"Xin cậu Diệp hãy yên tâm, ông chủ của tôi đã đồng ý sáng sớm ngày mai cùng cậu gặp mặt, nói chuyện hợp tác giữa hai bên." Phổ Hi Kim nói, "Nếu như cậu Diệp không ngại thì đêm nay hãy đến ở trong biệt thự của tôi. Tôi cũng không hy vọng chuyện ban sáng lại xảy ra lần nữa a."
Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói: "Hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy? Tôi chỉ có chút tò mò, vì sao mà thủ hạ của ông không tới đón chúng tôi, có phải bọn họ đã xảy ra chuyện gì hay không?"
Phổ Hi Kim cười khổ một tiếng, nói: "Ai, nói ra thật mất mặt a, hai gã thủ hạ mà tôi phái đi đón cậu Diệp không hiểu sao lại bốc hơi khỏi nhân gian. May mắn khi đó cậu Diệp đã di ra ngoài ngắm cảnh, nếu không thì hậu quả thật có chút không chịu nổi a. Cậu Diệp có biết kẻ chủ mưu chuyện này là ai không?"
Diệp Khiêm làm bộ dạng rất ngạc nhiên, hỏi: "Là ai à? Chẳng lẽ là Phổ La Đỗ Nặc Oa?"
"Đúng vậy, chính là Phổ La Đỗ Nặc Oa." Phổ Hi Kim nói, "Nữ nhân kia nhất định là muốn ngăn cản cậu Diệp cùng ông chủ của tôi gặp mặt, từ đó có thể khiến cho ông chủ của tôi cho rằng tôi vì muốn trốn tránh trừng phạt nên cố ý nói như vậy. Nếu tôi bị đày vào lãnh cung thì Phổ La Đỗ Nặc Oa sẽ ít đi một đối thủ cạnh tranh, lúc đó nữ nhân kia muốn làm gì thì làm không ai ngăn cản. Cho nên, lần này nữ nhân kia tìm cậu Diệp nói chuyện hợp tác, tôi nghĩ trong lòng nữ nhân kia chỉ sợ đã mang ý nghĩ muốn làm loạn. Đứng trên lập trường bằng hữu, tôi hi vọng cậu Diệp có thể thận trọng quyết định a."
Diệp Khiêm tức giận hừ một tiếng, nói: "Không nghĩ tới dĩ nhiên lại là cô ấy? Hừ, tôi sẽ không bỏ qua cho cô ấy. Đúng rồi, hôm nay tôi có xem tin tức, giống như là khách sạn mà tôi đang ở đã xảy ra vụ án giết người, người chết có phải là thủ hạ của Phổ La Đỗ Nặc Oa hay không?"
Phổ Hi Kim gật gật đầu, lại lắc đầu, nói: "Người chết quả thật là thủ hạ của nữ nhân kia, ngay từ đầu tôi còn tưởng chuyện này là cậu Diệp làm, thế nhưng mà theo tôi được biết thì lúc ấy cậu Diệp đã rời khỏi khách sạn đi ngắm cảnh rồi, cho nên ai là người đã giết chết thủ hạ của Phổ La Đỗ Nặc Oa thì tôi cũng không rõ ràng. Bất quá, theo phỏng đoán của tôi, thì chỉ sợ là người của gia tộc Á Lịch Sơn Đại ra tay. Bọn họ thật ra đã sớm nhìn chướng mắt Phổ La Đỗ Nặc Oa rồi."
Diệp Khiêm âm thầm cười cười, cảm thấy chuyện này càng ngày càng có ý tứ rồi. Phổ La Đỗ Nặc Oa nói cô cùng gia tộc Á Lịch Sơn Đại đã kết thành liên minh, muốn đối phó Phổ Hi Kim; mà Phổ Hi Kim lại nói gia tộc Á Lịch Sơn Đại đã sinh lòng bất mãn đối với Phổ La Đỗ Nặc Oa. Thông qua lời nói hai bên thì có thể nhận định, gia tộc Á Lịch Sơn Đại mới là địch nhân đáng sợ nhất a, bởi vì bọn họ ẩn tàng quá sâu. Diệp Khiêm thậm chí hoài nghi, mâu thuẫn giữa Phổ Hi Kim cùng Phổ La Đỗ Nặc Oa cũng là do bọn họ châm ngòi ly gián, mục đích của bọn họ là gì thì không cần nói cũng hiểu nha.
Hiện tại Phổ Hi Kim cùng Phổ La Đỗ Nặc Oa cũng đã đến tìm hắn rồi, Diệp Khiêm nghĩ thầm, không biết người gia tộc Á Lịch Sơn Đại có đến tìm hắn không nữa. Chuyện này làm cho Diệp Khiêm có chút ảo giác, hắn đã trở thành người mà bọn họ tranh nhau hợp tác, giống như là hắn có thể cải biến hết thảy mọi chuyện.
