CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1518

Giang Nghĩa xấu hổ gãi gãi đầu.

“Chuyện là, còn một chuyện anh muốn thương lượng với em một chút.

“Nhưng anh sợ em lại không đồng ý.

“Phải nói làm sao đây?”

Đỉnh Thu Huyền lườm anh một cái: “Anh còn quan t@m đến cảm nhận của em cơ à?

Nếu anh quan t@m đến cảm nhận của em, anh sẽ không giấu em nhiều chuyện như vậy. Nói đi, còn có chuyện gì anh muốn thương lượng với em? Có phải giấu diếm em có tình nhân bên ngoài phải không?”

Giang Nghĩa liên tục xua tay: “Làm sao có thể? Anh chỉ là muốn thương lượng với em một chút, có thể….”

Nói được một nữa rồi lại ngưng.

Đinh Thu Huyền tức giận rồi: “Anh làm sao vậy?” – Giang Nghĩa cúi đầu có chút xấu hổ nói: “Mộng Nghiên, em xem tuổi tác của chúng ta cũng không còn nhỏ nữa, ba mẹ cũng luôn thúc giục muốn có cháu bồng, nên anh nghĩ…”

Tới đây xem như Đinh Thu Huyền cũng hiểu ra rồi.

Thì ra Giang Nghĩa là muốn…

Mặt của cô trong nháy mắt đỏ lên, võ mạnh lên vai Giang Nghĩa một cái: “Anh nha, xấu lắm! giấu diếm em nhiều chuyện như vậy, em còn chưa hết giận, anh lúc này còn muốn cùng em…. Không được, tuyệt đối không được, em mới không thèm cùng với cái tên bại hoại như anh làm chuyện đó đâu.”

Giang Nghĩa nghiêm trang nói: “Nhưng mà vợ ơi, thời gian của chúng ta thật sự không nhiều nữa rồi. Hai ngày nữa anh phải đi rồi, nếu như không tranh thủ thời gian gieo hạt, vậy không biết khi nào mới có thể trở về.

Hơn nữa, em cũng không thể để cho ba mẹ luôn sốt ruột có phải hay không?”

Lời này thiếu chút nữa làm Đinh Thu Huyền tức chết.

nói: “Anh nói gì vậy? Cái gì gọi là “gieo hạt’?

Cô dùng gối “đánh” Giang Nghĩa, giận dữ Anh như vậy mà còn là chiến thần Tu La à?

Theo em thấy, anh còn chính là một chiến thần lưu manh không biết xấu hổ, phì, là tên lưu manh xấu xa!”

Hai người ở trên giường đánh loạn cả lên.

Thừa dịp này, Giang Nghĩa từ phía sau ôm lấy Đình Thu Huyền, ghé vào lỗ tai cô nói: “Bà xã, anh thật sự rất yêu em, đêm nay anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho em.”

“Phi phi phi, Giang Nghĩa anh thật không biết xấu hổ, thân thủ của anh chính là dùng ở loại chuyện này sao?”

Đinh Thu Huyền ngoài mặt tức giận, nhưng bên trong lại rất tự nguyện.

Trong lúc nửa đẩy nửa nhận, cũng liền theo.

Tối nay, gió lạnh.

Tối nay, người ấm.

Mưa lớn xối xả xuống mặt đất phì nhiêu, một cảnh sinh sôi nảy nở.

Sáng sớm hôm sau.

Giang Nghĩa đỡ Đinh Thu Huyền sắp đi không nổi đi tới bên bàn ăn, múc cháo cho cô, cầm đũa.

Bình luận

Truyện đang đọc