CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1008

Thật ra là đồng nghĩa với việc bán đi 10% cổ phần của Đinh Thu Huyền.

Nghĩ như vậy, Đinh Trung đã thoải mái hơn nhiều.

Đinh Hoàng Liễu tiếp tục khuyên: “Với lại, sau này chúng ta có cơ hội lấy lại 10% cổ phần trong tay Ninh Luân, không có gì phải lo lắng cả.”

“Nói có lý.” Đinh Trung mặt mày vui vẻ: “Hoàng Liễu, cái đầu óc này của cháu đúng thật thông minh, làm sao nghĩ ra chủ ý hay như vậy?”

Biểu cảm của Đinh Hoàng Liễu hơi sững lại, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường: “Ông nội quá khen rồi, cháu cũng không thông minh lắm, chỉ là lúc nào cũng muốn chia sẽ một chút phiền não cho ông nội mà thôi.”

“Ha ha, nói rất hay.”

Đinh Trung lúc này căn bản không ý thức được vấn đề ở đâu, càng không nhìn thấy trong đôi mắt đó của Đinh Hoàng Liễu lộ ra sát khí.

Ngoài mặt thì hòa khí, trên thực tế ẩn giấu sát cơ.

Chủ ý này đương nhiên không thể là Đinh Hoàng Liễu nghĩ ra, mà là anh trai của cô ta – Đinh Hồng Diệu nghĩ ra.

Đinh Hoàng Liễu nhìn Đinh Trung, trong lòng cười lạnh: Lão già, tạm thời để ông đắc ý một phen, sớm muộn gì sẽ lôi ông khỏi vị trí gia chủ, vị trí này nên để anh trai tôi ngồi!

Đinh Trung không hề phát giác sự nguy hiểm bên cạnh, càng đừng nói với Đinh Phong Thành không có não kia.

Đinh Phong Thành bây giờ vẫn đang mường tượng chuyện buổi tối ra ngoài tán gái, đối với kế hoạch của Đinh Hoàng Liễu không thể có ý kiến, đương nhiên, cho dù anh ta có ý kiến, cũng không nghĩ được nhiều như vậy.

Bên ngoài tòa nhà văn phòng.

Ninh Luân ngồi vào xe của mình, ra lệnh tài xế lập tức chạy đi.

Sau đó, ông ta rút điện thoại gọi điện cho giám đốc bộ phận Tưởng Hòa Long.

“Hòa Long, chuyện bên này đã xử lý xong rồi, phía ông có thể hành động rồi.”

“Tôi biết rồi, tôi đã gọi xong một bàn rượu thịt rồi, chỉ đợi Đinh Thu Huyền cắn câu!”

“Ừ, cẩn thận hành sự.”

“Tôi biết rồi.”

Khách sạn Vạn Hoa, rực rỡ ánh đèn.

Giang Nghĩa nắm tay Đinh Thu Huyền tiến vào khách sạn, đến phòng VIP được chỉ định.

Vừa mở cửa vào đã thấy nhóm người phụ trách của Xí nghiệp Hồng Vận ngồi quanh bàn, đang ngồi ở ghế chính là giám đốc bộ phận, Tưởng Hòa Long.

Ngay khi Đinh Thu Huyền bước vào, đôi mắt của những người đàn ông trong phòng sáng rỡ lên.

Ai cũng nhìn Đinh Thu Huyền với ánh mắt thèm thuồng.

Người phụ nữ này là niềm mơ ước của mọi đàn ông, khuôn mặt và vóc dáng hoàn hảo, dù là minh tinh cũng không bằng một phần nghìn của cô.

Đẹp không sao tả xiết.

“Chào phó tổng Đinh.” Mọi người lần lượt đứng lên.

“Mọi người đều là người quen, không cần khách sáo, mời ngồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc