ĐỆ NHẤT LANG VƯƠNG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Không biết sức lực từ đâu mà ra, Ngô Tiểu Phàm điên cuồng lao vào đám đông, cho đến khi chen đến hàng đầu tiên mới dừng lại, sau khi báo danh tính cho nhân viên phụ trách ở đây, cô nhanh chóng lao vào bên trong bệnh viện.

Rất nhanh cô đã đến bên ngoài phòng bệnh của Hứa Thu.

"Bố…!"  
"Bố!"  
Vừa lên đến tầng này, bước ra khỏi thang máy, cô đã nhìn thấy hai nhân viên của cục cảnh sát đeo găng tay trắng đang đẩy một chiếc băng ca.


Và người đàn ông nằm trên đó chính…Ngô Vĩ!  
"Bố!"  
Ngô Tiểu Phàm lòng đau như cắt hét lên, vào lúc này, tất cả những nỗi bất bình trong lòng cô suốt mấy năm đều tan biến, mọi thành kiến, mọi oán hận và bất mãn đều không còn nữa, chỉ còn lại đau đớn.

Trên đời này, ngoài ông nội, cô chỉ còn lại một người thân là bố cô thôi.

Mẹ cô mất rồi.

Cũng không có anh chị em nào cả.

Bây giờ bố cũng đi rồi.

Vài năm nữa, nếu ông nội cũng không thể gắng gượng nổi và rời xa cô.

Thì cô phải làm thế nào bây giờ?  
Giây tiếp theo, cô nhanh chóng lao về phía chiếc băng ca đang đẩy thi thể của Ngô Vĩ.


Một nhân viên vừa thấy vậy, sắc mặt đột nhiên thay đổi, nhanh chóng ngăn cản Ngô Tiểu Phàm: "Thực xin lỗi, xin đừng làm ảnh hưởng đến công việc của chúng tôi”.

"Đó là bố của tôi, bố của tôi mà!"  
Ngô Tiểu Phàm chỉ vào mặt Ngô Vĩ.

Nghe vậy, hai người nhân viên đều sửng sốt, sau đó giải thích: "Là người nhà của nạn nhân sao? Phía chúng tôi sẽ có người đến giải thích tình hình xảy ra cho cô”.

"Giải thích?"  
Ngô Tiểu Phàm chợt bật khóc: "Vậy thì giải thích đi, nhanh lên, nhanh giải thích đi chứ”.

Ngay sau đó, một thanh niên mặc đồng phục chịu trách nhiệm điều tra vụ việc này tên là Hàn Năng bước ra khỏi phòng bệnh, vừa nhìn thấy ồn ào bên đó liền vội vàng chạy đến.

"Ngô Tiểu Phàm phải không? Tôi là người vừa gọi cho cô, trước tiên chúng ta hãy tìm hiểu kỹ tình hình đã! Đừng quấy rầy công việc của họ”.

Nói xong, Hàn Năng nhanh chóng kéo Ngô Tiểu Phàm sang một bên.


Nhìn thấy chiếc băng ca đẩy thi thể của Ngô Vĩ dần đi xa, Ngô Tiểu Phàm càng thêm lo lắng: "Chuyện! chuyện này rốt cuộc là thế nào? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"  
Hàn Năng lấy cuốn sổ ghi lại chi tiết ra, cầm bút lên, nói: "Cô Ngô, là như thế này, trước tiên tôi sẽ nói cho cô biết chuyện đã xảy ra dựa trên bằng chứng mà chúng tôi hiện có”.

"Mẹ kế của cô, Hứa Thu, cô biết chứ!"  
Ngô Tiểu Phàm gật đầu: "Vâng!"  
"Được rồi, biết là được, chúng tôi đã điều tra mối quan hệ gia đình giữa cô và bố cô, vì vậy tôi cũng hiểu mối quan hệ giữa hai người.

Tôi cũng rất lấy làm tiếc vì chuyện này đã xảy ra, theo điều tra của chúng tôi, mẹ kế của cô là Hứa Thu đã phản bội bố cô và ngoại tình với người khác".

Nói xong, Hàn Năng đưa cuốn sổ trên tay sang cho cô.

.


Bình luận

Truyện đang đọc