Chương 317
Chuyện duyên phận này có lúc thật là khó nói.
“Cậu tên A Triết?”, cô nhớ ra bạn học cậu ta đã gọi cậu ta như vậy.
Thiếu niên khẽ run rẩy, ngẩng đầu nhìn Nam Mẫn, mặt càng đỏ hơn, cậu ta cúi thấp đầu: “Dạ, tôi tên Tư Triết”.
“Tư Triết”.
Nam Mẫn suy ngẫm cái tên này, nhìn mi mắt của thiếu niên, chân mày cô khẽ động: “Tư Đạc là gì của cậu?”
Tư Triết ngây người: “Thái sư phụ biết anh tôi?”
Quả nhiên là anh em ruột.
Nam Mẫn không nói mối quan hệ sâu xa giữa mình và Tư Đạc, cô chỉ nói: “Ngôi sao đang nổi, ai mà không biết?”
“À, cũng phải”, thiếu niên gãi đầu đầy ngốc nghếch, lộ ra nụ cười ngây thơ lại rất đẹp trai.
Một nụ cười rất khó bị lây nhiễm, giọng nói Nam Mẫn rất nhẹ, lộ ra vẻ ôn hòa: “Tôi muốn làm thịt viên sốt tương đỏ, sư phụ cậu bận rồi, cậu đến giúp tôi đi”.
Tư Triết vội đáp: “Vâng, thái sư phụ”.
Chị đẹp lập tức biến thành thái sư thúc, thiếu niên chỉ cảm thấy giống như đang nằm mơ, tại sao mọi thứ lại không chân thật như vậy chứ?
Thịt viên là một món ăn rất công phu dùng nguyên liệu chính là thịt ở Hoài Dương. Nam Mẫn luôn chú trọng đến nguyên liệu nấu ăn, thịt được chọn cũng là thịt chân giò lợn đen Tinh Khí Thần Sơn. Sau khi lấy thịt chân giò, để trạng thái đông một nửa, cắt thành hai miếng thịt độ dày khoảng hai milimet, sau đó lại cắt miếng thịt thành lát, đổi dao ngang cắt thành hạt lựu, cô đưa dao cho Tư Triết: “Băm đi”.
Tư Triết đang đắm chìm trong kỹ thuật dao điêu luyện sắc sảo của Nam Mẫn, ngày trước cậu ta luôn cảm thấy kỹ thuật dao của sư phụ Đinh đã rất lợi hại rồi, không ngờ còn có người lợi hại hơn, dao của Nam Mẫn uốn lượn vừa nhanh vừa đẹp, thịt cắt ra hoàn mỹ giống như hàng thủ công.
Nếu như nói vừa mới đầu cậu ta vẫn không tin cô gái trẻ tuổi này là thái sư thúc của mình, lúc này cũng không thể không tin.
Lúc dạy người khác Nam Mẫn không quen nói, cô tực tiếp bắt tay vào dạy, cô không hề giấu giếm tất cả tài nghệ, cũng không giữ lại, nhưng có thể học được mấy phần, hoàn toàn dựa vào bản lĩnh của mình.
Tư Triết giúp đỡ rất nhanh nhẹn, học cũng cực kỳ nghiêm túc, chỗ nào không hiểu liền hỏi luôn, nghiêm túc giống như sinh viên ba tốt.
Đinh Danh Dương đứng ở một bên, nhìn hai người ở cùng hòa thuận, ông ấy lộ ra nụ cười vui mừng,
Chỉ cần Nam Mẫn chịu dạy, chứng tỏ tên nhóc này xem như qua cửa ải.
Nhóc con, may mắn đấy, có thể được sư thúc xem trọng.
Làm xong thịt viên, Nam Mẫn lại gọi thêm vài món ăn Trình Hiến thích, nghe thấy bên ngoài xôn xao, Thư Anh và Tư Đạc tới rồi, được không ít fan hâm mộ nhận ra, vây xung quanh xin ký tên và chụp hình.
Tư Triết nhìn ra ngoài, lập tức trốn sau lưng Nam Mẫn, hoảng hốt giống như nai con gặp mãnh hổ trong rừng.
“Sao thế?”, Nam Mẫn hỏi.
Tư Triết khom người, ánh mắt như nai con nhìn chằm chằm vào cô: “Chị ơi cứu, không thể để anh trai biết tôi làm đây được, anh ấy sẽ nổi giận mất!”
Trong tình huống cấp bách đã quên gọi thái sư thúc, trực tiếp gọi chị, cậu ta cũng không nhận ra.