CHIẾN THẦN TU LA

Chương 1056

Em trai Đỗ Khôn có kỹ thuật tấn công hơn người, anh trai Đỗ Khôn thủ thành vững như Thái Sơn.

Một người giỏi công, một người giỏi thủ, đây chính là trụ cột của cả đội.

Quả nhiên, sau khi trận đấu chính thức bắt đầu, giống y như những gì Giang Nghĩa tưởng tượng, Đỗ Khôn giống như con sói trong đàn cừu, làm rối loạn cả hàng phòng ngự của đối phương.

Bắt đầu chưa tới 10 phút, đã đưa bóng vào khung thành bằng đầu tuyệt đẹp, đè bẹp cả hai trung hậu vệ.

Nhìn anh trai Đỗ Càn, vô cùng bình tĩnh, nhiều lần hóa giải những trái hiểm hóc của đối phương, không để lưới bị thủng.

Sau khi kết thúc hiệp 1 45 phút, Nguyên Thiên tạm thời dẫn trước với tỉ số 2:0.

“Hay thật đấy!” Đinh Thu Huyền từ một cô gái không hiểu gì về bóng đá, sau khi xem xong hiệp 1, đã cảm thấy vô cùng hứng thú với môn thể thao này.

“Đi, chúng ta vào phòng thay đồ xem thử.” Giang Nghĩa đứng dậy nói.

“Được sao?”

“Được chứ.”

Trên thực tế, Giang Nghĩa là người nắm quyền phía sau của câu lạc bộ này, hơn nữa còn được mời đến đây để xem trận đấu, anh muốn đi đâu chẳng phải chỉ cần nói một câu thôi sao?

Giang Nghĩa dẫn theo Đinh Thu Huyền rời khỏi khán đài, đi một vòng lớn, cuối cùng đến được phòng thay đồ.

Vốn tưởng hiệp 1 Nguyên Thiên dẫn trước với tỉ số 2:0, thì mọi người sẽ rất vui, kết quả vừa đến cửa phòng thì liền cảm thấy bầu không khí khác thường.

Ai nấy đều vô cùng trầm tư, như đã chịu đả kích vô cùng lớn vậy.

Dẫn trước nhưng không vui?

Khi huấn luyện viên trưởng La Phong nhìn thấy Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền, anh ta vội vàng bước tới: “Giang thần y, cô Đinh, hai người tới rồi.”

Giang Nghĩa hỏi: “Có chuyện gì vậy? Rõ ràng đang dẫn trước cơ mà, sao mọi người đều không vui vẻ lắm?”

La Phong thở dài: “Haizz, nói thật với anh, tuy chúng tôi đang dẫn trước nhưng hai anh em Đỗ Khôn Đỗ Càn tạm thời bị kiểm tra, nói họ đã sử dụng doping nên bị cấm thi đấu nửa trận sau! Thậm chí không cần đá nửa trận sau nữa mà phán bọn tôi thua luôn.”

“Giang thần y, vốn dĩ tôi định mở màn thuận lợi để anh vui nhưng ai ngờ lại xảy ra chuyện thế này.”

Giang Nghĩa nhíu mày.

Doping?

Không thể nào, hai anh em nhà họ Đỗ đều đã hối lỗi. Theo lý mà nói thì họ không thể loại làm mấy chuyện mất mặt thế này được.

“Anh em nhà họ Đỗ đâu rồi?”

“Đang thẩm vấn ở phòng bên kia. Nếu không xác nhận sai thì có khả năng bọn họ sẽ bị treo giò vài trận, cả sự nghiệp cũng có thể tiêu tùng.”

Nghe thế, Giang Nghĩa càng thêm bồn chồn.

Anh em nhà họ Đỗ phải trải qua muôn trùng khó khăn mới đi tới được ngày hôm nay, sao có thể “thua” một cách vô lý như vậy được?

Bình luận

Truyện đang đọc