CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1143

Triệu Sơn Hà nghiến răng dậm chân, tức giận hừ hừ.

Ông ấy không muốn thông đồng làm chuyện xấu với loại người như Đinh Hồng Diệu, càng không muốn làm hại đến người có ân với ông, Đinh Phong Thành, nhưng không còn cách nào khác, nếu ông không làm theo lời Đinh Hồng Diệu, vợ con ông sẽ chết.

Không thể không làm theo.

Triệu Sơn Hà vô cùng miễn cưỡng cúi người xuống, nhặt sổ kế toán trên mặt đất lên.

Đinh Hồng Diệu hài lòng gật đầu: “Vậy mới đúng chứ, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, sao phải bận tâm đến chuyện tiền bạc?”

Triệu Sơn Hà vẻ mặt lạnh lùng nói: “Tôi chỉ muốn vợ con tôi được bình yên.”

“Được.”

Triệu Sơn Hà chán nản rời khỏi đây với cuốn sổ kế toán, cả đường đi ông đi đến Tòa nhà Văn phòng Chế tạo Đinh Hạch trong sự chần chừ do dự, nói là tòa nhà văn phòng thôi, chứ đó chỉ là một tòa nhà hai tầng cũ kĩ.

Ông ấy bước vào cửa, lên tầng hai, thấy ánh đèn vẫn hắt ra từ phòng làm việc.

Đó là văn phòng của Đinh Phong Thành còn đang tăng ca.

Nhìn thấy cảnh này, lòng Triệu Sơn Hà như bị dao cắt, một tay ăn chơi như Đinh Phong Thành, giờ có thể thay đổi bản thân, làm việc nghiêm túc.

Đinh Phong Thành còn đối xử với ông ấy tốt ấy như vậy.

Bây giờ ông lại muốn lợi dụng sổ kế toán giả để hãm hại Đinh Phong Thành. Làm như vậy có thực sự bên không?

Không nên.

Hoàn toàn không nên.

Triệu Sơn Hà vừa nhấc chân, quay người định rời đi, nhưng vừa đi được hai bước, nhớ lại vợ con bị bắt cóc, trong lòng đau khổ.

Nếu ông cứ rời đi như thế này thì mạng sống của vợ con ông sẽ thật sự không còn nữa.

Không thể đi như thế.

Sau vài lần do dự, Đinh Phong Thành nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, ngẩng đầu nhìn lên.

“Chú Triệu? Sao chú còn chưa về nhà?”

Triệu Sơn Hà mỉm cười, bước vào và nói: “Chú là giám đốc của công ty, cháu còn chưa tan làm. Sao chú có thể mặt dày tan làm được? Còn đang xử lý dự án Thành Bắc à?”

“Đúng vậy, dự án này có liên quan đến tương lai của nhà họ Đinh, cháu phải làm thật tốt.”

“Vậy cháu làm đi, chú không quấy rầy nữa.”

Triệu Sơn Hà vội vàng rời khỏi lối đi, trực tiếp đi đến phòng tài chính, lấy chìa khóa mở cửa phòng tài chính, sau đó lặng lẽ đi vào, cất sổ kế toán giả vào ngăn kéo phòng tài chính, sau đó bước ra khóa cánh cửa lại.

Sau khi mọi chuyện ổn thỏa, ông thở dài một hơi.

“Phong Thành à Phong Thành, chú Triệu có lỗi với cháu.”

“Cháu yên tâm, chỉ cần lần này cứu được vợ con chú ra, sau này chú sẽ dùng tính mạng của mình để đền bù cho cháu.”

Bình luận

Truyện đang đọc