàn những dạng ký sinh thôi, gió thổi chiều nào bọn họ sẽ ngã theo chiều đó.
Phàm là những thanh niên trẻ tuổi đã đến Thiên Thành phấn đấu thì không có mấy người có thể trụ lại đến cuối cùng, sau khi họ về quê câu nói hay được nhắc đến nhất chính là:
Ở thành phố Thiên Thành này, bạn có thể không tài giỏi, có thể không có nhan sắc, có thể không có một ông bố giàu có, nhưng bạn không thể không có khả năng nịnh bợ, không thể không có kỹ năng a dua nịnh hót đám quyền quý!
Có lẽ đây chính là điểm đặc biệt nhất của Thiên Thành, cả thành phố này đều tràn ngập mùi vị 'nịnh nọt'!
Sau khi Trương Hàn đến Thiên Thành cũng khôngđến nhà họ Lâm ngay, mà đến biệt thự riêng hắn mua tại Thiên Thành. Sau khi gọi điện cho lão đại của mình, cậu chủ nhà họ Long, Long Huy xong, thì hẹn địa điểm chiều tối gặp mặt Thượng Quan Bắc.
Đợi cho đến lúc sập tối!
Hoàng hôn đã buông xuống cả thành phố Thiên Thành.
Tà dương hòa cùng tiếng gió xào xạc của rặng cây lớn, nhìn Thiên Thành xa hoa trụy lạc, phủ lên từng lớp từng lớp rực rỡ sắc màu, khoác lên mình tấm áo màn đêm có hương vị khác!
"Tích tích..."
Trước cửa câu lạc bộ cao cấp tại trung tâm thành phố vang lên tiếng khóa của một chiếc xe ô tô hạng sang trị giá hàng triệu nhân dân tệ.
Câu lạc bộ cao cấp này có một cái tên vô cùng vang dội, tượng trưng cho thân phận và địa vị của các thái tử giới quý tộc ở Thiên Thành.
Câu lạc bộ Đồ Long!
Nghe nói câu lạc bộ này là của một vị thái tử gia đến từ thủ đô quyền cao chức trọng, bối cảnh thâm sâu nào đó kết hợp với hai công tử của gia tộc thượng lưu số một và ông trùm ngoại tỉnh khác cùng gây dựng nên.
Đã hoạt động được mười năm nay, không có một thế lực nào dám đến gây sự, đương nhiên, có rất nhiều nguyên nhân có thể đoán được.
Một vài tên côn đồ lưu manh muốn kiếm ít tiền nên đến thu phí bảo kê, kết quả đến ngày hôm sau đã bốc hơi, chết mất xác!
Có một vài ông chủ lớn có chút tiếng tăm ở một góc nào đó Thiên Thành muốn ra nhập vào câu lạc bộ nhưng bị từ chối, sau khi bị từ chối thì liền nổi trận lôi đình, liên tiếp gọi điện cho mười mấy ông lớn có quyền hành ở Thiên Hành, muốn đóng cửa câu lạc bộ, kết quả đến ngày hôm sau có tin tức mấy ông chủ lớn đó đều đã thất thế ngã ngựa rồi!
Những chuyện như vậy có rất nhiều, nên càng ngày càng được các thiếu gia thế hệ mới sùng bái.
Thế cho nên cũng càng ngày càng có nhiều thiếu gia muốn ra nhập vào câu lạc bộ Đồ Long!
Nhưng đáng tiếc...
Nếu như không có thân phận và thủ đoạn có sức ảnh hưởng tuyệt đối thì căn bản không có tư cách ra nhập vào câu lạc bộ Đồ Long!
Cho đến nay, thành viên chính thức của câu lạc bộ chỉ vỏn vẹn đúng ba mươi người, mỗi người sau lưng đều có mối quan hệ vô cùng khổng lồ và phức tạp!
Dùng một câu nói của người ngoài để nói: "Nếu như có thể ôm được chân của bất cứ một vị thành viên nào của câu lạc bộ Đồ Long, thì đời này cho dù ở Thiên Thành có bị mù cũng vẫn có thể ngang nhiên mà đi!”
Dưới ánh đèn rực rỡ, mười mấy chiếc xe hạng sang đỗ song song thành hàng với nhau trước cửa câu lạc bộ Đồ Long.
Mặt bằng chỗ câu lạc bộ vô cùng thuận lợi, diện tích ước chừng bằng một khách sạn năm sao, phong cách được áp dụng là vòng ngôi sao đương thời thịnh hành nhất, mỗi khi đêm về, bên ngoài câu lạc bộ sẽ phát ra khí tức kim tiền, đứng từ phía xa nhìn sẽ khiến người ta cảm thấy vô cùng hấp dẫn.
