TỔNG TÀI XẤU XA CHỈ YÊU VỢ MÙ



Lạc Hiếu Nhã lắc đầu: Điểm này thì không cần lo lắng.

Những vị giám khảo này rất có tiếng trong ngành, tại cuộc thi tầm cỡ thế này, nếu như thật sự xuất hiện giao dịch đen tối thì sợ rằng danh tiếng của bọn họ cũng bị hủy.

Hơn nữa, mặc dù Cách Lệ Tâm không có mặt, nhưng lại có phụ tá của cô ấy, nghe nói Cách Lệ Tâm và phụ tá của cô ấy đều công ty phân minh, không dễ dàng mà mua chuộc được”
Trần Thanh Minh suy nghĩ cũng thấy hợp lí, lắc đầu, đem những phiền não ném ra sau đầu: “Thôi, chúng ta không suy đoán lung tung ở đây nữa, đến lúc đó gặp chiếu phá chiêu, kiểu gì cũng có cách giải quyết”
Có thêm đài truyền hình gia nhập, cuộc thi lần này càng trở nên chuyên nghiệp hơn, hơn nữa cũng càng có nhiều người quan tâm hơn.

Lúc trước, cùng lắm cũng chỉ được coi là cuộc thi trong giới thiết kế, có thêm truyền thông tham gia, sợ rằng sẽ hấp dẫn sự chú ý của toàn quốc.

Lạc Hiếu Nhã lấy được số thứ tự nằm ở gần cuối, vừa vặn là số 4.

0Sau khi Trần Thanh Minh nhìn thấy số thứ tự, khuôn mặt tuấn tú sầu khổ: “Vận may không được tốt cho lắm, 50 thí sinh tham dự thì chúng ta bốc phải số 40, gần như đến cuối cùng.


Con mắt thẩm định của các vị giám khảo rất dễ bị mệt mỏi.”
Lạc Hiếu Nhã vẫn rất bình tĩnh, sửa sang lại trang phục mình mang đến, vẻ mặt chuyên chú: “Tổng giám đốc Trần, đừng lo lắng, mặc dù chúng ta thi gần cuối, nhưng càng là trong hoàn cảnh xấu, chúng ta càng không được hoảng loạn, nhất định phải bình tĩnh.

Hơn nữa…”
Động tác trên tay cô khựng lại một chút, tươi cười xinh đẹp nói: “Nếu như những người phía trước biểu hiện bình thường, tác phẩm của chúng ta thì lại xuất sắc, như thể càng dễ dàng làm cho mắt của ban giám khảo sáng lên.

Còn một điểm nữa, sau khi toàn bộ các tác phẩm đều được triển lãm ra thì giám khảo mới bắt đầu chấm điểm, càng đứng gần cuối, ấn tượng lại càng sâu đậm”
Hiện giờ, Trần Thanh Minh không thể không cảm thán.

Cuộc thi lần này, bản thân mình.

ngược lại còn lo lắng và thiếu kiên nhẫn hơn so với Lạc Hiếu Nhã.

Tuổi Lạc Hiếu Nhã còn trẻ, lần đầu tiên tham gia một cuộc thi lớn như vậy ở trong nước, được coi là người mới, nhưng vẫn có thể tràn đầy tự tin dưới tinh huống này, đúng là hiếm thấy.

“Hiếu Nhã, cô thật đúng là bình tĩnh”
“Nếu thay đổi số thứ tự là việc mà chúng ta không làm được, thì chỉ có thể bình tĩnh đối mặt thôi” Lạc Hiếu Nhã hướng về phía anh ta cười, rạng rỡ như hoa.

Trần Thanh Minh chấn động tinh thần, tim đập mãnh liệt.

Lúc trước chỉ cảm thấy Lạc Hiếu Nhã lớn lên khá xinh đẹp, nhưng trải qua đoạn thời gian này, nhìn thấy cô tận tâm hết mực chuẩn bị cho cuộc thi, trấn định ứng phó, bộc lộ tài năng và trí tuệ bỗng nhiên cảm thấy, con người cô quả thật là rất có lực hấp dẫn.

Chẳng trách người lạnh lùng như Hoắc Tùng Quân lại thích cô như vậy.


Con người của Lạc Hiếu Nhã có một sức hấp dẫn thần kỳ, càng đến gần, càng làm cho người khác yêu thích.

Mỗi nhà thiết kế trong hậu trường đều có một phòng làm việc của riêng mình.

Người mẫu thì được ban tổ chức cung cấp, diện mạo và chiều cao đều gần giống nhau, sẽ không xuất hiện tình huống do người mẫu mà phẩm chất của trang phục bị tăng lên hay hạ xuống.

Trần Thanh Minh thấy cô chuyên tâm sửa sang trang phục, bản thân thì không có việc gì làm nên đi ra ngoài một chút.

Qua rất lâu sau mới trở lại, nét mặt rối rắm nhìn Lạc Hiếu Nhã: “Hiếu Nhã, lúc nãy tôi ra ngoài có gặp phải An Bích Hà, số thứ tự mà bọ họ bốc được là số 12”
Lạc Hiếu Nhã không nhịn được phì cười, bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Trần Thanh Minh.

Xem ra anh ta vẫn lo lắng về số thứ tự trước sau.

Cũng may sau khi Trần Thanh Minh nhắc nhở Lạc Hiếu Nhã, cũng không nói thêm mấy câu xui xẻo nào, sợ ảnh hưởng đến tâm trạng Lạc Hiếu Nhã khi thi đấu, thành thật ở trong phòng làm việc, giúp cô sửa sang trang phục.

Cuộc thi được mở màn, sau khi người dẫn chương trình giới thiệu sơ qua về nhà thiết kế, liền bắt đầu trình diễn trang phục.


Mặc dù truyền thông gia nhập có chút vội vàng, nhưng vì được đài truyền hình coi trọng nên sân khấu vẫn được thiết kế rất chỉn chu..

Ngọn đèn cao cấp lóa mắt, âm nhạc nhẹ nhàng du dương, người mẫu mặc trên người bộ trang phục mà nhà thiết kế dốc hết tâm huyết thiết kế, tao nhã cất từng bước trên sàn diễn.

Lạc Hiếu Nhã và Trần Thanh Minh ở phía sau hậu trường nhìn những bộ trang phục của các thí sinh thi trước, xem rất chăm chú.

Hoàn thành xong phần trình diễn, nhà thiết kế bắt đầu trình bày ý tưởng thiết kế trang phục của mình, còn có cả những lời nhận xét của ban giám khảo.

Không thể không thừa nhận, thực lực các nhà thiết kế có thể lọt vào vòng hai của cuộc thi rất mạnh, có điều Trần Thanh Minh đã nhìn qua bản thiết kế của Lạc Hiếu Nhã, còn nhìn thấy cả thành phẩm cuối cùng, cảm thấy của cô cũng không tệ, sẽ không thua bởi những người này.

Thời gian dần dần trôi qua, mỗi màn trình diễn mất khoảng 10 phút, khi đến Ngô Giai Như thì đã trôi qua được một tiếng đồng hồ, người xem đã có chút hoa mắt, mặc dù ban giám khảo so với người xem tỉnh táo hơn một chút, nhưng cũng đã có sự mệt mỏi..


Bình luận

Truyện đang đọc