CÔ VỢ CƯNG SỦNG CỦA HẮC ĐẾ

Chương 589

Giọng nói của anh lạnh lẽo âm trầm, giống một lưỡi dao sắc bén quét qua làn da cô, không bị thương, nhưng lại vô cùng đau đớn.

Giang Ninh Phiến hồi lâu mới lạnh nhạt mà nói: “Không phải anh ấy, là cách tự tôi nghĩ ra.”

Chuyện này không liên quan đến An Vũ Dương, An Vũ Dương sao có thể để cho cô dùng sắc đẹp đi nằm vùng được, nhưng cách nhanh nhất để tiếp cận Hà Thiên Minh chỉ có mỗi cách này.

Đương nhiên, cô cũng đã thăm dò thử, cô có thể đối phó được Hà Thiên Minh để không bị chiếm lợi, mới nghĩ đến cách này.

“Cô cũng rất biết hy sinh bản thân đấy nhỉ.” Nghe vậy, Hạng Chí Viễn cười lạnh: “Hay là nói, cô không bò lên giường đàn ông thì sẽ thấy không thoải mái?”

Hai năm không gặp, anh vẫn biết cách làm nhục cô.

“Không có, tôi có nắm chắc thì mới tiếp cận Hà Thiên Minh, hơn nữa, đây là lần đầu tiên tôi dùng cách này.” Giang Ninh Phiến nói.

Nói xong, cô mím môi.

Vì sao cô cứ nhất quyết phải nói lần đầu tiên, cứ như đang giải thích thanh minh vậy.

Lần đầu tiên sao?

Hạng Chí Viễn đứng ở bên cạnh cô, nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ sát đất, mặt căng chặt hơi thả lỏng ra, nhưng giọng nói lại vẫn tràn ngập mỉa mai: “Hình như trí nhớ của cô không tốt lắm thì phải, đây đâu phải là lần đầu tiên cô dùng sắc đẹp nằm vùng.”

“Lần với anh lần đó không tính.” Cô nhanh chóng nói.

“Vì sao không tính?”

“Lần đó không phải tôi tự nguyện.” Là anh cưỡng ép cô trước, lúc ban đầu cô chỉ mang theo lòng báo thù để nằm vùng, hoàn toàn không phải là kế hoạch vốn có của cô.

“…”

Nghe vậy, sắc mặt Hạng Chí Viễn lập tức trầm xuống, bàn tay buông ở bên người không tiếng động mà nắm chặt thành quyền, trên mu bàn tay nổi rõ gân xanh, giống như đang mạnh mẽ áp chế gì đó.

Tiếng dương cầm ở bên ngoài truyền tới, quanh quẩn ở trong khắp gian phòng nghỉ.

Nhịp điệu đang đến phần cao trào.

Hai người sóng vai mà đứng ở trước cửa sổ sát đất, không ai lên tiếng, bóng đêm bên ngoài vẫn luôn dày đặc.

Giang Ninh Phiến lặng im mà nhìn bên ngoài.

Hai năm, hai năm rồi cô chưa gặp Hạng Chí Viễn, lúc gặp lại nhau lại vẫn là hình ảnh này, anh vẫn chế giễu cô, cho dù không quá khích giống như hai năm trước.

“Ầm…”

Bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc, khiến người bất ngờ.

Một ánh lửa bùng lên ở phía trước, ánh lửa bốc thẳng lên chân trời, sáng chói mắt bọn họ.

Cả căn biệt thự đều rung lên, tiếng dương cầm đang đến đoạn cao trào nhất đột nhiên im bặt.

“…”

Giang Ninh Phiến giật mình, sao lại thế này, sao lại đột nhiên phát nổ.

“Nằm sấp xuống!”

Hạng Chí Viễn bỗng nhiên quát.

Bình luận

Truyện đang đọc