"Cậu Trương..."
Hai nhân viên bảo vệ mặc âu phục đã qua huấn luyện nghiêm ngặt cung kính đi đến trước mặt, chủ động nhận lấy chìa khóa xe trong tay của Trương Hàn.
Trương Hàn!
Là một trong những người sáng lập nên câu lạc bộ Đồ Long!
"Anh Long đến chưa?", sắc mặt Trương Hàn lãnh đạm, hắn ta thay sang một bộ âu phục thoải mái hơn, ánh mắt khẽ run sợ!
"Đến rồi!", nhân viên bảo vệ gật đầu nói tiếp: "Chị Hồng đang hầu rượu anh Long trong phòng VIP, gần đây chị Hồng đã mua được một loại rượu ngon mới ở một trang trại rượu nước ngoài, nghe nói, độ tuổi đều là từ ba mươi năm trở lên!"
"Vậy sao?"
Trong lòng Trương Hàn hơi sững sờ, nghĩ đến người quản gia của câu lạc bộ quanh năm bốn mùa chỉ mặc váy màu đỏ, miệng lưỡi thơn thớt, được gọi là con nhện độc kia, hắn lại khẽ mỉm cười nói: "Chị Hồng chăm lo cho cậu lạc bộ mười năm nay, quả thật vất vả, cậu Bắc đã đến chưa?"
"Rồi ạ!"
"Cậu Bắc cũng đang ở trong phòng Đế Long, nhưng..."
"Nhưng cái gì?"
Bảo vệ khẽ nhíu mày, nhìn xung quanh xong mới trả lời: "Nhìn sắc mặt của cậu Bắc hôm nay thì có vẻ tâm trạng không được tốt lắm".
"E là..."
Những lời tiếp theo không cần nói nữa.
Trương Hàn cũng có thể đoán được, nhớ lại nội dung cuộc điện thoại tối qua, đoán chừng là vì nguyên nhân bị giáng chức.
"Tôi biết rồi!"
"Đỗ xe cho tôi nhé, tôi lên phòng đây".
"Vâng, cậu Trương!"
Nói xong, Trương Hàn đi thẳng vào trong câu lạc bộ.
Vừa vào trong đã gặp không ít thành viên, vừa thấy Trương Hàn, những thành viên cả ngày ăn dầm nằm dề ở câu lạc bộ này đều lần lượt chào hỏi cậu Trương.
Vài phút sau, đến tầng cao nhất của câu lạc bộ, Trương Hàn dừng chân, đứng trước cửa phòng VIP, chưa mở cửa đã nghe thấy giọng nói gào lên uống rượu ầm ỹ từ bên trong rồi.
Là giọng của Long Huy!
Bể dâu, hùng hồn, lại vừa mang theo chút hương vị nóng nảy!
Hắn ta đẩy cửa ra đi vào.
Khoảnh khắc đẩy cửa bước vào tất cả ánh mắt trong phòng VIP đều đổ dồn tới.
Một thanh niên to cao ngồi trên sô-pha, để đầu ba phân, trên tay đeo một chiếc nhẫn kim cương lớn, đang ôm một người phụ nữ mặc váy đỏ, cầm ly rượu vang, chuẩn bị cụng ly, vừa nhìn thấy Trương Hàn thì bọn họ đều đồng thời dừng lại.
Người thanh niên đó chính là Long Huy!
Người phụ nữ chính là quản gia của câu lạc bộ, một quân sư cực kỳ thông minh phụ trách toàn bộ mối quan hệ của các hội viên trong câu lạc bộ, chị Hồng!
Còn một bên, trên một chiếc sô-pha đơn khác, ngồi bắt chéo chân, khí chất nổi bật, toàn thân mặc một bộ vest trắng, vừa không tầm thường lại toát lên khí tức anh tuấn trẻ trung tao nhã, đó chính là Thượng Quan Bắc!
Thấy Trương Hàn đến, Thượng Quan Bắc khẽ nhướn lông mày.
Mở miệng, trầm giọng nói: "Đến rồi à?"
"Ừm!"
Chị Hồng đặt ly rượu vang xuống, đoan trang đứng lên, khẽ cúi người nói với ba người.
"Cậu Bắc, cậu Trương, cậu Long, mời ba vị nói chuyện, tôi ra ngoài sắp xếp một chút, tránh cho nhân viên tạp vụ chờ..."
"Không làm phiền các cậu nói chuyện!"
- ---------------------------