QUAN SÁCH

Thành ủy Kinh Giang thông báo tin tức này ra ngoài.

Xưởng đóng tàu Kinh Giang và xưởng đóng tàu Hoàng Hải đã đạt được thỏa thuận hợp tác lâu dài.

Xưởng đóng tàu Hoàng Hải sẽ mua toàn bộ tài sản của xưởng tàu Kinh Giang với giá một tỷ hai nhân dân tệ, đồng thời xưởng đóng tàu Kinh Giang đảm bảo sẽ trả món nợ hơn 800 triệu tệ, ngoài ra việc sắp xếp công việc cho tất cả nhân viên xưởng đóng tàu Kinh Giang (bao gồm cả những nhân viên về hưu) cũng sẽ do xưởng đóng tàu Hoàng Hải chịu trách nhiệm.

Tin tức này vừa được công bố, Sở Giang đã phản ứng kịch liệt.

Gần như truyền thông lớn trong tỉnh đều thông báo tin tức này trước tiên.

Hơn nữa trên đài truyền hình, báo của tỉnh, báo Tam Sở Thần cùng với nhiều phóng viên báo khác đều dồn dập kéo đến phỏng vấn trực tiếp Kinh Giang, tìm hiểu cụ thể và tỉ mỉ cả quá trình hợp tác này, hi vọng có thể moi được càng nhiều tin tức cụ thể hơn.

Vào đầu năm nay Thành ủy Kinh Giang đã quyết định cố gắng giải quyết vấn đề doanh nghiệp Nhà nước, nhất là đạt mục tiêu quan trọng về vấn đề doanh nghiệp Nhà nước. Trong thời gian chưa đến nửa năm, hiện nay vấn đề máy động cơ đốt trong và hai xưởng đóng tàu lớn trong doanh nghiệp Nhà nước của Kinh Giang đã được giải quyết thuận lợi.

Nhất là giải quyết được vấn đề xưởng đóng tàu Kinh Giang, còn tăng thu nhập được những 1 tỷ mấy nhân dân tệ cho tài chính Kinh Giang, điều này chắc chắn chứng minh bộ máy làm việc năm nay của Kinh Giang đã đạt được những thành tích đáng nể.

Ngay lúc đó, Thành ủy Kinh Giang còn tuyên bố một thời gian ngắn tiếp theo, Kinh Giang sẽ mở rộng thu hút đầu tư lớn hơn.

Đoàn khảo sát đến từ xí nghiệp Lĩnh Nam sẽ đến Kinh Giang nghiên cứu điều tra. Kinh Giang tận dụng cơ hội vùng duyên hải có nhiều lao đông phổ thông có thể giới thiệu một số doanh nghiệp tư nhân, doanh nghiệp nước ngoài đầu tư vào Kinh Giang, vấn đề thành công của Kinh Giang sẽ có những thay đổi căn bản như vậy.

Liên tiếp có những tin tốt làm cho Kinh Giang trở thành tiêu đểm của toàn tỉnh. Trong bối cảnh tình hình kinh tế không chút lạc quan của toàn tỉnh như thế này, Kinh Giang liên tiếp lan truyền những tin tốt tự nhiên sẽ nhận được sự chú ý của người dân.

Tỉnh ủy Sở Giang

Điều thảo luận cuối cùng của hội nghị tỉnh ủy thường niên chính là bàn bạc về vấn đề khen thưởng cho việc Kinh Giang bán thành công xưởng đóng tàu. Vấn đề thảo luận này do Phó Chủ tịch thường trực tỉnh đề xuất.

Uông Minh Phong phát biểu:

- Qua việc hợp tác thành công giữa xưởng đóng tàu Hoàng Hải và xưởng đóng tàu Kinh Giang, nói một câu thật lòng, tôi có cảm xúc rất sâu sắc. Cả Kinh Giang đầu tiên là đoàn kết, trên dưới một lòng, đồng tâm hiệp lực, vì thương lượng này, họ làm việc rất tỉ mỉ. Hơn nữa họ còn chia nhau giải quyết vấn đề rất rõ ràng, gọn gàng sạch sẽ, tôi nhận thấy toàn tỉnh chúng ta nên học hỏi bộ máy của họ!

