Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đến, ngược lại có chút vượt quá ý liệu của Diệp Khiêm, bất quá đây cũng là nằm trong dự liệu của Lâm Phong.
Sau khi cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói chuyện điện thoại xong, tuy hắn cũng không có đáp ứng sẽ đến, nhưng Lâm Phong vẫn là có thể cảm giác được hắn nhất định sẽ tới.
Nghe Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói như vậy, Lâm Phong bất đắc dĩ cười cười, nói: "Không có biện pháp, thời buổi khó khăn a, Diệp Khiêm lăn lộn tốt hơn tôi, nên tôi cũng chỉ có thể đi theo sau mông của anh ấy kiếm chút tiền sinh hoạt ah."
Diệp Khiêm bất đắc dĩ nở nụ cười một chút, ngồi xuống đối diện Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe.
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhìn Diệp Khiêm, nói: "Lúc nào đường đường thủ lĩnh Nanh Sói, Lang Vương Diệp Khiêm cũng biến thành người Cục Quốc An rồi? Hơn nữa còn có ý định giúp thành viên Cục Quốc An rời khỏi Nhật Bản, ý định thì tốt nhưng lại thiếu chút nữa hại người ta mất mạng."
Diệp Khiêm cũng đã sớm quen phương thức nói chuyện của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe rồi, đó cũng không phải là Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe muốn giễu cợt Diệp Khiêm, chỉ là hắn cảm thấy Diệp Khiêm làm như vậy không đáng.
Ngượng ngùng nở nụ cười một chút, Diệp Khiêm nói: "Nguyên lai mày đã sớm đến Nhật Bản rồi à.
Như thế nào rồi? Mày đối với chuyện này thấy thế nào? Mày cảm thấy là do bên trong Phúc Thanh Bang xuất hiện người nằm vùng, hay là..."
Diệp Khiêm lời còn chưa nói hết, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã cắt đứt lời nói của hắn, nói: "Chuyện này mày còn không nhìn ra được sao? Chuyện này cũng không giống như là Diệp Khiêm mà tao biết ah, vậy mà bị người khác đùa bỡn ở trong lòng bàn tay."
Ngượng ngùng cười cười, Diệp Khiêm nói: "Cho nên, tao mới hi vọng mày có thể thường xuyên ở bên cạnh tao, nếu có mày ở bên cạnh, lúc vấn đề gì mà tao nghĩ không ra, thì còn có thể thỉnh giáo mày, không phải sao?"
Nhàn nhạt nở nụ cười một chút, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói: "Diệp Khiêm, lần này tao là vì cho phía Lâm Phong mặt mũi nên mới tới đây, hơn nữa, tao cùng Hắc Long hội cũng có chút mâu thuẫn cần giải quyết.
Còn có, chuyện giữa tao và mày vẫn chưa kết thúc, sớm muộn gì chúng ta cùng sẽ có một trận chiến sinh tử."
Bất đắc dĩ lắc đầu, Diệp Khiêm nói: "Mặc kệ mày là vì nguyên nhân gì tới đây, tao vẫn rất cảm tạ mày.
Lại nói tiếp, chúng ta cũng đã lâu rồi không có kề vai sát cánh chiến đấu, lần này có thể cùng mày kề vai sát cánh chiến đấu lần nữa tao rất vui vẻ."
"Tốt rồi, chúng ta tạm thời không đề cập đến chuyện cũ nữa." Lâm Phong nói, "Anh Bạch, anh đối với chuyện này cảm thấy thế nào? Anh cảm thấy ai sẽ là người nằm vùng?"
Dừng một chút, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói: "Chuyện này không phải đã rất rõ ràng rồi sao, Vưu Hiên chính là người nằm vùng, ông ấy là người do Hắc Long hội phái tới nằm vùng tại Phúc Thanh Bang.
Mục đích đúng là giám thị nhất cử nhất động của Phúc Thanh Bang, về phần các anh, đây chẳng qua là thu hoạch ngoài ý muốn mà thôi."
