SIÊU CẤP BINH VƯƠNG


Đối với Diệp Khiêm mà nói, cái chết của sư phụ không thể nghi ngờ là một cái tin dữ.

Nếu như nói, lão tía là người cho Diệp Khiêm mạng sống lần thứ nhất; Điền Phong là người cho Diệp Khiêm mạng sống lần thứ hai; như vậy Lâm Cẩm Thái chính là người cho Diệp Khiêm mạng sống lần thứ ba.

Nếu như không phải Lâm Cẩm Thái truyền thụ cho Diệp Khiêm công phu, thì chỉ sợ Diệp Khiêm đã sớm chết rồi, hơn nữa, cũng không có khả năng bị Điền Phong nhìn trúng.

Diệp Khiêm đối với sự dạy bảo của Lâm Cẩm Thái dành cho hắn, hắn chưa từng quên qua.

Trọng yếu hơn là, lúc Diệp Khiêm mê mang, là Lâm Cẩm Thái đã ủng hộ hắn, để cho hắn một lần nữa kiên định ý nghĩ của mình, biết rõ phải xử lý mối quan hệ giữa hắn cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe như thế nào.

Diệp Khiêm cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đang đàm luận chuyện của sư phụ, Lâm Phong tự nhiên là không có xen vào.

Chỉ có điều, lúc nghe cái tên Lâm Phàm này, Lâm Phong có chút sửng sốt, trong đầu tựa hồ có một số ký ức đã bị giấu sâu trong trí nhớ bỗng nhiên bị câu dẫn ra.

Lâm Phàm, cái tên này rất quen thuộc a, hắn đã bao nhiêu năm không có nghe qua cái tên này rồi.

Biểu lộ khác thường của Lâm Phong hiển nhiên cũng bị Diệp Khiêm cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhìn thấy, vẻ mặt của hai người đều mờ mịt, có chút không rõ là chuyện gì đang xảy ra.

Đó là vào một đêm khuya đen kịt, lúc cả nhà Lâm Phong đang vui vẻ ăn bữa tối, bỗng nhiên một đám người xông vào nhà hắn, gặp người liền giết.

Lâm Phong dưới sự bảo vệ của người hầu, rốt cục chạy thoát ra ngoài, thế nhưng mà quay đầu nhìn lại thì thấy nhà của mình đã chìm trong biển lửa.

Cha mẹ của hắn, em trai của hắn, toàn bộ đã bị thiêu chết ở bên trong biển lửa, hắn biết rõ, bọn họ chỉ sợ là không có còn khả năng sống sót.

Sau khi người hầu cứu Lâm Phong ra ngoài, bởi vì thương thế trên người quá nặng nên đã chết đi.

Phía dưới bi thống, Lâm Phong qua loa đem người hầu mai táng, từ đó về sau hắn bước lên con đường chạy trốn không có lối thoát.


Về sau, hắn được một đôi vợ chồng già thu dưỡng, tuy cuộc sống rất kham khổ, nhưng theo thời gian dần trôi cũng trở nên tốt đẹp hơn.

Sau đó hắn được đến trường đi học, khoảng thời gian đó trôi qua rất bình thản.

Lúc Lâm Phong học cấp 3, bởi vì hắn thành tích ưu tú, nên được trường đưa đi nước ngoài du học, tuy miễn đi rất nhiều tiền học phí, thế nhưng mà hắn vẫn phải vừa học vừa làm mới đủ tiền sinh hoạt.

Về sau hắn gặp Tạ Tử Y, sau đó lại bị Tạ Đông Bách một phen trào phúng, Lâm Phong dứt bỏ tình cảm Tạ Tử Y, chạy về nước.

Tuy hắn đã cố đem đoạn quá khứ kia quên đi, giấu sâu tận đáy lòng, thế nhưng mà, vào lúc ban đêm, hắn vẫn thường xuyên từ trong cơn ác mộng bừng tỉnh.

Trong cơn ác mộng, hắn nhìn thấy cha mẹ của mình, em trai của mình, ở trong biển lửa đưa tay ra, hy vọng hắn cứu lấy bọn họ.

