VỢ CŨ NGOAN HIỀN THAY ĐỔI RỒI

Chương 397

Biểu cảm trên mặt anh ta như muốn nói “Mau khen anh mau khen anh đi”.

Nam Mẫn: “…”

Bạch Lộc Dư: “…”

“Rất tốt”, Nam Mẫn lặng lẽ cất bảo hiểm đi, cô đã nghĩ xong sinh nhật năm nay phải ước cái gì rồi, một điều trong số đó nhất định phải là…

Bố mẹ hãy phù hộ cô không có cơ hội dùng đến bảo hiểm anh tư mua!

Anh tư có độc.

“Anh tư, anh nghĩ gì thế, sao lại tặng em gái nhỏ bảo hiểm? Ha ha ha ha ha…”

Bạch Lộc Dư đứng bên cạnh cười vểnh môi, quả thật anh ta không hiểu, hai nam cong như anh tư Lý Vân và Trình Hiến sao có thể làm việc như trai thẳng vậy?

Quả thật chính là trai thẳng thuần chủng!

Hai cặp mắt của Nam Mẫn và Lý Vân như tia laser, trong nháy mắt đốt Bạch Lộc Dư thành tro.

Lý Vân nhìn thấy anh ta cười quá láo xược, đá anh ta một cước: “Em chuẩn bị món quà sinh nhật gì cho Tiểu Lục?”

Lý Vân ngược lại muốn nhìn xem Bạch Lộc Dư có thể biến ra thứ gì đây.

Bạch Lộc Dư cười đến ch4y nước mắt, anh ta xoa xoa khóe mắt, đứng thẳng lưng, lấy quà sinh nhật bố mình tặng ra trước: “Nè, bao lì xì đỏ ông già tặng em, xem cho kỹ nhé, anh không nuốt riêng đâu”.

Không ai không thích tiền, Nam Mẫn nhận lấy chi phiếu, lập tức mặt mày hớn hở: “Cảm ơn bố năm!”

“Nhóc con mê tiền, nhìn xem anh chuẩn bị cho em cái gì đây”.

Bạch Lộc Dư xoa đầu Nam Mẫn, nắm tay cô ra cửa, Lý Vân cũng đi theo.

Trước cửa nhà hàng Thực Vị đang đỗ một chiếc xe được vải đen bọc lại, Bạch Lộc Dư giao chìa khóa vào tay Nam mẫn: “Mới mang từ nước ngoài về, quà của em”.

Lý Vân ở bên cạnh bĩu môi: “Hêy, anh tưởng cái gì, không phải xe thể thao sao, tầm thường”.

Bạch Lộc Dư nói: “Đây không phải xe thể thao bình thường…”

Anh ta nói một nửa, Nam Mẫn đã không kịp chờ đợi tiến lên trước, vung tay vén vải đen, là một chiếc Porsche 911 đã được sơn lại màu xanh lục bảo, dưới ánh đèn chói mắt, tản ra ánh sáng xanh trong vắt.

Bạch Lộc Dư nhìn thấy màu xanh lá liền hưng phấn, anh ta nhảy lên bậc thang, nói với Nam Mẫn giống như khen con mình: “Sao hả, có phải đẹp đến bùng nổ không!”

Trên mặt Nam Mẫn viết đầy lời khó nói hết: “Anh nhỏ, thưởng thức của anh chết hết rồi”.

Bạch Lộc Dư: “…”

“Phụt…”, lần này đến lượt Lý Vân cười nhạo Bạch Lộc Dư.

Hai người này rõ ràng là kẻ tám lạng người nửa cân, nhưng vẫn còn muốn cười nhạo làm tổn thương lẫn nhau, đây chính là giải thích hoàn mỹ cho những gì được gọi là “Tình anh em chắc có bền lâu”.

Ngoại trừ màu sắc xe thể thao, sau khi được Bạch Lộc Dư cải tiến, Nam Mẫn rất thích tính năng, cô đi một vòng, nhẹ nhàng chơi vài cú trượt, thân xe nhẹ tênh giống như sắp bay lên.

Đúng lúc Tư Triết bưng đồ ăn đi ra, vừa đến cửa thì nhìn thấy cảnh tượng này, cậu ta kinh ngạc che miệng hô lên một tiếng, ngược lại dọa cho Lý Vân và Bạch Lộc Dư giật mình.

Bình luận

Truyện đang đọc