"Tao cùng anh Lâm cũng có hoài nghi như vậy, chỉ là, nếu như Vưu Hiên là người nằm vùng thì lúc trước khi tao đến Nhật Bản đối phó Yamaguchi Group cùng Ám Dạ Hoa Bách Hợp, vì cái gì Hắc Long hội lại không có chút động tác nào?" Diệp Khiêm nói, "Điểm ấy tao vẫn nghĩ không thông."
"Người sáng lập tổ chức sát thủ Ám Dạ Hoa Bách Hợp là Hoàn Sơn Mỹ Nguyệt, đã từng là thành viên Nanh Sói, tuy cô ấy bởi vì đủ loại chuyện mới gia nhập Hắc Long hội, một lòng muốn dồn Nanh Sói vào chỗ chết.
Bất quá, kỳ thật trong lòng cô đối với Nanh Sói có một loại tình cảm không hề bình thường, nếu không, mày cho rằng cô ấy sao có thể đơn giản buông tha Tống Nhiên như vậy? Kỳ thật, cô ấy đã sớm có ý định thoát ly Hắc Long hội, cho nên khi Hắc Long hội biết mày có ý định đối phó Ám Dạ Hoa Bách Hợp, thì bọn họ liền mượn nhờ tay mày để giảm bớt đi phiền phức của mình." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói, "Về phần Yamaguchi Group, Hắc Long hội cũng có ý định muốn ngăn chặn sự phát triên của Yamaguchi Group, cho nên mới không có nhúng tay vào.
Yamaguchi Group, Đạo Điền Hội cùng Cát Xuyên Xã đều là chi nhánh của Hắc Long hội, có thể là do Yamaguchi Group phát triển quá mức nhanh chóng, phá vỡ sự cân bằng giữa ba phương thế lực này, cho nên Hắc Long hội mới thừa cơ hội này, lợi dụng mày thêm một lần nữa nhằm đạt tới tác dụng cân bằng thế lực.
Sau khi ba đại thủ lĩnh của Yamaguchi Group chết đi, Hắc Long hội lại mượn nhờ tác dụng của Vưu Hiên, khiến cho Phúc Thanh Bang đối với Yamaguchi Group khai chiến, chiếm đi số lượng lớn địa bàn của Yamaguchi Group.
Sau đó, Hắc Long hội lại mượn nhờ Đạo Điền Hội cùng Cát Xuyên Xã đối với Phúc Thanh Bang áp dụng phương thức chèn ép, đem Phúc Thanh Bang bức lui, những địa bàn mà Phúc Thanh Bang đã đoạt được toàn bộ rơi vào trong tay Đạo Điền Hội cùng Cát Xuyên Xã.
Kể từ đó, chẳng những khiến cho Yamaguchi Group không có lời nào để nói, hơn nữa còn làm suy yếu lực lượng của Phúc Thanh Bang, từ đó khiến cho Yamaguchi Group, Đạo Điền Hội cùng Cát Xuyên Xã thế lực của ba tổ chức này một lần nữa đạt tới trình độ cân đối.
Loại chuyện một công ba việc này, bọn họ tại sao phải nhúng tay vào a? Từ đầu đến cuối, mày bất quá chỉ là một quân cờ bị người khác sử dụng mà thôi."
Những lời Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói ra, giống như là thể hồ quán đính, lập tức, khiến cho tất cả những chuyện Diệp Khiêm nghĩ mãi mà không rõ, toàn bộ đều nghĩ thông suốt.
Bất quá, những lời Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói ra, lại để cho Diệp Khiêm có chút kinh hồn táng đảm, từ những chuyện này cho thấy sự lợi hại của Hắc Long hội, thậm chí ngay cả hắn cũng bị bọn họ xem là quân cờ để sử dụng, hơn nữa lại còn một mực mơ mơ màng màng.