Thế nhưng mà, vô luận hắn có cố gắng như thế nào, hắn cũng không thể vượt qua biển lửa, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ bị biển lửa thôn phệ.

Tuy sau khi hắn gia nhập Thất Sát, đã tìm được đám hung thủ giết chết người nhà của hắn, hơn nữa hắn còn vì cha mẹ và em trai của mình báo thù, thế nhưng mà đoạn trí nhớ kia, vẫn là đoạn quá khứ mà hắn không muốn nhắc tới.

Mà đứa em trai của hắn, cũng có tên là Lâm Phàm.

"Anh Lâm, anh làm sao vậy?" Diệp Khiêm kinh ngạc hỏi.

Lâm Phong bị lời nói của Diệp Khiêm kéo cho hắn giật mình tỉnh lại, nhìn Diệp Khiêm, đắng chát nở nụ cười một chút, nói: "Tôi chỉ nhớ tới một việc mà thôi.

Anh Diệp, anh Lâm, tôi có thể hỏi hai anh một vấn đề hay không?"
"Từ lúc nào anh lại biến thành khách khí như vậy rồi, có chuyện gì anh cứ hỏi đi." Diệp Khiêm nói.

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng hơi hơi nhẹ gật đầu, chỉ là không có nói chuyện.


Hít thật sâu một hơi, Lâm Phong hỏi: "Tôi muốn hỏi, đứa bé gọi là Lâm Phàm kia có phải là cháu ruột của sư phụ hai anh hay không? Hay là do sư phụ của hai anh thu dưỡng?"
Có chút sửng sốt, tuy Diệp Khiêm không rõ vì cái gì Lâm Phong lại hỏi như vậy, nhưng hắn vẫn trả lời chi tiết: "Nói thật, tôi cũng không biết nữa, sư phụ chưa từng nói với tôi chuyện này."
"Lâm Phàm không phải cháu ruột của sư phụ, sư phụ nhặt được nó ở ven đường mang về nuôi dưỡng.

Bất quá, sư phụ vẫn một mực đối đãi với nó giống như là cháu ruột vậy." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.

Đây là Lâm Cẩm Thái trước khi chết nói với Lâm Phàm, mục đích là vì không muốn đem bí mật này mang vào trong quan tài, dù sao, Lâm Phàm có quyền lợi biết rõ thân thế của mình.

Bất quá, Lâm Cẩm Thái cũng cũng không biết rõ thân phận của Lâm Phàm, cho nên cũng chỉ biết có nhiêu đó mà thôi.

Sau khi nghe Diệp Khiêm nói xong, chút kỳ vọng trong lòng Lâm Phong đã biến mất mà đi, thế nhưng mà sau khi Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe vừa nói xong, cái phần kỳ vọng biến mất mà đi kia, một lần nữa lại nhen nhóm.

Toàn thân Lâm Phong có chút nhịn không được run rẩy, rõ ràng có chút kích động.

Tuy lúc trước hắn quay đầu nhìn lại, nhà của hắn đã chìm trong biển lửa, nhưng hắn vẫn còn ôm một tia hi vọng, hy vọng người nhà của hắn có người vẫn không chết.

Tuy hi vọng rất xa vời, nhưng Lâm Phong vẫn luôn kiên trì.

"Vậy các anh có biết trên người của nó có phải có một cái bớt hình Hỏa Vân hay không?" Âm thanh Lâm Phong có chút run rẩy, nói.

Diệp Khiêm cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đồng thời lắc đầu, nói: "Chuyện này chúng ta quả thật không có chú ý.

Như thế nào? Anh Lâm, anh không phải là..."
Thở dài một hơi, Lâm Phong nói: "Thật không dám giấu giếm, tôi cũng có một đứa em trai, chỉ là lúc còn rất nhỏ trong nhà phát sinh biến cố nên đã thất lạc.

Tuy về sau tôi đã dùng mọi cách để nghe ngóng thông tin về nó, nhưng đều bặt vô âm tín, nhưng tôi vẫn luôn tin tưởng, nó vẫn còn sống, hơn nữa còn sống rất tốt.


