“Tôi biết rồi!”, Hứa Long gật đầu, trong ánh mắt toát lên sự cảm kích.
Sau đó, hai người thanh niên cất bước rời đi mà không có hứng thú gì muốn nán lại.
Khi họ rời đi thì Hứa Thu vội nắm cánh tay Hứa Long, nói: “Em trai à… Rốt cuộc họ là ai vậy? Rốt cuộc có chuyện gì vậy? Nhà họ Thường nào? Sao chị chưa từng nghe đến sự tồn tại của nhà này? Mày được họ cứu thoát ra tù đúng không?”
Hàng loạt những câu hỏi mà Hứa Thu muốn có được ngay câu trả lời.
Kể cả ban nãy trong lúc nói chuyện với Ngô Vĩ cô ta vẫn kiên định tin rằng em trai mình sẽ không dễ dàng bị giam trong tù như vậy.
Nhưng lúc này khi tận mắt nhìn thấy Hứa Long thì cô ta vẫn không kịp phản ứng lại.
Dù sao thì cô ta cũng hiểu rõ mấy năm nay mình đã sống như nào?
Bố mẹ mất khi hai chị em còn nhỏ, sau đó trở thành trẻ mồ côi không quyền không thế không người chống lưng.
Lúc học lớp 11 thì Hứa Long nghỉ học dẫn chị gái lăn lộn trong xã hội, đoạn đường đó thật gian khổ xót xa.
Hứa Long từ một học sinh trở thành côn đồ đường phố, cả ngày không làm gì mà chỉ biết cướp của.
Nếu không phải Hứa Thu xinh gái làm vũ công ở quán bar thì hai chị em sớm đã chết đói đầu đường rồi.
Cũng chính vì cô ta xinh đẹp nên đã bị một tên ‘tra nam’ lừa tiền lừa tình rồi mang bầu.
Mười mấy năm nay, Hứa Thu phải chịu cảnh bạo lực gia đình, em trai Hứa Long cũng thường xuyên bị ăn đánh.
Mấy năm trước, trong một lần say mèm, Hứa Long không chịu được nỗi khổ nhục nên lỡ tay đâm cho chồng cũ của Hứa Thu một cái và suýt nữa phải ngồi tù.
Nếu như không phải lúc đó Hứa Thu gặp được Ngô Vĩ thì chỉ e hai chị em cô ta đã ngồi tù mọt gông rồi.
Nói đúng hơn thì hai chị em nhà cô ta có được ngày hôm nay đều nhờ vào sự giúp đỡ của Ngô Vĩ.
Trong cuộc đời của Hứa Thu, dường như họ chỉ có thể dựa dẫm vào một mình Ngô Vĩ mà thôi.
Nhưng hiện giờ…
!Sự xuất hiện của Hứa Long và hai người trẻ tuổi thần bí kia khiến Hứa Thu nhận ra rằng, hình như… Em trai mình đã thay đổi và không hề đơn giản.
“Chị yên tâm đi! Có một số chuyện em vẫn chưa thể nói với chị được”.
“Nhưng chị chỉ cần biết, em trai chị đã không còn là thằng Hứa Long để mặc kẻ khác bắt nạt như trước nữa.
Chị cứ coi như không biết chuyện Ngô Vĩ chết.
Việc chị phải làm hiện giờ là lấy hết tài sản của nhà họ Ngô, kế thừa tất cả mọi thứ của ông ta, đừng để lại cho Ngô Tiểu Phàm một đồng nào cả”.
“Đợi mấy ngày nay em tránh được sóng gió thì Lạc Thành này vẫn là của chị em mình”.
Nghĩ đến nhà họ Thường không hề đơn giản mà trong lòng Hứa Long lại cảm thấy có chút băn khoăn.
Cũng là vì một lần được lợi vào mấy năm trước nên hắn đã kết giao với nhà họ Thường.
Nhà họ Thường là gia tộc hạng ba trong gia tộc kế thừa ở võ giới.
Ở thế tục thì có lẽ nhà họ Thường không hề nổi tiếng nhưng trong võ giới thì nhà họ Thương được coi là số một ở cả Lạc Thành.
Cũng vì có thân phận là gia tộc võ giới nên nhà họ Thường có được địa vị không hề tầm thường.
Có thể những người khác không biết nhưng Hứa Long thì rõ hơn ai hết.
Một khi ở Lạc Thành có bất cứ ai làm trái ý nhà họ Thường thì ngày hôm sau người đó sẽ bị tiêu diệt.
Cũng vì vậy mà những nhân vật có chức quyền đến Lạc Thành quản lý, hết người này đến người khác nhưng cuối cùng đều mất tích một cách thần bí.
Kết quả là… Họ đều chết!
Và người ra tay chính là nhà họ Thường.
Sở dĩ Hứa Long kết giao với nhà họ Thường cũng bởi vì hắn có cái danh côn đồ đường phố.
Và còn bởi hàng loạt những chuyện bị coi là cấm kỵ trong võ giới.
Chuyện mà khi bị phát hiện thì sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức.
“Nhưng… Nhưng bên cạnh Ngô Tiểu Phàm có Vu Kiệt mà.
Hắn giỏi võ như vậy, nếu như hắn giúp Ngô Tiểu Phàm thì phải làm sao?”, Hứa Thu hỏi với giọng lo lắng.
Hứa Long chỉ cười nhạt, nói: “Không sao đâu! Không bao lâu nữa hắn sẽ chết thôi”.
“Chết ư?”, Hứa Thu ngây người ra, hỏi lại.
Hứa Long gật đầu, nói: “Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn mà.
Nhưng em không phải là quân tử, vì vậy em muốn giết kẻ nào thì em sẽ giết ngay”.
“Thằng khốn này tự tay hủy diệt cơ nghiệp em gây dựng mấy năm, nên em và nó không đội trời chung”.
“Nếu không giết chết hắn thì em thề không làm người”.
…
…
Còn lúc này, một nhân vật lớn trong nhà họ Thường đang ra lệnh cho người giúp việc bố trí đầy bàn ăn với đủ các hương vị trong phòng lớn.
Hôm nay trong ngoài nhà họ Thường đều vô cùng bận rộn.
Ngay cả con cháu của nhà họ Thường bình thường vô cùng kiêu ngạo nhưng hôm nay cũng cung kính đứng canh gác ở trong ngoài mà không dám sơ suất.
Bởi vì… Họ sắp được đón mấy nhân vật vô cùng quan trọng trong võ giới.
“Mộ Doãn Thiện- chưởng môn tân nhiệm của phái Nga Mi đợi năm vị chưởng môn ở đây đã lâu.
Đã lâu không gặp!”