Lâm Phong hiển nhiên cũng có chút giật mình, quay đầu nhìn Diệp Khiêm, phát hiện sắc mặt của Diệp Khiêm phi thường khó coi.
Bị người ta đem làm quân cờ sử dụng, bất kể là ai gặp phải chuyện này cũng đều cảm thấy không thoải mái, huống chi là người khôn khéo giống như Diệp Khiêm? "Anh Diệp, tuy hết thảy đều là kế hoạch của Hắc Long hội, bất quá chuyện này cũng đã nói ra một vấn đề, chính là bên trong Hắc Long hội kỳ thật rất không ổn định, hơn nữa còn rất hỗn loạn.
Hơn nữa, tiêu diệt Ám Dạ Bách Hợp, giết chết ba đại thủ lĩnh của Yamaguchi Group, chuyện này cũng làm suy yếu lực lượng của Hắc Long hội.
Bị coi như quân cờ, cũng không có gì, ít nhất Nanh Sói cũng không có bị thiệt hại gì, anh thấy tôi nói có đúng không?" Lâm Phong an ủi nói.
Mặc dù nói Diệp Khiêm bị Hắc Long hội lợi dụng, nhưng hắn cũng không có tổn thất gì, trái lại, còn có thu hoạch rất lớn.
"Tôi không phải để ý tới chuyện này, tôi chỉ hận tự mình đã quá cuồng vọng rồi, luôn cảm thấy hết thảy mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay của mình, mà không ngờ rằng tôi lại bị người khác lợi dụng.
Nếu như không phải Thiên Hòe nói ra, thì chỉ sợ cả đời tôi đều bị mơ mơ màng màng, hơn nữa, thậm chí sớm muộn sẽ có một ngày tôi sẽ mang tới cho Nanh Sói tai hoạ ngập đầu." Diệp Khiêm có chút thở dài, nói.
"Nanh Sói có thể có quy mô như ngày hôm nay, đã không phải là chuyện dễ dàng gì, tao tin tưởng, ngay cả đội trưởng cũng sẽ không ngờ tới a.
Đây hết thảy, đều là công lao của mày.
Nếu như không phải như vậy, mày cũng không xứng làm đối thủ của tao." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói, "Đừng tự coi nhẹ mình, đây cũng không phải là Diệp Khiêm mà tao quen biết.
Diệp Khiêm mà tao quen biết, từ trước đến nay đều là người lòng đầy nhiệt huyết, không chịu thua, biểu hiện của mày như vậy, khiến cho tao có chút xem nhẹ mày rồi."
Lời nói an ủi của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe luôn khác với người bình thường, bất quá đối với Diệp Khiêm lại có tác dụng rất lớn.
Loại này phương thức an ủi gián tiếp này, luôn khiến cho Diệp Khiêm phi thường hưởng thụ.
Từ bên trong những lời nói của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, Diệp Khiêm có thể cảm nhận được Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đối với hắn vẫn còn tình nghĩa.
Dừng một chút, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe chuyển hướng chủ đề, nói: "Trước đó vài ngày tao có đi thăm sư phụ."
"Sư phụ hiện tại như thế nào, vẫn khỏe chứ?" Diệp Khiêm hỏi.
Ngẫm lại, từ lần kia sau khi cùng sư phụ cáo biệt, Diệp Khiêm thật đúng là đã rất lâu không đi thăm ông ấy.
Còn có cháu trai của sư phụ, tên tiểu tử gọi là Lâm Phàm kia, ngược lại rất không tồi, Diệp Khiêm cũng có tâm muốn bồi dưỡng hắn.
"Sư phụ đã qua đời rồi." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe ngữ khí rất bình thản, phảng phất giống như cùng Lâm Cẩm Thái không có bất kỳ quan hệ gì, nhưng Diệp Khiêm có thể từ trong ánh mắt của hắn, phát giác được một tia bi thương.
