ĐỆ NHẤT LANG VƯƠNG



“Bùm!”  
Trương Sĩ Đào hoảng rồi.

Từ khi Hứa Long được thả ra ngoài, tin tức Vu Kiệt đang ở Lạc Thành bắt đầu lan truyền khắp các thế lực lớn.

Tuy nhiên, phần lớn bọn họ đều không biết thân phận thực sự của Vu Kiệt, cũng không biết người tên Vu Kiệt này rốt cuộc sở hữu năng lượng gì mà lại có thể thu hút nhiều nhân vật lớn như vậy thi nhau tìm kiếm.


Khắp mọi nơi trên đất nước.

Ồ không!  
Có lẽ nên nói rằng.

Hết lực lượng này đến lực lượng khác trên khắp thế giới đều đang vội vã đổ xô về Lạc Thành.

Sau vài giờ nữa, thành phố Lạc Thành xa xôi thậm chí còn không được xếp vào thành phố hạng ba này, sẽ chào đón cảnh tượng chấn động nhất trong lịch sử từ trước đến nay.

Mà lúc này, nhân vật chính là Vu Kiệt, chẳng khác gì một tên sát thủ, đang đi đến một tháp chuông nằm cách trang viên nhà họ Thường 500 mét.

Lợi dụng sắc trời u ám, Vu Kiệt ẩn mình né tránh camera giám sát ở các lối ra vào trên các con phố và ngõ hẻm với tốc độ cực nhanh, khi đến được dưới bức tường phía sau tháp chuông, anh mới khẽ thở hổn hển.

“Hơn năm trăm camera giám sát”.

Vu Kiệt lẩm bẩm, ánh mắt không ngừng quan sát xung quanh, sau đó đồng tử đột nhiên co rút lại, lộ ra vẻ kinh ngạc.


"Mỗi camera đều vừa mới được lắp đặt, bất luận là tuyến đường hay phân loại, đều lựa chọn những địa điểm đặc biệt.

Ngay cả góc khuất camera cũng có thể lia đến cực kỳ chính xác.

Hoàn toàn khác xa so với những chiếc camera bên đường cách xa nơi này vài cây số, xem ra đã chuẩn bị kỹ càng trước khi mình đến”.

Là một chiến sĩ có năng lực chiến đấu cá nhân mạnh nhất thế giới, về mặt khả năng thu thập và phân tích thông tin, Vu Kiệt đều rất lợi hại, nhưng cho dù là anh, khi đối mặt với năm trăm chiếc camera mới lắp đặt này thì cũng phải cảm thấy hơi bất lực.

Không phải thể lực của anh không theo kịp mà là vị trí đặt mấy cái camera này và góc quan sát, nếu không cố gắng chú ý thì căn cản không thể tìm được góc chết để che giấu hành tung của bản thân, từ lúc đến đây Vu Kiệt đã tốn hơn hai mươi phút để né tránh tầm quan sát của camera, con đường phía trước không biết còn bao nhiêu camera nữa.

Nhưng may mắn là…  
Các phương tiện cần dùng đến đều đã bố trí sẵn cả rồi.

Chỉ là vẫn còn một điểm đáng ngờ.


Vu Kiệt nheo mắt lại: "Tại sao chỉ trong khoảng thời gian ngắn lại lắp nhiều camera như vậy? Là lệnh của nhà họ Thường hay là năm tên cường giả phong thánh kia?"  
Nếu là những cường giả phong thánh kia, Vu Kiệt cảm thấy năm người này thật nực cười, đối diện với một võ giả chỉ ở cảnh giới hóa kình như anh, mà bọn họ lại phải dùng camera để theo dõi hành tung của anh.

Nhưng nếu như là người của nhà họ Thường thì…  
Vu Kiệt không hiểu được!  
Chiến đấu trực diện, khả năng thắng là không có.

Đánh vu hồi cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Vậy thì chỉ còn lại một cách…  
Một cách mà Vu Kiệt tự nghĩ ra!.


Bình luận

Truyện đang đọc