VỢ CŨ NGOAN HIỀN THAY ĐỔI RỒI

Chương 448

Cô sợ anh trai bận việc nên chỉ gửi một tin nhắn qua.

“Em đã xem thông tin của bệnh nhân rồi, có thể thực hiện cuộc phẫu thuật”.

Khi tin nhắn vừa được gửi đi, thì bên kia lập tức gọi video tới.

Nam Mẫn nghe máy, màn hình lập tức hiện lên một gương mặt.

Nhưng không phải là dáng vẻ mà cô đã quen thuộc.

Nhìn người đàn ông đầu tóc rối bời, râu ria xồm xoàm, mắt đen như gấu trúc, chẳng khác gì một ông chú sa cơ lỡ vận, Nam Mẫn không dám nhận người quen, chân mày nhíu lại thành một đoàn: “Anh tư, anh đi chạy nạn hả?”

“Có chạy cái nạn nào đâu”.

Giọng Lý Vân khàn khàn, thoáng nghe giọng mũi nói: “Anh trai em bị bạo lực gia đình”.

Nam Mẫn: “…”

Nhóm bác sĩ: “…”

Theo nguyên tắc chuyện xấu trong nhà không nên để lộ ra ngoài, Nam Mẫn vẫy tay bảo nhóm bác sĩ đi trước, trong phòng làm việc chỉ còn mỗi mình cô.

Bấy giờ cô mới chuyển tầm mắt sang Lý Vân một lần nữa, nhỏ giọng hỏi: “Sao lại thế này, anh với anh Trình cãi nhau hả?”

“Không có gì, đấu võ mồm mấy câu thôi”.

Người đàn ông lúc nãy vẫn còn la hét mình bị “bạo lực gia đình” đột nhiên thoải mái đứng dậy, còn rót cho mình một ly nước uống.

Bên chỗ anh ta không đủ ánh sáng, Nam Mẫn cứ nghĩ anh ta đang ngồi trên sô pha, sau khi anh ta đứng dậy cô mới phát hiện anh tư đang nằm trên giường, hơn nữa trên cổ tay còn buộc thứ gì đó…

Nam Mẫn tập trung nhìn, khóe mắt giật giật.

“Em bảo này anh tư”.

“Hả?”, Lý Vân rót nước vào miệng ừng ực.

Nam Mẫn khẽ liếc nhìn: “Chỉ đấu võ mồm mấy câu thôi mà anh Trình phải dùng còng để còng tay anh lại hả?”

Lý Vân nghe thế bèn giơ cái còng trên cổ tay lên: “À, cái này hả… Em không hiểu được đâu, đây là thú vui mới bọn anh mới sáng chế ra”.

“…”

Nam Mẫn thầm nghĩ: Em tin anh chết liền đấy!

Cô nhíu mày: “Anh thành thật khai ra mau, anh làm chuyện xấu gì bị anh Trình bắt được phải không?”

Lý Vân “chậc” một tiếng, không vui nói: “Rốt cuộc em là em gái của ai vậy, sao em lại không bênh anh trai mình mà cứ chỉa cùi chỏ ra ngoài thế”.

“Hỏi thế cũng hỏi, bình thường anh Trình cưng chiều anh như thế, sắp cưng anh lên tận trời rồi, làm gì có chuyện anh ấy nỡ làm vậy với anh?”

Nam Mẫn mất kiên nhẫn: “Nếu anh không chịu nói thật, em sẽ trực tiếp gọi điện thoại hỏi anh Trình”.

Cô nói xong thì định cúp điện thoại, Lý Vân vội vàng ngăn cản: “Uầy, em chờ một lát rồi hẵng gọi, đừng vội vã thế, nói chuyện chính trước đã”.

Bình luận

Truyện đang đọc