SIÊU CẤP BINH VƯƠNG

Sau khi ăn cơm trưa xong, Diệp Khiêm đưa Lâm Nhu Nhu về bệnh viện. Tiểu nha đầu biểu hiện rất vui vẻ, nhưng Diệp Khiêm biết, nha đầu kia thuộc về loại người ưa thích đem chuyện giấu trong lòng, nếu nàng không muốn nói, Diệp Khiêm có hỏi cũng vô dụng. Diệp Khiêm cũng minh bạch ý nghĩ trong lòng của nàng, chỉ có thể về sau quan tâm nàng nhiều hơn, như vậy mới có thể tiêu trừ cảm giác thất lạc cùng phiền muộn trong lòng nàng.

Nhìn bóng lưng của Diệp Khiêm ly khai khỏi bệnh viện Lâm Nhu Nhu không khỏi cười mà nước mắt chảy xuống. Nàng biết rỏ, Diệp Khiêm không có nói dối, Diệp Khiêm thật lòng yêu nàng; nàng cũng hiểu rỏ, Diệp Khiêm là nam nhân ưu tú, tương lai nhất định sẽ có rất nhiều nữ nhân quấn quanh bên người. Nàng yêu Diệp Khiêm, nhưng nàng thật sự không biết nên lựa chọn như thế nào. Tình yêu, có đôi khi là ích kỷ, không phải cái gì cũng có thể bao dung, giống như Lâm Nhu Nhu đã nói, nàng chỉ là nữ nhân, nàng cũng ích kỷ, hi vọng người mình yêu vĩnh viễn chỉ yêu một mình nàng.

Bất quá, Lâm Nhu Nhu tinh tường, chỉ cần mình nói một câu, Diệp Khiêm nhất định sẽ buông bỏ tất cả; nhưng đây không phải là điều Lâm Nhu Nhu muốn thấy, nàng yêu Diệp Khiêm ở chổ là hắn chân thật, có yêu có hận, có cười có khóc. Nàng không phủ nhận vị trí của mình ở trong lòng Diệp Khiêm, cũng không phủ nhận những lời Diệp Khiêm nói với nàng đều xuất phát từ trái tim; nàng chỉ cảm thấy, nàng có chút không xứng với Diệp Khiêm.

Sau khi trở lại phòng nghỉ của y tá, Lâm Nhu Nhu lấy điện thoại cầm tay ra bấm số điện thoại của Tần Nguyệt. Số điện thoại của Tần nguyệt là do lúc nãy ăn cơm Lâm Nhu Nhu xem trong danh bạ điện thoại của Diệp Khiêm rồi ghi nhớ. Điện thoại vừa được câu thông, bên trong truyền đến âm thanh của Tần Nguyệt, "Xin chào, xin hỏi là vị nào?"

"Ngươi tốt." Lâm Nhu Nhu hít thật sâu một hơi, bình tĩnh, nói, "Ta là Lâm Nhu Nhu, vừa rồi chúng ta đã gặp nhau ở bệnh viện."

Tần Nguyệt có chút sửng sốt, nói tiếp: "Ah, đúng vậy. Xin hỏi ngươi có chuyện gì không?"

"Tần tiểu thư, ngươi có thì giờ rãnh không? Có thể đi ra uống ly cà phê không?" Lâm Nhu Nhu nói.

Tần Nguyệt cũng là người có tâm tư nhạy cảm, tự nhiên minh bạch vừa rồi tại bệnh viện chỉ sợ là Lâm Nhu Nhu nhìn ra điều gì, chỉ là nàng không rõ Lâm Nhu Nhu hẹn mình rốt cuộc có mục đích gì. Nếu như nói đơn thuần muốn tìm mình khóc lóc om sòm Tần Nguyệt cũng không tin, dù sao biểu hiện của nàng ở bện viện vừa rồi rất rộng lượng, cho nên Tần Nguyệt biết rỏ nàng không phải nữ nhân như vậy."Buổi chiều ta còn có lớp, như vậy đi, sáu giờ tối, chúng ta gặp nhau tại tinh Buck"s Coffee, có được không?" Tần Nguyệt nói.

"Được, vậy thì sáu giờ tối, không gặp không về." Lâm Nhu Nhu nói.

"Không gặp không về."

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Nhu Nhu ngơ ngác sửng sốt một hồi, hít một hơi thật sâu, phảng phất giống như làm ra quyết định trọng đại nào đó.

Những chuyện này, Diệp Khiêm tự nhiên không biết. Sau khi rời khỏi bệnh viện, Diệp Khiêm gọi điện thoại cho Giao Tuấn Sinh cùng Mặc Long, hẹn bọn hắn chút nữa gặp nhau ở trước cửa ra vào hội sở Kim Sắc Huy Hoàng, lại để cho Giao Tuấn Sinh thuận tiện kêu Triệu Thiết Trụ cùng Vạn Xuân hoa đi cùng.

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Khiêm đón xe taxi trực tiếp hướng hội sở Kim Sắc Huy Hoàng chạy tới. Đối với bối cảnh của hội sở Kim Sắc Huy Hoàng, Diệp Khiêm rất hiếu kỳ, đã cho Jack âm thầm điều tra qua lão bản của hội sở này, tuy nhiên lại không thu hoạch được gì.

