CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1228

Lưu Hoa để danh sách ở trên bàn

“Sếp Đinh, chuyện của cậu chúng tôi đều đã nghe nói rồi, chủ tịch lo lắng dự án không thể tiến hành tiếp, cho nên tự ý làm chủ, từ trong vốn dự phòng của khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng rút ra 900 tỷ mua nguyên liệu thô.”

“Đây là danh sách.”

“Hôm nay tới đây, chính là để thương lượng với Sếp Đinh, muốn để số hàng này ở đâu?”

Cái này…

Đinh Phong Thành đứng dậy, thần sắc kích động, không biết nên nói gì mới tốt.

Anh ta thật sự là đã không còn đường để đi rồi, ngàn vạn lần không ngờ, khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng vào thời khắc quan trọng này không những không vứt bỏ anh ta, ngược lại chọn giúp đỡ, kéo anh ta.

Có lô hàng này, dự án có thể tiếp tục tiến hành.

“Cảm ơn, cảm ơn!”

Trong mắt Đinh Phong Thành ngân ngấn nước, nói: “Ông Lưu, xin ông nhất định phải thay tôi nói tiếng cảm ơn với chủ tịch Tôn, hơn nữa tôi thề, chỉ cần dự án có lợi nhuận thì sẽ lập tức trả lại 900 tỷ tiền hàng này!”

Lưu Hoa mỉm cười, nói: “Sếp Đinh, chúng ta vẫn là thương lượng trước nên xử lý lô hàng này trước đi?”

“Đúng đúng đúng, nên xử lý chuyện này trước.”

Đinh Phong Thành chỉ vào Đổng Quán Thạch: “Ông Đổng, ông đi theo ông Lưu Hoa một chuyến, thương lượng vấn đề lưu trữ số hàng.”

“Được!!”

Đổng Quán Thạch dẫn Lưu Hoa rời khỏi phòng làm việc.

Lúc này, trong cả phòng làm việc chỉ còn lại một mình Đinh Phong Thành.

Anh ta ngồi xuống, gây ra như tượng gỗ.

Vui mừng không?

Đương nhiên là vui.

Nhưng anh ta càng cảm thấy, hình như trong âm thầm có một loại sức mạnh đang bảo vệ anh ta, khiến anh ta gặp dữ hóa lành, gặp phải chuyện nguy hiểm gì cũng có thể giải quyết.

Là ai đang giúp anh ta?

Trong đầu của Đinh Phong Thành hiện ra hai chữ: Giang Nghĩa?

Nhưng ý nghĩ xoay chuyển, Giang Nghĩa có năng lực lớn như này sao? Ngay cả khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng cũng có thể điều động?

Càng nghĩ càng cảm thấy không có khả năng lắm.

Nhưng anh ta lại chắc chắn cảm nhận được sự tồn tại của loại sức mạnh này.

Anh ta không nhịn được gọi điện cho Giang Nghĩa.

Tút tút tút, điện thoại đổ chuông mấy tiếng thì được kết nối.

Đinh Phong Thành không nhịn được mà hỏi: “Giang Nghĩa, nói cho cậu biết hai tin tốt!”

“Tin tốt ư? Còn là hai tin?”

Bình luận

Truyện đang đọc