CHIẾN THẦN TU LA

CHƯƠNG 1140

Tài xế mắng “đồ ngu”, sau đó lái xe rời đi, hoàn toàn không dám ở lại nữa, thường xuyên lái xe ban đêm, đương nhiên ông ta hiểu được đám người này không dễ chọc.

Giang Nghĩa đi về phía đám đàn ông lực lưỡng kia, những người này đương nhiên cũng nhìn thấy Giang Nghĩa.

Giang Nghĩa chưa kịp đến gần, một tên đàn ông đã bước tới ngăn Giang Nghĩa lại.

Hắn ta cố ý lấy một con dao nhỏ ra huơ vài đường rồi lạnh lùng nói: “Không phải chuyện của mày, cút.”

Tuy giọng nói nhỏ nhưng từng chữ rất rõ ràng.

Trong một đêm khuya lạnh lẽo như vậy, bị kẻ xấu dùng dao uy hiếp, phía sau còn có bốn năm tên, người bình thường hoàn toàn không thể ở lại.

Nhưng Giang Nghĩa sao có thể là một người bình thường?

Anh rất bình tĩnh hỏi: “Hình như tôi nghe thấy ai đó trong xe hét lên “cứu mạng”.”

Người đàn ông lạnh lùng nhìn Giang Nghĩa: “Mày cố ý gây chuyện à?”

Giang Nghĩa mỉm cười: “Nếu đúng vậy thì sao?”

“Tự tìm đường chết!”

Không nói thêm lời nào, người đàn ông giơ cánh tay lên định đâm vào tim Giang Nghĩa, ra tay ngoan độc và dứt khoát, ở khoảng cách gần và tốc độ nhanh như vậy, người bình thường hoàn toàn không thể nào né tránh.

Nhưng Giang Nghĩa như một bóng ma, không thấy bất cứ động tĩnh gì, lại dễ dàng tránh được nhát dao của đối phương, sau đó vươn tay tóm lấy cổ người đàn ông từ phía sau.

“Anh nóng nảy quá, bình tĩnh lại cho tôi.”

Giang Nghĩa chưa dứt lời đã ấn mạnh xuống, trực tiếp đè người đàn ông xuống đất, mặt dính sát rạt vào mặt đất, anh ta lập tức bất tỉnh và ngất đi.

Thân thủ mạnh mẽ của Giang Nghĩa đã thu hút sự chú ý của mấy tên khác.

Bọn chúng lần lượt rút vũ khí ra đi tới.

Giang Nghĩa không hề sợ hãi mà tiếp lấy.

Một, hai, ba.

Trong ba giây, cả năm tên đàn ông lực lưỡng nằm trên mặt đất ngất đi.

Giang Nghĩa vươn tay mở cửa xe, nói với người phụ nữ và đứa trẻ ở đối diện: “Không sao, hai người an toàn rồi.”

Người phụ nữ bồng đứa trẻ bước ra, không ngừng cảm ơn Giang Nghĩa.

Giang Nghĩa hỏi: “Tại sao hai người lại ở đây?”

Người phụ nữ nói: “Tôi đến đón chồng tan làm thì bị những người này chặn lại. Họ không nói muốn gì, cũng không cướp tiền hay làm gì cả, để chúng tôi đợi ở trên xe, không cho làm gì hết, chỉ chụp vài bức ảnh của chúng tôi, không biết định làm gì.”

Không phải cướp tiền, không vì cái gì khác, chỉ chụp vài tấm hình?

Chuyện này nghe giống như bắt cóc tống tiền.

Nếu đúng như vậy, rất có thể vẫn còn những tên côn đồ khác đang thương lượng với chồng của người phụ nữ này.

Bình luận

Truyện đang đọc