CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1458

Không chỉ có cô ta, ngay cả Đường Văn Chương cùng toàn bộ người nhà họ Đinh đều đã hiểu lầm Giang Nghĩa.

“Chị Á Linh, tôi muốn hỏi chị một chuyện.”

“Chuyện gì?”

“Căn cứ vào những chuyện mà chị đã nghe nói ở nhà họ Triệu, chị có biết chiến thần Tu La ở biên giới phía tây là sự tồn tại như thế nào không?”

Bành Á Linh nhíu mày: “Đã đến lúc nào rồi mà cô còn có tâm tư hỏi mấy cái chuyện này?”

“Mong chị trả lời tôi.”

Nhìn Đinh Hoàng Liễu nghiêm túc như thế, Bành Á Linh đành phải nói: “Cụ thể như nào thì tôi không rõ cho lắm, chỉ nghe cậu cả Triệu nhắc tới chiến thần Tu La là vị thủ lĩnh có cấp bậc tối cao ở biên giới phía tây, là một chức vị được lập ra để khen ngợi một vị anh hùng, là vinh quang vô hạn.”

Oành oành oành.

Có mấy tiếng sấm liên tục nổ vang trong đầu Đinh Hoàng Liễu.

Cô ta run rẩy không ngừng.

Hóa ra chiến thần Tu La có địa vị cao thượng như thế, haha, hóa ra là cho đến bây giờ không phải là do Giang Nghĩa nói hươu nói vượn, mà là do tầm nhìn của bọn họ hạn hẹp.

“Ha ha ha, ha ha ha!”

Đinh Hoàng Liễu đã điên rồi, cô ta cứ đứng đó cười không ngừng.

Bành Á Linh lại càng khó hiểu: “Cô bị điên cái gì vậy, đang yên đang lành lại hỏi chiến thần Tu La là cái gì, hỏi xong rồi lại cười ngốc. Hoàng Liễu, cô bị điên rồi hả?”

Lúc này, Vương Khuông Nghĩa cười lạnh: “Tôi quên nói với cô một chuyện, anh Giang ngoại trừ là tổng phụ trách khu Giang Nam ra thì còn có một thân phận khác.”

Bành Á Linh hỏi: “Thân phận gì?”

“Bởi vì anh Giang đã có thành tích xuất sắc và vô số vinh quang khi tham gia quân ngũ ở biên giới phía tây, chức vị hiện có đã không còn xứng với ngài ấy nữa, cho nên cấp trên đã tổ chức một cuộc họp tạm thời để thiết lập một chức vị mới được dùng để khen ngợi anh Giang, khẳng định sự cống hiến của anh Giang.”

“Chức vị đó chính là… chiến thần Tu La.”

Vốn dĩ cho rằng đã đủ sốc rồi, kết quả hiện thực lại khiến Bành Á Linh nhận phải một bài học đắt giá.

Chiến thần Tu La?

Giang Nghĩa chính là chiến thần Tu La?

Cô ta khó mà chấp nhận chuyện này, nếu như biết chuyện này từ sớm, cho cô ta một trăm một nghìn cái lá gan thì cũng sẽ không ra tay với Giang Nghĩa.

Nhằm vào Giang Nghĩa, điều đó đồng nghĩa với việc muốn chết.

Thật ra thì thân phận tổng phụ trách khu Giang Nam đã đủ để Bành Á Linh tuyệt vọng rồi, còn cộng thêm thân phận chiến thần Tu La, ha ha, cho dù nhà họ Triệu thì cũng không phải là đối thủ của người ta.

Buồn cười nhất đó chính là Bành Á Linh còn luôn cảm thấy bản thân mình hơn người, thật sự cho rằng ở khu Giang Nam này không có ai có thể động vào cô ta.

Cô ta hoảng sợ nhìn Giang Nghĩa, sau đó lại nhìn Đinh Hồng Diệu: “Rốt cuộc thì tại sao anh lại đắc tội với một nhân vật tầm cỡ như vậy chứ, Đinh Hồng Diệu, anh hại tôi thảm rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc