CHIẾN THẦN TU LA


Giang Nghĩa nhìn Thiêu Hồ Tử, thờ ơ hỏi: "Bây giờ, ông tính như thế sao đây?"
Lúc này Thiêu Hồ Tử sợ đến mức hồn phách đều bay lên mây rồi, nhưng ông ta kiên quyết không muốn hoàn lại tiền, đương nhiên cũng không muốn giao đủ số hàng đạt tiêu chuẩn.

Vì vậy, ông ta chỉ có thể liều chết mà đánh trả.

"Cậu chờ đấy, tôi sẽ gọi người đến xử cậu!"
Giang Nghĩa không những không ngăn cản mà còn tìm một chỗ ngồi xuống: "Được, ông cứ gọi người đi, tôi chờ.

"
Như vậy cũng quá coi thường người ta rồi!
Thiêu Hồ Tử nói với Răng Hổ đang đứng bên cạnh: "Gọi người đến đi, nhanh lên.

"
Răng Hổ lộ ra vẻ mặt bất lực nói: "Đại ca, gọi ai bây giờ? Các anh em đều bỏ chạy cả rồi, lấy đâu ra người để gọi đến chứ?"
Thiêu Hồ Tử nghiến răng nghiến lợi: "Bất luận như thế nào cũng phải gọi được người đến đây, cho dù tốn bao nhiêu tiền cũng phải gọi cho bằng được, hôm nay không thể để thua được.


"
"Được.

"
Răng Hổ lấy điện thoại ra liếc mắt một cái: "Có rồi, tôi sẽ gọi người của nhà họ Hoàng đến đây, người của bọn họ rất đông, có thể đối phó với Giang Nghĩa.

"
"Ừ, nhanh lên.

"
Khi Răng Hổ đang gọi người, Thiêu Hồ Tử nhìn chằm chằm Giang Nghĩa với ánh mắt hung ác: "Cậu nghĩ cậu đánh được như vậy là có thể tự cao tự đại không xem ai ra gì sao? Nói cho cậu biết, đây là Long Dương Viên, là địa bàn của tôi, không phải là nơi để một người ngoài như cậu giở thói ngang ngược!"
"Cậu đợi đó, bây giờ tôi sẽ gọi người của nhà họ Hoàng đến đây dạy dỗ cậu.

"
"Nhà họ Hoàng là một gia tộc lớn đứng đầu Long Dương Viên, qua lại cũng rất thân thiết với Thiêu Hồ Tử tôi, đợi đến khi người của bọn họ đến đây thì cậu sẽ biết như thế nào gọi là muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!"
Nhà họ Hoàng?
Giang Nghĩa lắc đầu cười.

Anh không nói một lời nào, ngồi một chỗ lặng lẽ chờ đợi.

Không đến nửa tiếng sau, một đoàn người xông vào, chính là người của nhà họ Hoàng!
Răng Hổ lập tức tiến lên chào hỏi: "Các anh em đến rồi, mục tiêu lần này chính là người ngồi đằng kia-Giang Nghĩa! Giết anh ta, dù tốn bao nhiêu tiền đại ca chúng tôi cũng sẽ trả.

"
Người nhà họ Hoàng không thèm liếc nhìn anh ta, đi thẳng đến chỗ Giang Nghĩa.

Thiêu Hồ Tử như mở cờ trong bụng, vui mừng khôn xiết.

Nhiều người như vậy chắc là đủ để đối phó với Giang Nghĩa nhỉ?

Nhưng ai mà ngờ…
Chuyện xảy ra tiếp theo khiến Thiêu Hồ Tử kinh ngạc đến há hốc mồm.

Sau khi người nhà họ Hoàng đến trước mặt Giang Nghĩa, bọn họ đồng loạt quỳ xuống, đồng thanh nói: "Chúng tôi theo mệnh lệnh của gia chủ đến hỗ trợ ngài Giang, nếu có bất cứ yêu cầu gì thì cứ việc ra lệnh cho chúng tôi!"
Giang Nghĩa gật đầu, vẫy tay: "Các người đứng hết sang một bên đi.

"
"Tuân lệnh!"
Tất cả người của nhà họ Hoàng đều đứng dậy đi sang một bên, trong nháy mắt, đám người mà Thiêu Hồ Tử đặt trọn hy vọng đều đã đứng về phía Giang Nghĩa.

Giang Nghĩa bình thường đã giống như một nút thắt khó có thể gỡ bỏ, lúc này còn có thêm sự giúp đỡ của người nhà họ Hoàng, nhìn đâu cũng thấy không có hy vọng đánh bại được anh.

Thiêu Hồ Tử đứng chết lặng tại chỗ.

Chuyện này là thế nào đây? Bản thân bỏ tiền ra thuê người đến giải quyết Giang Nghĩa, vậy mà sao người được mời đến lại đứng về phía của đối thủ chứ?
Có vẻ như người nhà họ Hoàng với Giang Nghĩa đã quen biết nhau từ rất lâu.

Thiêu Hồ Tử trừng mắt nhìn Răng Hổ: "Mẹ kiếp, cậu làm việc kiểu gì đấy?"
Răng Hổ tỏ vẻ bất lực: "Tôi đâu có biết người nhà họ Hoàng đã cấu kết với Giang Nghĩa từ trước, chuyện này không thể trách tôi được.

"

Giang Nghĩa ngồi ở một bên hỏi: "Thiêu Hồ Tử, bây giờ lại tính làm gì nữa đấy?"
Thiêu Hồ Tử tức đến nghiến răng nghiến lợi.

"Giang Nghĩa, cậu đừng có vội đắc ý, đừng tưởng dựa được vào nhà họ Hoàng là có thể lên mặt.

"
"Ở Long Dương Viên, nhà họ Hoàng cùng lắm cũng chỉ là một gia tộc hạng ba, không đáng nhắc tới!"
"Cứ chờ đấy đi, tôi sẽ tìm một người lợi hại đến dạy dỗ cậu.

"
Hạng ba sao?
Vừa nãy khi người nhà họ Hoàng chưa đến, ông ta đã tâng bốc nhà họ Hoàng lên thành một gia tộc đứng đầu Long Dương Viên mà?
Giang Nghĩa cười khinh một tiếng, sau đó gọi Đinh Thu Huyền qua ngồi chung với anh.

\u0004\u0004\u0004\u0004.


Bình luận

Truyện đang đọc