Thưa các đồng chí, cuối cùng giải quyết xưởng đóng tàu Kinh Giang lại là một kết thúc viên mãn như thế này. Thật sự là trước đó tất cả mọi người đều không ngờ được đấy.

Điều này nói rõ các đồng chí của Kinh Giang rất tự tin, cũng có mưu lược và sách lược, trong quá trình bàn bạc rất quyết đoán, dám kiên trì nguyên tắc bản thân. Trước đây chúng ta luôn nói xưởng đóng tàu Kinh Giang là một gánh nặng, còn nhấn mạnh những nhược điểm mà bỏ quên những ưu thế của nó.

Còn lần này cả Kinh Giang đã chứng tỏ được ưu thế xưởng đóng tàu của mình rất khách quan, xưởng đóng tàu Kinh Giang cũng không phải một đống đồng nát mà ngược lại nó là một xưởng đóng tàu vô giá.

Qua việc mua bán lần này, thu nhập tài chính của Kinh Giang có thể hơn 1 tỷ mấy. Đây là bước phát triển mới của Kinh Giang, có thể nói là một nền tảng cơ bản rất tốt...

Uông Minh Phong nói chậm rãi, nói rõ toàn bộ quá trình thương lượng với Hội nghị Thành ủy thường niên, thật ra là nói một vài chi tiết nhỏ, ông ta cũng sợ làm phiền người khác.

Không nghi ngờ gì, lần này Kinh Giang có thể hoàn thành việc bán xưởng đóng tàu thành công, ông ta là người liên hệ dự án này trong tỉnh, cũng cảm thấy nở mày nở mặt.

Dự án xưởng đóng tàu Kinh Giang trước đây do Phó Chủ tịch tỉnh là Liễu Quân Chính liên lạc với Ủy Ban nhân dân tỉnh, thế nhưng Phó Chủ tịch Liễu và Thành ủy Kinh Giang lại có những bất đồng sâu sắc nên cuối cùng làm cho Chủ tịch tỉnh Từ Tự Thanh không thể không thay đổi người liên lạc.

Người ngoài nhìn vào thấy Uông Minh Phong cũng coi như là nhận củ khoai nóng từ tay người khác.

Bây giờ xưởng đóng tàu Kinh Giang bán được thành công, hơn nữa giá bán lại làm người ta kinh ngạc, trong đó chẳng lẽ không có công của Uông Minh Phong sao?

Uông Minh Phong phát biểu xong, không khí của hội nghị Thành ủy thường niên liền trở nên kì lạ.

Đầu tiên, sắc mặt của Chủ tịch tỉnh Từ Tự Thanh có chút khó hiểu.

Xưởng đóng tàu Kinh Giang có thể đạt được thỏa thuận hợp tác với xưởng đóng tàu Hoàng Hải trong một thời gian nhanh như vậy thật chất là nằm ngoài dự đoán của ông ta.

Mà điều càng nằm ngoài dự đoán của ông ta chính là Kinh Giang có thể bán ra ngay chỉ trong một lần, đồng thời trút được gánh nặng còn tăng thêm được thu nhập những 1 tỷ nhân dân tệ.

Cả cục diện của Kinh Giang chắc chắn sẽ có những thay đổi lớn vì điều này. Có thể thấy được, dựa vào năng lực của một mình Trần Kinh sau này nhất định sẽ tăng qui mô thu hút đầu tư, dịch vụ phát triển mạnh, Kinh Giang rồi sẽ phát triển như xe tốc hành thôi.

Lúc này Từ Tự Thanh mới biết được đúng là bản thân mình không thể ngăn chặn Trần Kinh.

Không chỉ là không thể ngăn chặn, bây giờ khí thế Trần Kinh càng ngày càng mạnh, Kinh Giang sớm muộn gì cũng trở thành tiêu điểm của toàn tỉnh thôi.

