CHIẾN THẦN TU LA

 

Chương 326

“Ừm, đúng là vậy? Chúng ta đi tìm Lăng Dao.

Nói đi là đi.

Cả hai tìm thấy Lăng Dao, khi họ nói đến chuyện này, Lăng Dao vừa vui vừa ngạc nhiên.

Đây là một bài hát được viết bởi La Thịnh!

Bao nhiêu người khóc thét để La Thịnh viết một bài hát cho mà không thể đạt được, kết quả cô có được nó quá dễ dàng, hạnh phúc đến quá đột ngột.

La Thịnh cũng không khách sáo: “Đừng ngây người thế, đi, đi phòng thu âm, hiện tại thử xem”

“Bây giờ? không cần chuẩn bị sao?”

“Chuẩn bị gì? Cầm lấy mà hát thôi, nhanh, cảm giác này sẽ nhanh chóng biến mất đấy, nhân dịp tôi còn sức, có thể hướng dẫn cho cô một chút.”

Dưới sự khăng khăng của La Thịnh, Lăng Dao kinh ngạc đến phòng thu âm.

Đầu tiên, cô luyện tập toàn bộ bài hát dưới sự chỉ dạy cẩn thận của La Thịnh, sau đó hát đi hát lại nhiều lần để quen với nhịp điệu và cảm xúc.

Cuối cùng là bản thu âm chính thức.

Mặc dù toàn bộ quá trình rất ngắn, nhưng hiệu quả đặc biệt tốt!

Ngay khi Lăng Dao mở giọng, La Thịnh biết rằng đây là giọng hát mà ông ấy cần, đây là cảm xúc mà ông ấy cần!

“Được rồi được rồi.”

“Lăng Dao, đứa nhỏ này không đơn giản đâu”

“Có thể diễn xuất lại có thể ca hát, tương lai vô hạn.”

Sau khi hát xong bài, tất cả mọi người đều chìm đắm trong giai điệu của bản nhạc, qua một lúc không thể bứt ra..

Đột nhiên, Giang Nghĩa nói với La Thịnh: “Nhân tiện, thầy La, tôi còn có một yêu cầu.

“Cậu nói.”

“Tối nay, tôi muốn Lăng Dao hát bài này trước công chúng!”

La Thịnh vừa nghe xong đã bật cười: “Chỉ thế thôi? Không vấn đề gì, nếu cậu đã quyết định thì mọi thứ đều không sao cả.

Tôi chỉ chịu trách nhiệm viết bài và tìm ca sĩ phù hợp để hát. Còn cậu muốn quảng bá như thế nào thì là việc của cậu, ông già tôi không bận tâm mấy thứ này. “

Trên thực tế, Giang Nghĩa biết rằng đây là sự chăm sóc đặc biệt của La Thịnh dành cho anh.

Bởi vì La Thịnh nổi tiếng nghiêm khắc trong nghề, ông ấy một tay nắm bắt mọi thứ, quyết định hát như thế nào, ai hát và hát khi nào đều do ông quyết định.

Bây giờ quyền này được trao cho Giang Nghĩa, đủ để thấy sự tôn trọng của La Thịnh dành cho Giang Nghĩa.

Sau khi ghi âm xong, Lăng Dao run rẩy bước ra khỏi phòng thu hỏi: “Thầy La, tôi …

ổn chứ?”

La Thịnh mỉm cười: “Còn hơn cả ổn? Quá hoàn hảo! Lăng Dao, cô phải tự tin hơn nữa. Kỹ năng diễn xuất và ca hát của cô là đỉnh cao, hiện cô đang nổi tiếng, vì vậy không cần cho rằng mình là một người mới, biết không? “

“Vâng, tôi hiểu rồi, thây La.”

Bình luận

Truyện đang đọc