“Anh ấy hình như đã giấu rất nhiều thực lực”, Quan Khuynh Thành có chút buồn bực, vốn là còn muốn nhìn xem thực lực cực hạn của Tô Minh rốt cuộc ở nơi nào, còn có chút kỳ vọng, không ngờ.
Tô Ương gì kia hoàn toàn không khảo sát ra thực lực của Tô Minh.
Tô Minh cũng không dùng đến một trăm phần trăm thực lực.
Tô Ương gì kia thật là phế vật.
“Giết hắn!”, ngay lúc này, đột nhiên Tô Ương nâng tay, chỉ về hướng Tô Minh gầm lên phẫn nộ.
Hắn ta đang ra lệnh năm sáu người Dương Bát Hoang đang ngăn cản ở bên cạnh đám người Tô Chấn Trầm, cùng với mười lăm mười sáu người Tô Cửu Hiển dưới đình đài.
Thực lực không đủ, phải tập hợp lại đánh.
“Ông đây không tin!”, con ngươi Tô Ương đỏ bừng bừng, mong đợi nửa năm, lòng kiêu ngạo cao đến tận cuối trời đều đã tan nát, hắn ta thật sự đã bùng nổ.
Cũng may sư huynh Hình Cửu Tử chớp mắt đã đến bên cạnh.
“Sư đệ, tỉnh táo, vẫn chưa thua”, Hình Cửu Tử chăm chú nói: “Thực lực của hắn cũng chỉ mạnh hơn chút mà thôi, nếu không cậu cũng đã chết rồi, chỉ là nếu mạnh hơn một chút thôi thì bị hai mươi ba mươi cảnh giới Chân Hoàng bao vây công kích, đánh không tốt thì chết ngay.
Cho dù không chết, đợi một lát vết thương cậu ổn rồi, sư huynh và cậu cùng ra tay, tên tiểu tử đó dưới sự tiêu trừ của hai mươi ba mươi cảnh giới Chân Hoàng chúng ta nhất định sẽ bị thương, tiêu hao thời gian dài như vậy, hắn sẽ chết trong tay của hai huynh đệ chúng ta.
Cho dù bức đến cực điểm, nếu hai người chúng ta không phải đối thủ của hắn, sư huynh xé rách bùa hộ mệnh, để sư tôn hạ xuống là được”.
Dưới sự an ủi của Hình Cửu Tử, cảm xúc và cõi lòng sụp đổ của Tô Ương đã khá hơn một chút.
Tô Ương gắt gao siết thành nắm đấm: “Đúng, hắn phải chết!”
Tiếp đó, tâm thần Tô Ương động một cái, loại đan dược chữa vết thương xuất hiện trong tay, hắn ta điên cuồng bỏ vào trong miệng.
Mà lúc này đám người Dương Bát Hoang và Tô Cửu Hiển sắc mặt lại trầm trọng, nhìn kỹ thì là chút sợ hãi và giãy giụa.
Nhưng cuối cùng hai mươi ba mươi cường giả cảnh giới Chân Hoàng đều đi về phía Tô Minh.
Bao vây Tô Minh.
Bọn họ sợ không?!!!
Dĩ nhiên sợ.
Ngay cả chủ nhân Tô Ương là cường giả cảnh giới bán bộ Chân Thánh này cũng bị Tô Minh nghiền ép đánh bại, thực lực của Tô Minh thật sự quá mạnh, loại thực lực này căn bản không phải là người, sự tồn tại của cảnh giới Chân Hoàng sơ kỳ, hậu kỳ, trung kỳ bọn họ sao có thể là đối thủ của Tô Minh?
Nếu như có thể, bọn họ muốn trốn.
Đáng tiếc, bọn họ không thể trốn, bởi vị bọn họ cũng uống đan dược của Tô Ương.
Loại đan dược đó có thể khống chế sinh mạng của bọn họ.
Trốn, hẳn phải chết, đó là suy nghĩ của Tô Ương.
Mà nếu chiến, hai mươi ba mươi người liên hợp, chiếm ưu thế cực lớn về số lượng có thể dẫn đến biến đổi về chất, có thể có một cơ hội sống.