Nó cũng gọi là Lâm Phàm.

Cho nên, lúc nghe hai anh nhắc đến cái tên này, tôi không khỏi nhớ tới em trai của tôi.

Các anh nói thử xem, nó có phải là em trai của tôi hay không?"
"Chúng ta cần gì phải ở chỗ này suy đoán? Anh không phải đã nói trên người em trai của anh có một cái bớt hình Hỏa Vân sao? Đến lúc đó tôi mang anh đi gặp nó, không phải là chuyện gì cũng đều rõ ràng hết sao." Diệp Khiêm nói.

"Đúng vậy a đúng vậy a, chỉ cần gặp nó là chuyện gì cũng rõ ràng hết.

Đúng vậy, nhất định là vậy a." Lâm Phong kích động nói, "Tôi sẽ lập tức đặt vé máy bay, sáng sớm ngày mai chúng ta trở về Hoa Hạ." Lâm Phong cho dù luôn tỉnh táo, nhưng đụng tới chuyện này cũng khó tránh khỏi có chút luống cuống tay chân.

Tin tưởng, đem chuyện này đặt lên trên người bất kỳ đứa trẻ cô nhi nào đều sẽ phát sinh như thế? Người không có cảm thụ được nổi cô độc khi không có người thân bên cạnh, thì thường không rõ loại cảm giác này.

Mượn Diệp Khiêm mà nói a, lúc ở tỉnh Hải Nam Hoa Hạ hắn gặp được An Tư cùng Diệp Văn, biết hai người là mẹ cùng em gái của mình, tâm tình của hắn cũng kích động cùng khẩn trương giống như vậy.

Tuy về sau đủ loại sự tình cho thấy, bọn họ rất có thể đang lừa gạt hắn, nhưng trong lòng Diệp Khiêm vẫn không muốn tin tưởng là bọn họ đang lừa gạt hắn.

Mặc dù Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không phải là cô nhi, hắn trước kia còn có anh trai Bạch Thiên Vũ, thế nhưng mà, cũng bởi vì Bạch Thiên Vũ cho nên hắn mới dứt khoát bội phản Nanh Sói? Cho nên, tâm tình của Lâm Phong bây giờ, Diệp Khiêm cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đều có thể lý giải.

Lâm Phong nói xong, muốn đứng dậy đi ra ngoài, Diệp Khiêm cuống quít kéo hắn lại, nói: "Tôi biết rõ tâm tình của anh bây giờ, thế nhưng mà anh đã đợi nhiều năm như vậy rồi, đợi thêm một thời gian ngắn thì thế nào? Dù sao, Lâm Phàm cũng phải giữ đạo hiếu cho ông của nó ba năm, nó cũng sẽ không đi nơi nào khác.

Hơn nữa, đã trễ thế như vậy, anh đi đâu vậy mua vé máy bay a? Cho dù anh muốn về Hoa Hạ, thì cũng có thể đợi đến ngày mai rồi nói sau nha?"
"Anh không phải một mực ồn ào muốn tôi tới đây sao? Hiện tại tình thế Nhật Bản nghiêm trọng như thế này, chiến hỏa nhất xúc tức phát, anh cứ như vậy dứt bỏ chúng ta một mình rời đi sao? Anh làm như vậy, không khỏi có chút để cho tôi xem thường anh rồi." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản nhiên nói.

Lâm Phong âm thầm thở dài.

Một bên là tình thân, một bên là tình bạn, thật sự là hắn có chút khó có thể lựa chọn a.

Chuyện lần này, không đơn thuần là chuyện cá nhân của hắn, trong đó còn có anh em Thất Sát, có anh em Nanh Sói, còn có Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, nếu như hắn cứ như vậy dứt bỏ bọn họ một mình rời đi thì nếu như xảy ra chuyện gì, cả đời hắn cũng sẽ không tha thứ cho mình.

Thế nhưng mà, nếu như bởi vì sự chần chờ của hắn, khiến cho hắn mất đi tin tức của em trai hắn, thì hắn cũng sẽ day dứt cả đời.