Từ Tự Thanh không lên tiếng, nhưng Bí thư Thành ủy thành phố Sở Giang là Lôi Minh Phong lại nói trước:

- Chủ tịch Uông, về vấn đề bán xưởng đóng tàu Kinh Giang, tôi cho rằng không việc gì phải khen thưởng cả. Tại sao tôi lại nói vậy? Bởi vì qui mô xưởng đóng tàu của chúng ta lớn như vậy thì bán hơn 1 tỷ tệ cũng bình thường thôi.

Dù sao Kinh Giang chỉ là bán đi một nhà máy mà thôi, cũng bình thường, sao lại làm hai mắt người ta phát sáng lên nhỉ.

Trong tình huống này, chúng ta khen ngợi bọn họ thế nào đây?

Hơn nữa về sự hợp tác của xưởng đóng tàu Kinh Giang và xưởng đóng tàu Hoàng Hải, chúng ta khen thưởng công khai Thành ủy Kinh Giang như vậy có phải là đang cười nhạo bên Hoàng Hải coi tiền như rác hay không? Điều này có lợi cho sự hợp tác của chúng ta sao?

Lôi Minh Phong dừng một hồi rồi nói tiếp:

- Còn nữa, trọng điểm của chúng ta bây giờ là phát triển hợp tác mạnh mẽ giữa hai thành phố, về mặt này, tôi cho rằng về phía Kinh Giang có thể chủ động một chút. Tuyến đường chính của Sở thành chúng ta đã bắt đầu động thổ rồi, nhưng bọn họ còn từ tốn làm việc này hơn cả chúng ta nữa

Cho nên nhìn tổng quát, tôi thấy không nên khen thưởng công khai gì cả Kinh Giang hết!

Ngữ khí trong lời nói của Lôi Minh Phong cực kì cứng rắn.

Ông ta và Từ Tự Thanh giống nhau, đối với giá bán của xưởng đóng tàu Kinh Giang, ông ta cảm thấy vô cùng giật mình.

Bây giờ ông ta tràn đầy ngưỡng mộ lẫn ghen tị và hận thù nhưng không thể nói ra.

Kinh Giang lộn xộn như vậy, những người thất nghiệp nhiều như vậy, gánh nặng của doanh nghiệp Nhà nước nặng nề như vậy, xã hội phát triển chậm hơn kế hoạch, phe phái bên trong lại hoành hành phức tạp như vậy.

Trước giờ trong mắt Lôi Minh Phong không hề coi trọng Kinh Giang.

Từ sâu trong lòng ông ta đã có mâu thuẫn ghê gớm đối với cái gọi là đề xuất hợp tác phát triển của hai tỉnh.

Trong suy nghĩ của ông ta, Sở Thành và Kinh Giang vốn dĩ không phải là hai thành phố cùng đẳng cấp, nên giữa hai thành phố khác nhau làm sao có thể cùng phát triển chứ?

Khả năng duy nhất chính là Kinh Giang có thể hỗ trợ Sở Giang phát triển, đến khi Sở Giang đạt đến sự phát triển đạt mức yêu cầu, đến thời điểm hiện đại hóa, Kinh Giang có thể tận dụng ưu thế khu vực, hưởng lợi ích sớm.

Ngoài ra, bất cứ hình thức phát triển hợp đồng nào, Lôi Minh Phong đều cho rằng là lời nói lung tung.

Nhưng mà lần này, sau khi Kinh Giang bán xưởng đóng tàu của mình thành công, không ngờ tình hình Kinh Giang lại chuyển biến từ một đống đổ nát dần dần trở nên sáng sủa.

Kinh Giang là trở ngại khó giải quyết nhất của doanh nghiệp Nhà nước, mà trong mấy lần hoạt động lớn gần đây của Kinh Giang, hình ảnh chính trị của nó ngày trước lại càng ngày càng mờ nhạt hơn rồi.

Bước tiến này thể hiện Trần Kinh là một người có khả năng lôi kéo lòng người, nắm trong tay bộ máy siêu cường.

Mặt khác, lần này Trần Kinh dẫn 70 phó lãnh đạo của đoàn đại biểu đi học tập khảo sát, nghe nói hiệu quả tương đối tốt.