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe là một người rất giỏi ẩn giấu tâm sự của mình, nếu như không phải là người quen thuộc hắn, nhất định sẽ cho rằng hắn là một người vô tình vô nghĩa là động vật máu lạnh, thế nhưng mà, sự thật lại cũng không phải như vậy.
Có thể nói, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe là người trọng tình trọng nghĩa hơn bất luận kẻ nào, nếu không, thì hiện tại hắn đã không có mặt ở nơi đây.
Một câu nói của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, tựa như sấm sét giữa trời quang, chấn cho Diệp Khiêm sau hơn nửa ngày vẫn còn thẫn thờ.
Lần trước lúc hắn đi thăm sư phụ, thân thể của ông ấy còn rất khỏe mạnh, hắn cùng ông ấy so chiêu, hắn vẫn không phải là đối thủ của ông ấy, như thế nào lại bỗng nhiên chết rồi? Trong vòng hai năm, Diệp Khiêm trước sau đã mất đi hai người thân, phần bi thống trong nội tâm của hắn có thể nghĩ tới a.
Hít thật sâu một hơi, Diệp Khiêm đè nén bi thương trong lòng mình xuống, hỏi: "Sư phụ chết như thế nào?"
"Kỳ thật, thân thể của sư phụ đã sớm không tốt, khi còn trẻ trên người ông ấy đã có rất nhiều nội thương, những năm gần đây này, ông ấy dựa vào tu luyện cổ võ thuật mới có thể bảo trụ mạng sống của mình.
Lần này là do vết thương cũ tái phát, chết rất đột nhiên." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói, "Tao đã đem sư phụ an táng, nếu như mày rãnh thì có thể đi tế bái sư phụ một chút."
"Sư phụ trước khi chết có nói với mày cái gì không?" Diệp Khiêm hỏi.
"Sư phụ đã chết, lời nói trước khi chết của ông ấy cũng không còn trọng yếu.
Tuy ông ấy đã nói là muốn tao không nên cùng mày tiếp tục tranh đấu, bất quá chuyện này là không thể nào, tao và mày đều rất rõ ràng, giữa hai người chúng ta, chỉ có thể có một người sống sót.
Người còn lại, có lẽ phải xuống dưới cùng với sư phụ a." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe mặt không biểu tình nói.
Diệp Khiêm có chút thở dài, hắn biết rõ chuyện giữa hắn cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, không phải bằng câu nói của sư phụ là có thể hóa giải.
Từ trước tới nay Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đều kiên định theo suy nghĩ của mình, không có bất kỳ người nào có thể làm thay đổi suy nghĩ của hắn, hắn là dạng người gì, Diệp Khiêm hết sức rõ ràng, có thể nói có chút cố chấp quật cường.
"Vậy còn cháu trai của sư phụ, tên tiểu tử gọi là Lâm Phàm? Hiện tại nó như thế nào rồi? Nó đang ở nơi nào?" Diệp Khiêm hỏi.
Đó là người thân duy nhất của sư phụ rồi, đã sư phụ mất, Diệp Khiêm cảm giác mình phải đi chiếu cố tiểu tử kia.
"Tiểu tử kia tính tình rất quật cường, bất quá, nó cũng không muốn đi theo tao.
Nó nói nó muốn giữ đạo hiếu cho sư phụ ba năm, nên tao cũng không có đưa nó đi theo tao." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.
Diệp Khiêm âm thầm mắng Lâm Phàm một câu "Tiểu tử ngốc", nếu như có thể đi theo bên cạnh Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, đối với sự phát triển của Lâm Phàm là phi thường có lợi.
Bất quá, tiểu tử kia muốn là giữ đạo hiếu cho ông của nó ba năm, cũng là người trọng tình trọng nghĩa, là đầu hán tử.
Dù sao còn có ba năm, đợi chuyện của mình xử lý xong, lại đi đem tiểu tử kia tiếp ra, sau đó lại chiếu cố nó vẫn được..