Vỗ vỗ bả vai Lâm Phong, Diệp Khiêm nói: "Lâm Phàm phải giữ đạo hiếu cho ông của nó ba năm, cũng không có rời khỏi chỗ đó nhanh như vậy.

Hơn nữa, cho dù hắn có đi nơi khác, thì tôi tin tưởng dựa vào lực lượng của chúng ta, muốn tìm ra hắn ở nơi nào, có lẽ cũng không khó.

Hiện tại tình thế Nhật Bản thập phần nghiêm trọng, tôi thật sự rất hi vọng anh có thể lưu lại giúp tôi.

Tôi đáp ứng anh, đợi xử lý chuyện tại Nhật Bản xong, tôi sẽ lập tức cùng anh về nước."
Hít thật sâu một hơi, Lâm Phong nhẹ gật đầu, nói: "Được rồi.

Bất quá, chúng ta nhất định phải tăng nhanh tiến độ a, tôi không muốn mất đi tin tức em trai của tôi lần nữa."
Gật gật đầu, Diệp Khiêm nói: "Thiên Hòe đã nói cho chúng ta biết ai là người nằm vùng bên trong Phúc Thanh Bang, công việc của chúng ta có thể tiến hành thuận lợi hơn rồi."
"Đúng rồi, đã Vưu Hiên là người do Hắc Long hội phái tới Phúc Thanh Bang nằm vùng, như vậy Y Tác Nhĩ Đức hiện tại có thể bị nguy hiểm hay không? Anh ấy lần này tới đây giúp chúng ta đối phó lính đánh thuê Bát Kỳ, Hắc Long hội chắc có lẽ sẽ không buông tha anh ấy a?" Lâm Phong, nói.

"Chắc có lẽ không." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói, "Thứ nhất, bởi vì chuyện của thành viên Cục Quốc An mới xảy ra, cho nên Vưu Hiên nhất định sẽ có chỗ thu liễm; thứ hai, tôi nghĩ Hắc Long hội chắc có lẽ không ngốc đến nổi đi ám sát Y Tác Nhĩ Đức, nếu như bọn họ muốn đối phó anh ấy, thì hoàn toàn có thể để cho Vưu Hiên giám thị hết thảy hành động của anh ấy, sau đó mượn nhờ tay lính đánh thuê Bát Kỳ tiêu diệt anh ấy.

Dù sao, có Vưu Hiên là người nằm vùng ở bên trong Phúc Thanh Bang cho nên mưu kế này hẳn là rất dễ dàng thực hiện được.".

Truyện Sủng
"Chỉ là, bọn họ cũng không ngờ tới sự xuất hiện của mày a.

Xem ra, kế hoạch vĩnh viễn đều cản không nổi biến hóa.

Thiên Hòe, may mắn là mày đã tới, nếu không thì lần này chúng ta sẽ thất bại thảm hại." Diệp Khiêm nói.

Sau đó nhìn Lâm Phong, Diệp Khiêm nói: "Thiên Hòe phân tích vô cùng có đạo lý, hơn nữa, chỗ đó có thành viên Lang Thứ của tôi phụ trách an toàn, nếu có chuyện gì xảy ra thì bọn họ sẽ thông báo cho tôi biết, tôi tin tưởng chắc có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.

Chuyện quan trọng nhất của chúng ta bây giờ là thương lượng xem phải lợi dụng Vưu Hiên như thế nào, để cho ông ấy thả ra tin tức giả mê hoặc Hắc Long hội."
"Chuyện này tôi cũng đã sớm nghĩ kỹ." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản nhiên nói, "Để cho Vưu Hiên tiến vào cái bẫy của chúng ta, chắc có lẽ không có vấn đề gì.

Bất quá, muốn lừa gạt Vưu Hiên, thì nhất định phải lừa gạt tất cả thành viên Phúc Thanh Bang, kể cả bang chủ Tạ Đông Bách của bọn họ cùng với Tạ Tử Y.".


Bình luận

Truyện đang đọc