Trần Thanh Minh nghe thấy thì con mắt càng ngày càng phát sáng lên mà khen: “Hiếu Nhã, cô suy nghĩ thật chu đáo, tôi cũng không biết vậy mà cô đã làm nhiều như vậy.
Xem ra lần này tôi lựa chọn cô tham gia lần thi đấu này quả thật là đã chọn đúng người rồi.”
Lạc Hiếu Nhã cười cười: “Tổng giám đốc Trần đã cho tôi một sân khấu để bày triển lãm cá nhân của mình, cũng cho tôi một cơ hội để đối đầu với An Bích Hà.
Tôi vô cùng biết ơn anh”
Trần Thanh Minh nghe thấy những lời này thì vội vàng nói: “Đừng nói như vậy, là do bản thân cô ưu tú, tôi chỉ là chọn người thích hợp mà thôi.”
Giọng điệu biết ơn này của Lạc Hiếu Nhã khiến cho anh ta có chút được cưng mà sinh ra lo sợ.
Người chống lưng ở phía sau cho cô là Hoắc Tùng Quân đó, muốn có được cơ hội này quá đơn giản, vốn không cần đến anh ta.
Sau khi cúp điện thoại thì Lạc Hiếu Nhã đi ngủ sớm, cô phải dưỡng đủ tinh thần để tham gia trận thi đấu ngày mai thật tốt.
Ngày hôm sau, Trần Thanh Minh đón cô đi đến hội trường, danh sách top năm mươi thí sinh mạnh đã được công bố vào đêm qua.
Những người trên danh sách chủ yếu đều là người có chút tiếng tăm, còn những người mới giống như Lạc Hiếu Nhã thì vẫn tương đối hiếm thấy.
“May mà hai vòng thi đấu còn lại đều được tổ chức ở thành phố An Lạc, chúng ta không cần phải bôn ba đi lại, còn những nhà thiết kế đến từ nơi khác thì e là phải vất vả hơn một chút” Trần Thanh Minh vừa nói vừa mang hai cái vali lớn của Lạc Hiếu Nhã lên xe.
Trong lần thi đấu này ngoại trừ trưng bày ra năm bản thiết kế mới thì thí sinh còn phải chế tác thành trang phục dựa theo bản vẽ, biểu diễn nó dưới hình thức trình diễn.
Sau khi hai người đến hội trường thì kinh ngạc phát hiện ra ở cửa có rất nhiều người đang khiêng máy quay phim.
Cả hai đều có chút sửng sốt, sau khi hỏi thăm một chút thì mới biết được.
Vốn dĩ trận đấu này chỉ là một cuộc tuyển chọn nhà thiết kế trong giới, nhưng bởi vì tiếng tăm của cuộc thi thiết kế Grace rất cao, hơn nữa vòng thi ngày hôm qua vô cùng khắc nghiệt, hình thức rất lớn, được đài truyền hình hâm mộ nên đến đây, đồng thời đạt được hợp tác với đám người của Grace.
Cho nên trong vòng thi tiếp theo sẽ được ghi hình thành tiết mục, đồng thời được phát sóng vào giờ vàng.
Khi Lạc Hiếu Nhã biết được tin tức này thì có chút sửng sốt.
Trần Thanh Minh còn tưởng rằng cô đang căng thẳng nên vội vàng ở bên cạnh trấn an cô: “Không sao đâu Hiếu Nhã, chẳng qua là có thêm nhiều thợ quay phim hơn một chút mà thôi, trong lòng cô nhất định phải bình tĩnh, xem như bọn họ không tồn tại, đừng mất bình tĩnh.”
Lạc Hiếu Nhã nghe thấy anh ta nói, nhìn vẻ mặt lo lắng của anh ta thì vô cùng bất đắc dĩ.
Trái lại cô không cảm thấy căng thẳng chút nào, nhưng sao lại cảm giác dáng vẻ của Trần Thanh Minh còn căng thẳng hơn cả cô.
“Tổng giám đốc Trần, tôi không có căng thẳng, lúc trước tôi cũng từng tham gia một số cuộc thi, có vài cuộc thi cũng có mặt của truyền thông” Cô cúi đầu cười, ánh mắt lạnh nhạt, giọng nói đìu hiu, lạnh đến như không có nhiệt độ.
“Tôi không chỉ không có căng thẳng mà tôi còn cảm thấy rất vui mừng”
Tiết mục có tỉ lệ người xem cao, nếu như nhà thiết kế của An thị không giành được giải quán quân mà bị một người mới như cô đá xuống thì như vậy mới thú vị chứ.
Đúng là oan gia ngõ hẹp.
Trùng hợp thế nào mà khi Lạc Hiếu Nhã vừa tiến vào liền đụng phải An Bích Hà.
Làm cho có kinh ngạc chính là, nét mặt của An Bích Hà hôm nay tỏa sáng hơn ngày hôm qua.
Không phải dung mạo của cô ta có biến đổi lớn, mà là thay đổi lớn trên mặt tinh thần.
Hôm qua, khi cô ta nhận được tin Lạc Hiếu Nhã được thông qua vòng thứ nhất của cuộc thi, còn tức giận hổn hển, lo lắng không thôi, nhưng hôm nay, những cảm xúc tiêu cực đó đã hoàn toàn biến mất, ánh mắt tràn ngập tự tin, lúc nhìn thấy Lạc Hiếu Nhã còn cười với cô một cái: “Lạc Hiếu Nhã, hôm nay tôi rất chờ mong tác phẩm mới của cô, hãy trải nghiệm thật tốt cuộc thi hôm nay nhé”
Nói xong, mang theo Ngô Giai Như và Ngô Vân tiến thẳng vào hội trường.
Trần Thanh Minh đứng bên cạnh Lạc Hiếu Nhã, vẻ mặt nghi hoặc, mày nhíu chặt: “Cô ta làm sao vậy? Sao lại nói ra những lời ám chỉ như vậy chứ? Dường như trong lòng cô ta đã tính trước hết mọi việc, còn biết trước cả kết cục của chúng ta rồi vậy”.
Ánh mắt của Lạc Hiếu Nhã nhìn chằm chằm vào bóng lưng của An Bích Hà, trong lòng có một dự cảm không tốt.
Không phải là cô đã đoán trúng rồi chứ, An Bích Hà muốn giở trò gì đó trong cuộc thi.
“Tổng giám đốc Trần, hiện tại chúng ta không được hoang mang, không cần biết An Bích Hà sẽ làm gì, bản thân chúng ta phải giữ vững tinh thần”
Cô hít vào một hơi thật sâu: “ Lần này có nhiều máy quay như vậy, người xem cũng không ít, cô ta muốn giở trò gì cũng sẽ rất khó khăn”
“Cô nói xem có phải cô ta đã mua chuộc giám khảo rồi hay không? Cuộc thi lần này, bản thân Grace sẽ không ra mặt”.