CHIẾN THẦN TU LA

Chương 932

Trong lòng Điền Kê rất khó chịu, nhưng mà vẫn không dám chống lại mệnh lệnh của đội trưởng.

Anh ta vừa mới chuẩn bị đi thì Giang Nghĩa lại kéo cánh tay anh ta lại, từ tốn nói: “Đã có nhân viên vệ sinh nhà vệ sinh rồi, Điền Kê là tay đua, chỉ biết lái xe chứ không biết chùi nhà vệ sinh.”

Đây là đang đối nghịch.

Có rất ít người dám chống đối mệnh lệnh của đội trưởng trước mặt mọi người.

Dương Tuấn Thiên nhìn chằm chằm vào Giang Nghĩa: “Mới đến đây, đừng có tưởng rằng cậu thắng tôi được một lần thì hay lắm. Nói cho cậu biết, tôi của bây giờ không còn giống trước kia nữa, tôi đã luyện thành thạo tuyệt kỹ bí mật, chút trò hề đó của cậu chả là cái gì hết.”

“Vậy à?”

Giang Nghĩa ngẩng đầu lên, từ tốn nói: “Con khỉ trong gánh xiếc luyện tới luyện lui thì cũng chỉ có thể luyện ra mấy trò xiếc khỉ mua vui cho người khác mà thôi.”

“Cậu mắng tôi là khỉ hả?”

Dương Tuấn Thiên hoàn toàn nổi giận, chỉ vào Giang Nghĩa rồi nói: “Dám nói chuyện với đội trưởng như thế, tôi cho cậu thể diện rồi đúng không hả?”

“Giang Nghĩa, bây giờ tôi lấy thân phận đội trưởng ra lệnh cho cậu, cậu giặt sạch sẽ đồ lót của tất cả đội viên cho tôi.”

“Không cho phép dùng máy giặt, phải giặt tay toàn bộ.”

“Có nghe thấy không?”

Giang Nghĩa không hề nhúc nhích tí nào: “Chẳng bằng anh làm mẫu trước cho tôi xem xem phải giặt như thế nào?”

Mùi thuốc sống càng ngày càng nồng nặc.

Dương Tuấn Thiên híp mắt: “Giang Nghĩa, cậu muốn chống lại mệnh lệnh của tôi ư?”

“Anh có tư cách gì mà ra lệnh cho tôi?”

“Ha ha, Giang Nghĩa, cậu có biết chống đối mệnh lệnh của đội trưởng thì sẽ có hậu quả gì không hả?”

“Tôi xin rửa tay lắng nghe.”

Dương Tuấn Thiên vỗ tay bôm bốp: “Nói cho cậu ta biết hậu quả là gì?”

Một đội viên bước tới, nhìn Giang Nghĩa với vẻ mặt khinh thường, vừa cười vừa nói: “Ông Lâm Gia Vinh đã đặt ra quy tắc, lúc ông ấy không có ở đây thì tất cả phải nghe theo sự sắp đặt của đội trưởng, nếu như người nào không nghe theo mệnh lệnh thì đội trưởng có quyền loại người đó ra khỏi đội xe.”

Đúng vậy, loại khỏi.

Dương Tuấn Thiên cười xấu xa: “Tất cả mọi người đều nghe thấy rồi chứ, Giang Nghĩa công khai chống lại mệnh lệnh của đội trưởng, dựa theo quy tắc ông Lâm Gia Vinh đã đặt ra, bây giờ tôi muốn loại Giang Nghĩa khỏi đội xe.”

“Loại khỏi đội.”

“Đuổi cậu ta đi đi, đội xe Ferrari chúng ta không cần đội viên không tuân theo kỷ luật như thế.”

“Không phải chỉ là giẫm phải phân chó thắng một lần thôi à, thật sự cho rằng mình tài giỏi. Tôi khinh! Tưởng mình là ai chứ?”

“Cút đi, nhìn thấy cái tên này là tôi liền muốn buồn nôn.”

Toàn bộ đám người trong đội xe đều hướng về Dương Tuấn Thiên, tất cả đều nhắm vào Giang Nghĩa.

Giang Nghĩa không còn đường lui.

Bình luận

Truyện đang đọc