VỢ CŨ NGOAN HIỀN THAY ĐỔI RỒI

Chương 300

Gương mặt Cố Hoành giăng đầy nét lo âu, Nam Lâm cũng từ trong xe ló ra khuôn mặt nhỏ nhắn lo lắng nhìn Nam Mẫn hỏi: “Chị, chị không bị thương chứ?”

Nửa người của cô gần như nhoài ra khỏi xe nhưng nhanh chóng bị Nam Mẫn vỗ đập rồi rụt lại.

“Sao mọi người lại tới đây, không phải là đi hẹn hò rồi sao?”

Một tia xấu hổ thoáng xẹt qua gương mặt của Cố Hoành và Nam Lâm, tiếp đó là nét hổ thẹn.

Là trợ lý riêng của Nam Mẫn, trong công việc Cố Hoành vẫn luôn như hình với bóng với cô, tối nay Nam Mẫn đặc biệt phê chuẩn ngày nghỉ phép cho anh ta, kêu anh ta đưa Nam Lâm đi xem phim dùng bữa gì đó để bồi dưỡng tình cảm.

Giữa lúc xem phim, Cố Hoành bất ngờ nhận được tin nhắn cô đang đánh nhau với ai đó ở khách sạn liền lập tức dẫn theo Nam Lâm đuổi tới.

Sau khi lên xe, Nam Mẫn giải thích ngắn gọn đầu đuôi sự việc, biết được cô không bị thương trái tim vẫn luôn thấp thỏm treo cao của Cố Hoành và Nam Lâm mới được buông lỏng.

Trên đường trở về, Nam Mẫn trêu đùa xem cuộc hẹn của họ diễn ra như thế nào.

Khuôn mặt của cả hai, người sau so với người trước càng thêm đỏ bừng, trong ngượng ngùng không giấu được vẻ vui mừng, mọi thứ đều biểu lộ trong lặng thầm.

Nam Mẫn cũng là người từng trải, sao có thể không hiểu chuyện này liền mỉm cười, cũng không truy vấn thêm nữa.

Khi đến khu vườn Hoa Hồng, Cố Hoành bước xuống mở cửa cho Nam Mẫn, cô thản nhiên dặn dò anh ta một câu: “Sau khi trở về anh hãy thu xếp thông tin về Thư Anh và Tư Đạc, sau đó gửi lại cho tôi một phần tài liệu”.

Cố Hoành hơi sửng sốt, nhanh nhẹn đáp một tiếng ‘vâng’.

Nam Mẫn trước nay chưa từng làm việc vô ích, những người có thể khiến cô đích thân đọc tài liệu đều là những nhân vật quan trọng trong kinh doanh, cô sẽ không phí tâm với những người râu ria, Cố Hoành biết, cô lại sắp có hành động rồi.

……

Nam Ninh Bách và Nam Nhã tối nay đều không có nhà khiến vườn Hoa Hồng yên tĩnh không ít so với ngày thường, tựa hồ ngay cả không khí cũng trở nên trong lành hơn.

Hôn lễ của Nam Nhã và Tần Giang Nguyên đang trong quá trình gấp rút chuẩn bị, cô ta cũng không sống ở vườn Hoa Hồng nữa, cứ hai ba ngày lại chạy đến chỗ Tần Giang Nguyên bên kia, tuy rằng cô ta không muốn rời khỏi đây nhưng thực sự đã bị Nam Mẫn trừng trị tới sợ hãi.

Kể từ khi Nam Mẫn trở lại, vết thương trên người cô ta vẫn luôn không chuyển biến tốt, quả thực giống như rơi vào vận xấu, xúi quẩy vô cùng.

Nam Ninh Bách cũng có cùng cảm nhận.

Bố con hai người đều suy xét tới việc có nên tới chùa miếu trên núi tìm một vị cao tăng để bái lễ, xem xem có thể đâm chọc một hai người hay không, chỉ cần có thể khiến Nam Mẫn không sảng khoái, họ liền vui vẻ.

Quản gia Triệu kêu nhà bếp làm một bữa ăn khuya, Nam Mẫn và Nam Lâm ủng hộ nhiệt tình ăn hết vài chiếc bánh trôi.

Vừa ăn bánh, ánh mắt của Nam Lâm thỉnh thoảng lại lướt tới trên người Nam Mẫn.

“Muốn nói gì cứ nói đi”.

Bình luận

Truyện đang đọc