CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1324

Nhớ khi ấy Giang Nghĩa có để lại cho ông ta một câu nói: sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày ông phải hối hận.

Chuyện sau đó đã chứng minh Giang Nghĩa chỉ đang diễn trò, anh cố ý gài bẫy chờ Weiss nhảy vào, còn Sử Chính Cương thì vô tình tiếp tay cho Giang Nghĩa.

Nhưng nói đi thì phải nói lại, cũng bởi vì chuyện này mà Sử Chính Cương và Giang Nghĩa hoàn toàn tách ra.

Giang Nghĩa tìm người đối phó với ông ta cũng không phải là kỳ quái.

Sử Chính Cương cười lạnh, khinh thường nói: “Ông đây vừa mới kiếm được ba nghìn tỷ, có đủ vốn để đắp vào. Cái tên rác rưởi Giang Nghĩa này lại muốn đấu với tôi à, tôi cũng muốn xem xem cậu ta lấy cái gì để đấu với tôi, không có hàng do ông đây cung cấp, để tôi xem xem công ty trang sức tồi tàn của cậu ta có thể mua đá từ đâu.”

Nói xong, ông ta dặn dò Dương Thành: “Tiểu Dương, cậu truyền đạt ý của tôi đến hai nhà cung cấp khác đi, ba công ty chúng ta chung một mối thù, cùng nhau chơi chết Giang Nghĩa.”

Dương Thành gật đầu: “Tôi đã hiểu rồi.”

Dương Thành ra khỏi phòng làm việc, đóng cửa lại, Sử Chính Cương vỗ nhẹ lên mặt bàn.

“Giang Nghĩa ơi là Giang Nghĩa, cậu cho rằng liên kết các công ty trang sức to to nhỏ nhỏ lại với nhau không mua hàng hóa của chúng tôi thì có thể chống lại chúng tôi à?”

“Ha ha, ngu ngốc.”

“95% hàng hóa ở toàn bộ khu Giang Nam này đều là do chúng tôi nắm giữ.”

“Không nhập hàng của ba công ty chúng tôi, các người còn có thể nhập hàng từ đâu được chứ, doanh nghiệp lớn như Star Jewelry còn có thể chịu đựng được, nhưng mà những công ty khác có thể chống đỡ bao lâu, chưa đến một tuần là đã đến tìm tôi khóc lóc cầu xin.”

“Đấu với tôi, cậu chết chắc.”

Trong suy nghĩ của Sử Chính Cương, ông ta căn bản không có lý do để thua.

Dù sao thì ba nghìn tỷ cũng có thể để ông ta chống đỡ rất lâu, không có hợp đồng cũng không cần phải gấp, với lại hàng nằm trong tay ông ta, những công ty trang sức kia cũng chỉ có thể nghe theo lệnh của ông ta.

Muốn bắt tay chống lại công ty cung cấp hàng?

Mơ mộng hảo huyền.

Cứ sống thoải mái vui vẻ, Sử Chính Cương căn bản không xem Giang Nghĩa ra cái gì.

Ông ta tính toán thời gian: bảy ngày.

Tối đa là bảy ngày, những công ty trang sức nhỏ sẽ phải quay đầu cầu xin ông ta kết thành liên minh với ông ta, đến lúc đó mọi người bắt tay cùng nhau chống lại Giang Nghĩa và Star Jewelry.

“Giang Nghĩa, cậu đã chọc giận ông đây rồi.”

“Cho dù bây giờ cậu có tới cầu xin tôi thì cũng không có tác dụng, hừ.”

Hai ngày sau, chi nhánh Giang Nam của Star Jewelry.

Giang Nghĩa ngồi trên ghế salon trong phòng làm việc, tiện tay lướt nhìn tin tức gần đây.

Chủ tịch Kỳ Chấn đẩy cửa bước vào ngồi xuống bên cạnh Giang Nghĩa, nhíu mày nói: “Cậu Giang, tình hình không đúng, cách làm liên kết với mấy chục công ty trang sức đối đầu với ba nhà cung cấp lớn hình như là không có tác dụng cho lắm.”

Bình luận

Truyện đang đọc