CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1319

Bắt đầu từ bây giờ, những người ở đây đều sẽ nghe lời cô.

Hách Chí Mai và người nước ngoài đứng đó trợn tròn cả mắt, lúc nãy còn luôn mồm chống đối Đinh Thu Huyền, nói cái gì mà tuyệt đối không để cô mua được món trang sức mà cô yêu thích.

Bây giờ thì sao?

Người ta là tổng giám đốc, muốn mua cái gì thì mua cái đó, thậm chí không thích bạn cũng có thể gọi bảo vệ đuổi bạn ra bất cứ lúc nào, bạn lấy cái gì để so sánh với người ta?

Cuối cùng, Hách Chí Mai phải trèo cao mới có tiền, phải dựa vào việc hi sinh tuổi trẻ của mình để gả cho người nước ngoài trung niên.

Nhìn lại Đinh Thu Huyền người ta, tay làm hàm nhai, bản thân có bản lĩnh làm tổng giám đốc, vừa có tiền lại có thế.

Năm đó Hách Chí Mai thua Đinh Thu Huyền.

Bây giờ ngay cả cái bóng của Đinh Thu Huyền mà Hách Chí Mai cũng không theo kịp, bị bỏ lại quá xa.

Khí thế phách lối lúc nãy hoàn toàn biến mất không còn nữa, Hách Chí Mai bị khí thế của Đinh Thu Huyền trấn áp sắp không thở nổi, hận không thể mọc hai cái cánh trên lưng rồi nhanh chóng bay đi.

Cô ta biết rõ Đinh Thu Huyền chắc chắn sẽ không cho cô ta sắc mặt tốt, chắc chắn sẽ kêu cô ta cút đi.

Cùng với việc chờ Đinh Thu Huyền mở miệng, không bằng mình đi trước.

Lúc Hách Chí Mai chuẩn bị đi, Đinh Thu Huyền lại khẽ cười nói: “Bạn học cũ, đừng có gấp mà, tiếp tục xem đi?”

Hách Chí Mai hừ lạnh: “Có cái gì mà xem?”

Đinh Thu Huyền cười nói: “Bây giờ ở đây tôi có thể làm chủ, nếu đã là bạn học của nhau, tôi cũng không bạc đãi cô, thích cái gì thì cứ mua cái đó, giảm giá 20% tất cả các mặt hàng cho cô.”

Nói xong, Đinh Thu Huyền xoay người rời đi.

Điều này có nghĩa là gì?

Chẳng những không đuổi Hách Chí Mai đi, hơn nữa còn giảm giá cho cô ta 20%?

Hách Chí Mai dò hỏi: “Đinh Thu Huyền, cô có ý gì, cô không mua à?”

Bước chân đang bước ra phía trước của Đinh Thu Huyền hơi dừng lại, cô cười nói: “Bây giờ tôi là tổng giám đốc phân bộ Giang Nam, đồ trang sức ở đây đều do tôi quản lý, tôi muốn đeo thì tùy tiện đeo là được, cần gì phải mua?”

Cái này…

Sắc mặt Hách Chí Mai âm u.

Cô ta hiểu không phải là Đinh Thu Huyền không mua, mà là không thèm mua, tất cả trang sức ở đây đều là của người ta, người ta còn mua cái gì nữa.

Đồng thời, Đinh Thu Huyền còn có thể giảm cho Hách Chí Mai 20%.

Đây là quan tâm?

Hà hà, đây là bố thí, là khoe khoang, là nói cho bạn biết tôi không rảnh để so đo với loại người thấp hèn như cô.

Hách Chí Mai vẫn muốn thắng Đinh Thu Huyền, kết quả lại bị Đinh Thu Huyền hung hăng giẫm đạp dưới lòng bàn chân.

Đến cuối cùng, thậm chí ngay cả việc giẫm đạp cô ta mà Đinh Thu Huyền cũng không muốn.

Bình luận

Truyện đang đọc