Nếu như hết thảy mọi chuyện, đều là do người của gia tộc Á Lịch Sơn Đại xếp đặt thiết kế, thì tên địch nhân này quá mạnh mẽ, ẩn tàng cũng quá sâu.
"Ah!" Diệp Khiêm nhàn nhạt lên tiếng, cũng không có nói tiếp.
"Cậu Diệp, cậu Lâm mời!" Phổ Hi Kim bày ra một thủ thế mời, cung kính mời Diệp Khiêm cùng Lâm Phong lên xe. Rất nhanh, xe rời khỏi biệt thự của Phổ La Đỗ Nặc Oa biến mất trong bóng tối.
Một màn này, Phổ La Đỗ Nặc Oa ở trên lầu nhìn thấy rõ ràng, cô cũng chỉ nhàn nhạt cười cười, tuy không nghe được bọn họ nói chuyện gì, nhưng Phổ La Đỗ Nặc Oa không cần đoán cũng biết bọn họ sẽ nói chuyện gì. Nhất định là Phổ Hi Kim sợ cô cướp Diệp Khiêm đi, biến công sức của hắn thành công cốc. Bất quá, cho dù biết rõ thì thế nào? Phổ La Đỗ Nặc Oa tin tưởng Diệp Khiêm sẽ không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của cô.
Có một việc, Diệp Khiêm cũng không ngờ, hắn nào biết đâu rằng đêm nay trong lúc vô tình hắn tham gia trận đấu hắc quyền ngầm, một quyền đánh chết Sát Nhân Vương, vậy mà lại nhấc lên sóng to gió lớn trong giới hắc quyền ngầm. Long Phi, nghiễm nhiên liền trở thành đối tượng mà giới hắc quyền ngầm cúng bái, tuy trong giới hắc quyền ngầm có rất nhiều người so với Sát Nhân Vương thì lợi hại hơn rất nhiều, nhưng bọn họ lại rất rõ ràng bọn bọ không có khả năng một quyền liền đánh đánh chết Sát Nhân Vương, đây cũng đủ để chứng minh bọn họ căn bản không phải là đối thủ của Diệp Khiêm.
Bởi vì Long Phi nên có rất nhiều người Nga học võ thuật Hoa Hạ, đa số đều là người trẻ tuổi. Bọn họ đều mong ước có thể trở thành Long Phi, trở thành người có thể một quyền đánh chết Sát Nhân Vương, bởi vậy, bọn họ nhao nhao xử lý hộ chiếu đi Hoa Hạ theo học tại các hội quán Cực Quyền Đạo tại Hoa Hạ. Khá tốt, hội quán Cực Quyền Đạo tuy Diệp Khiêm là người thành lập, nhưng hắn không có dạy học viên, trong hội quán Cực Quyền Đạo cũng không có dán ảnh chụp của Diệp Khiêm, cho nên cũng không có ai biết hắn.
Bất quá, người thông minh lại có thể xem video tuyên truyền của Cực Quyền Đạo ở trên internet, lúc này kinh hô không thôi. Khó trách Long Phi có thể một quyền đánh chết Sát Nhân Vương, thằng này quả thật là cao thủ thâm tàng bất lộ ah. Bất quá, nhìn thấy số lượng hộ chiếu xin phép vào Hoa Hạ ngày càng nhiều, thành viên Cục Quốc An liền phải nghiêm túc điều tra nguyên nhân là gì, lúc người Cục Quốc An biết rõ nguyên nhân là do người sáng lập Cực Quyền Đạo đánh bại Sát Nhân Vương thì càng làm cho bọn họ đối với võ thuật của Hoa Hạ tràn đầy ước mơ.
Căn cứ cục di dân phát tới tin tức, thì mỗi ngày tối thiểu có mấy chục người tới yêu cầu xét duyệt hộ chiếu tới Hoa Hạ học võ thuật. Hơn nữa, số lượng càng ngày lại càng nhiều. Mà căn cứ số liệu điều tra về kinh tế của thành phố Thượng Hải Hoa Hạ, ngắn ngủn trong vòng một tháng, thuế thu nhập của thành phố Thượng Hải tăng lên một con số khó có thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì hội quán Cực Quyền Đạo không cung cấp nơi ở lại, điều này cũng làm cho những người từ Nga đến học võ đều phải tự kiếm chỗ ở lại. Bọn họ ở khách sạn, hoặc là thuê phòng, thậm chí có người trực tiếp bỏ tiền ra mua một căn biệt thự, mục đích là vì có thể học tập Cực Quyền Đạo trong thời gian dài. Thời gian rãnh thì bọn họ đi tham quan du lịch. Kể từ đó, kinh tế của thành phố Thượng Hải liền bay lên một tầm cao mới.
Chuyện này nói sau, tạm thời không đề cập tới.
Diệp Khiêm cũng không có cự tuyệt lời mời của Phổ Hi Kim, cùng Lâm Phong đi đến biệt thự của hắn ở lại. Ngày mai là một ngày rất quan trọng, Diệp Khiêm cũng không hy vọng lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Tuy Phổ La Đỗ Nặc Oa nói sẽ không lại phái người đến, những ai biết gia tộc Á Lịch Sơn Đại có thể chen chân vào hay không? Cho nên, ở trong biệt thự của Phổ Hi Kim là sự lựa chọn tốt nhất.
Thiết bị lắp đặt trong biệt thự của Phổ Hi Kim so với Phổ La Đỗ Nặc Oa thì kém hơn rất nhiều, quả thực không phải cùng một cấp bậc. Giống như Phổ Hi Kim đã nói, hắn bất quá chỉ là con chó trung thành của ông chủ, nhà của hắn cho dù xinh đẹp thì vẫn chỉ là ổ chó mà thôi.
Phổ Hi Kim cũng biết tầm quan trọng của cuộc gặp ngày mai, cho nên cũng không có quấy rầy Diệp Khiêm. Sau khi trở lại biệt thự, cùng Diệp Khiêm Lâm Phong uống chén trà, hàn huyên vài câu, liền để cho bọn họ trở về phòng mà hắn đã chuẩn bị cho bọn họ ở lại.
Cảm giác của Diệp Khiêm từ trước đến nay đều rất linh, hắn cảm thấy đối thủ càng thần bí thì càng đáng sợ. Chuyện này chỉ sợ Phổ Hi Kim cùng Phổ La Đỗ Nặc Oa đều đang bị gia tộc Á Lịch Sơn Đại đùa bỡn, Diệp Khiêm ẩn ẩn cảm thấy gia tộc Á Lịch Sơn Đại mới là địch nhân đáng sợ nhất.
Về phần Tác Lạc Duy Ước Phu, Diệp Khiêm càng thêm nhìn không thấu rồi, nếu như thông qua tư liệu về hắn mà Diệp Khiêm biết được thì hắn là người gan dạ sáng suốt cùng phách lực, hắn không phải là người có thể để cho ba phe phái tùy ý đùa bỡn. Chẳng lẽ hắn giống như hoàng đế Hoa Hạ thời cổ đại, lúc trẻ thì thủ đoạn thông thiên, về già thì lại làm ra một số chuyện hoang đường. Ví dụ như Đường Thái Tông Lý Thế Dân, đây là người đã khai sáng Đại Đường Thịnh Thế, nhưng đến lúc già lại chết vì thuốc Trường Sinh Bất Tử, chẳng phải là có chút buồn cười sao?
Nhưng hết thảy, đều phải chờ ngày mai gặp Tác Lạc Duy Ước Phu rồi mới quyết định được. Bất quá, buổi tối Diệp Khiêm vẫn cứng rắn lôi kéo Lâm Phong cùng hắn ngủ chung, Lâm Phong hiển nhiên có chút giật mình, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Diệp Khiêm. Diệp Khiêm lại ha ha cười cười, nói: "Tôi cũng không phải là Gay, chẳng qua là tôi có rất nhiều chuyện muốn hỏi anh."
Lâm Phong có chút nhún vai, xem như đáp ứng.
Buổi tối, hai người ngủ ở trên một cái giường, huyên thuyên nói chuyện với nhau. Lâm Phong cũng đem những gì mình biết có liên quan tới gia tộc Á Lịch Sơn Đại nói cho Diệp Khiêm nghe, cho đến khi trời sắp sáng thì hai người mới chậm rãi thiếp đi.
Sáng sớm, lúc tia nắng mặt trời chiếu từ bên ngoài cửa sổ vào phòng, Diệp Khiêm chậm rãi tỉnh lại. Lâm Phong cũng không có nằm ở bên cạnh, Diệp Khiêm không khỏi ngẩn người, lập tức âm thầm thở dài một tiếng, xem ra hắn đã trở nên lười biếng nữa rồi, không giống Lâm Phong làm việc và nghỉ ngơi đều có quy luật.
Lúc xuống dưới lầu, trông thấy Lâm Phong đã ngồi ở trước bàn ăn rồi, nhìn thấy Diệp Khiêm, Lâm Phong mỉm cười vẫy vẫy tay, nói: "Món bánh bao thịt dê này rất ngon, tới đây nếm thử đi."
Diệp Khiêm hơi sững sờ, tại nước Nga mà lại có thể ăn bánh bao thịt dê chính tông, hiển nhiên có chút khó tin. Phổ Hi Kim cũng ngồi ở trước bàn ăn, có chút cười cười, nói: "Tôi đối với món ăn Hoa Hạ từ trước đến nay đều cảm thấy rất hứng thú, cho nên đã đặc biệt thuê một đầu bếp nổi tiếng ở Hoa Hạ về nhà nấu ăn cho tôi. Cậu Diệp cũng tới nếm thử đi."