Jack hiện tại vẫn đang chuẩn bị thành lập công ty bảo an, chỉ là phương thức cải biến một chút, không có giống như trước kia nghiêm khắc tuyển chọn bảo an. Đây cũng là do Diệp Khiêm nhắn nhủ, dù sao, công ty bảo an chỉ là yểm hộ thân phận của Nanh Sói tại thành phố Thượng Hải mà thôi, nếu như thông báo tuyển dụng nhân viên là vì mở rộng thế lực Nanh Sói, chuyện này sẽ khiến ngoại giới chú ý; mà nếu như thông báo tuyển dụng một ít bảo an bình thường, trải qua huấn luyện về sau lại đem những người ưu tú lưu lại tiếp tục khảo sát, còn lại thì phái đi những công ty, xí nghiệp làm bảo an bình thường, chẳng những sẽ mang đến cho công ty lợi nhuận, còn là một sự yểm hộ tốt cho thành viên Nanh Sói.

Kế hoạch phát triển cụ thể của công ty, giao toàn bộ cho Jack đi làm rồi, Diệp Khiêm trở thành vung tay chưởng quầy. Diệp Khiêm hiện tại càng thêm chú ý tới kế hoạch cải tạo thành cũ của thành phố Thượng Hải, tập đoàn Thiên Nhai, tập đoàn Thanh Vân cùng với tập đoàn Phi Tường, ba tập đoàn này vì đấu thầu cải tạo thành cũ mà tranh đấu gay gắt. Nếu tập đoàn nào có thế đấu thầu được công trình này, thì đối với xí nghiệp đó tương lai sẽ phát triển và đạt được lợi ích rất lớn. Bất quá, Diệp Khiêm trong nội tâm đã có chuẩn bị.

Tập đoàn Phi Tường liên kết với phó bí thư thị ủy Âu Dương Thành, bất quá Âu Dương Thành hiện tại mới từ Ban Thanh Tra Kỷ Luật đi ra, cũng không dám có hành động gì lớn, cho nên khả năng tập đoàn Phi Tường trúng thầu thấp một ít, nhưng là cũng không bảo đảm tập đoàn Phi Tường có đòn sát thủ nào khác không.

Về phần tập đoàn Thanh Vân, đó là tập đoàn địa phương thành phố Thượng Hải, cái gọi là cường long không áp nổi địa đầu xà, nên khả nang trúng thầu phi thường lớn. Mà tập đoàn Thiên Nhai, thế lực sau lưng là Hồng Môn, Hồng Môn thế lực tại Hoa Hạ to lớn không phải một câu hai câu có thể nói rỏ ràng. Nói ngắn lại, ba xí nghiệp này thế lực ngang nhau, ai thắng ai thua, hiện tại còn rất khó đoán. Bất quá, bất kể là ai thắng, công trình này chỉ sợ cũng sẽ không thể đơn giản khởi công. Hơn nữa, lần này kế hoạch cải tạo thành cũ cần có tài chính phi thường khổng lồ, lợi nhuận trong đó tuy phi thường lớn, nhưng tương ứng chỗ phong hiểm cũng phi thường cao. Phong hiểm cao hồi báo càng lớn, đây là định luật không thay đổi của xí nghiệp.

Diệp Khiêm hiện tại cũng không nóng lòng tham dự lần phong ba này, tọa sơn quan hổ đấu là biện pháp tốt nhất. Kỳ thật, dựa theo thực lực của tập đoàn Hạo Thiên, cùng với mối quan hệ giữa Diệp Khiêm cùng Vương Bình, với lại chịu chi quan hệ một chút thì tỉ lệ đấu thầu thành công của tập đoàn Hạo Thiên cũng rất lớn. Tuy tập đoàn Hạo Thiên ở thành phố Thượng Hải cũng chỉ mới phát triển mà thôi, thế nhưng mà dù sao tập đoàn Hạo Thiên tập cũng là xí nghiệp quốc tế cỡ lớn, vô luận là quản lý hay là tài chính, đều có được lực lượng hùng hậu. Chỉ là, Diệp Khiêm cũng không muốn tập đoàn Hạo Thiên trở nên nổi tiếng, vì như thế tương đương với việc đem tập đoàn Hạo Thiên đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió, cũng không có chỗ gì tốt.

Diệp Khiêm tuy cũng muồn đem thế lực Nanh Sói mau chóng phát triển ở thành phố Thượng Hải, nhưng cũng cần chú ý phương pháp hành động, sốt ruột cũng vô dụng.

Không lâu, xe taxi dừng lại trước cửa ra vào hội sở Kim Sắc Huy Hoàng. Diệp Khiêm sau khi xuống xe liền trực tiếp hướng bên trong đi vào, thế nhưng mà vừa tới cửa, liền bị bảo an ngăn lại."Thực xin lỗi, tiên sinh, đây là hội sở tư nhân, không chiêu đãi ngoại nhân." Bảo an bề ngoài giống như lễ phép kì thực khinh thường nói. Khách đến hội sở Kim Sắc Huy Hoàng, đều la phú hào quan lại, tự nhiên, cũng đều lái xe con tới, người như Diệp Khiêm bắt taxi đến là lần đầu hắn gặp phải, tự nhiên hắn cho rằng Diệp Khiêm bất quá chỉ là một người chưa nhìn thấy các mặt xã hội mà thôi. Huống hồ, Diệp Khiêm trên người mặc quần áo lại rất bình thường, hắn đương nhiên sẽ không cho Diệp Khiêm sắc mặt tốt.

Bình luận

Truyện đang đọc