TỔNG TÀI XẤU XA CHỈ YÊU VỢ MÙ



Cũng chính vào lúc này, Hoắc Tùng Quân mới nhận ra rằng Lạc Hiếu Nhã không phải là một người yếu đuối, nhu nhược, không biết tự chăm sóc bản thân, mặc cho bất kỳ ai bắt nạt cũng được.

Cô ấy thông minh, xinh đẹp, bao dung và độ lượng, đôi lúc lại hiền lành dễ thương, không bao giờ giấu diếm cảm xúc của mình.

Mọi khía cạnh trên con người cô ấy đều vô cùng đáng yêu.

Đôi mắt Hoắc Tùng Quân nhìn Lạc Hiếu Nhã tràn đầy yêu thương.

Khi Lạc Hiếu Nhã trực tiếp đối mặt với tình yêu thương này, cô vừa cảm thấy bối rối, vừa cảm thấy không thể phản kháng.

“Hiếu Nhã, em đừng tự tạo áp lực cho bản thân, tuy mọi người đều kỳ vọng em chiến thắng, nhưng cũng sẽ bao dung cho sự thất bại của em.


Em còn trẻ, còn có rất nhiều cơ hội.”
Sau khi Hoắc Tùng Quân nói những lời này, Lạc Hiếu Nhã đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, mọi khó chịu trong lòng cũng được trút bỏ.

Đôi mắt như hoa đào của cô ấy cũng nồng đậm ý cười, rực rỡ đến chói mắt: “Hoắc Tùng Quân, đột nhiên em phát hiện ra một chuyện.”
“Chuyện gì vậy?” Giọng nói của Hoắc Tùng Quân trầm thấp, tràn đầy yêu thương.

“Tôi nghĩ rằng anh rất giống bố tôi”
Vẻ mặt của Hoắc Tùng Quân liền trở nên cứng ngắc: “..”
Anh quay đầu lại, nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trên tủ kính của giá sách, gương mặt của anh tràn ngập sự yêu thương.

Chậc.

Anh không muốn trở thành bố của Lạc Hiếu Nhã, vô duyên vô cớ lại trở thành phụ huynh của cô, nếu sau này hai người ở cùng nhau, thì anh sẽ mang tâm lý chịu trách nhiệm dạy dỗ cô.

Nhìn vào màn hình, gương mặt Lạc Hiếu Nhã vui vẻ rạng rỡ, nhớ lại chuyện vài năm trước bố của cô ấy chết vô cùng tức tưởi, Hoắc Tùng Quân lại nuốt lại những lời mình muốn nói vào bụng.

Kệ đi, muốn anh là bố cũng được, miễn sao không phải ông nội là được.

Đêm đó, Lạc Hiếu Nhã ngủ rất thoải mái, khi tỉnh dậy tinh thần sảng khoái, sau khi tắm rửa sạch sẽ, cô tự nhìn mình trong gương, cảm thấy bản thân tràn đầy sức sống.

Cô nắm chặt tay, quyết tâm phải giành được chức vô địch trong ngày hôm nay.

Đương nhiên không phải là vì để Hoắc Hạo Quân trở thành bạn trai của mình, tuyệt đối không phải.


Lúc cô đi xuống lầu, liền nhìn thấy Hoắc Tùng Quân đã đợi cô từ lâu, thấy cô đi ra liền lên tiếng chào rồi mở cửa xe cho cô.

Sau khi Lạc Hiếu Nhã thắt dây an toàn, một túi đồ ăn sáng nóng hổi được đặt vào lòng cô.

“Vẫn chưa ăn sáng đúng không? Anh tự mình nấu đó, em ăn thử xem có hợp khẩu vị không”
Hoắc Tùng Quân dịu dàng lên tiếng, nhưng gương mặt vẫn lạnh lùng, nhìn về phía trước, chuyên tâm lái xe.

Lạc Hiếu Nhã mở chiếc túi ra, liền thấy bữa sáng ngày hôm nay phong phú hơn những bữa sáng mà trước kia cô ăn ở nhà họ Hoắc rất nhiều.

Những chiếc bánh sandwich nhiều màu sắc, một cốc sữa nóng và một quả cam ăn tráng miệng.

Vô cùng chu đáo.

Trong lòng Lạc Hiếu Nhã vô cùng ngọt ngào, ăn bữa sáng tràn ngập yêu thương do chính tay Hoắc Tùng Quân làm.


Sau khi đến hội trường, Trần Thanh Minh đã đứng đợi cô ở trước cửa từ lâu, nhìn thấy Lạc Hiếu Nhã liền vội vàng kéo cô vào hậu trường: “Lạc Hiếu Nhã, vòng thi lần trước khiến cô trở nên rất nổi tiếng, lát nữa đến lượt cô thi đấu, sẽ có rất nhiều người chú ý đến cô.

Cô nhất định đừng quá căng thẳng”.

Tuy miệng nói là như vậy, nhưng chính Trần Thanh Minh lại là người căng thẳng hơn cả.

Lạc Hiếu Nhã nhìn anh ta đầy tò mò, ngày hôm qua sau khi gọi điện thoại cho Hoắc Tùng Quân xong cô liền lên giường đi ngủ, không hề quan tâm đến những chuyện khác, tại sao cô lại trở nên nổi tiếng rồi? Như nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của cô, Trần Thanh Minh liền đưa điện thoại cho cô xem: “Cô nhìn này”
Lạc Hiếu Nhã liếc nhìn, sắc mặt liền trầm xuống.

Toàn màn hình đều là những dòng chữ “Nhà thiết kế xinh đẹp, “Nhà thiết kế thiên tài”, “Nhà thiết kế thiên tài trăm năm khó tìm”, “Chú ngựa bóng đêm” ….

Nhìn thấy những dòng tít báo và những câu chữ vô cùng khoa trương này, Lạc Hiếu Nhã liền nghĩ ngay đến hai chữ “tâng bốc”..


Bình luận

Truyện đang đọc