Hình như không chỉ là học về kinh nghiệm khuếch trương khu vực hành chính mà ngược lại còn thu hút mạnh mẽ đầu tư, mở rộng đường dây cho Kinh Giang.

Lĩnh Nam là nơi Trần Kinh đã từng làm việc trong nhiều năm, có thể nói đó chính là một nửa địa bàn của hắn.

Trần Kinh một mình đến Kinh Giang để làm nhiều chuyện như vậy, ở Lĩnh Nam hắn đã sử dụng quan hệ của mình mở rộng thu hút đầu tư cho Kinh Giang, còn có điều gì đáng giá như thế chứ?

Qua sự phồn vinh mạnh mẽ của Kinh Giang, Lôi Minh Phong lại nghĩ đến Sở Thành của mình.

Tình hình năm nay của Sở Thành thật sự không tốt, chủ yếu vẫn là vấn đề doanh nghiệp Nhà nước không tìm được cách ổn thỏa để giải quyết, mặt khác các phe phái trong tỉnh thành khá phức tạp, quan hệ giữa lãnh đạo Thành ủy vẫn chưa tốt lắm, điều này cũng ảnh hưởng đến sự ổn định của cục diện chính trị ở Sở Thành.

Không chỉ như vậy, vì để xác định vị trí ở thành phố Sở Thành, hiện nay họ không ngừng tranh cãi.

Sở Thành rốt cuộc cũng vẫn là một thành phố công nghiệp, còn là thành phố giải trí hoặc phát triển thương mại, thương vụ, giải trí hay những tài sản gì khác, trước mắt nội bộ cãi nhau không ngớt, chính Lôi Minh Phong cũng không tìm đâu ra điểm tốt của nó.

Dự án Ngọc Sơn duy nhất của Sở Thành năm nay vẫn chưa khởi động, Sở Thành liền chìm đắm trong vụ mua bán này.

Để giải quyết cái gọi là vấn đề giao dịch nội bộ, có thể nói là gần đây Lôi Minh Phong lôi hết vốn liếng ra, vừa mới làm dư luận yên ắng một chút.

Quay đầu lại thì Kinh Giang người ta ngay lập tức đã có thể nhẹ nhàng thu được hơn 1 tỷ mấy rồi.

Điều này làm ông ta có một cảm giác nguy hiểm, đồng thời trong lòng lại càng ấm ức.

Tiếc thay, ông ta không phục, nhưng lúc này lại có vẻ rất yếu ớt.

Ngay sau khi ông ta phát biểu, Trưởng Ban tổ chức Biên Kỳ lên tiếng, trực tiếp phản đối ý kiến của ông ta. Sau đó Phó Bí thư Lã Quân Niên lại có phát biểu cực kì sắc sảo.

Lã Quân Niên chĩa mũi dùi trực tiếp vào vấn đều kinh doanh Nhà nước trong tỉnh, ông ta nói thẳng rằng trong các doanh nghiệp Nhà nước vẫn có những biện pháp giải quyết thiếu chính xác, không có ý thức và quyết tâm giải quyết khó khăn, trước sợ sói, sau sợ hổ đã trở thành một tật cũ khó chữa trong tỉnh.

Mà hiện nay Kinh Giang đang làm gương để giải quyết vấn đề kinh doanh Nhà nước, nhất là việc bán đi xưởng tàu Kinh Giang đã thể hiện cả Kinh Giang giải quyết khó khăn phức tạp, có cố gắng và trả giá vì con đường phát triển của kinh doanh Nhà nước.

Hành động như vậy lẽ ra nên trở thành đối tượng học hỏi cho các đơn vị, các thành phố và toàn tỉnh. Thành Ủy phải lựa chọn một tấm gương như vậy để học hỏi chứ.

Sau khi Lã Quân Niên phát biểu, các lãnh đạo thường vụ đều hưởng ứng. Cuối cùng, Chủ tịch tỉnh Từ Tự Thanh cũng không thể không lên tiếng phát biểu. Hẳn là phải dành cho Thành ủy Kinh Giang lời khen ngợi, phải kêu gọi các thành phố và tỉnh thành học hỏi kinh nghiệm tiên tiến của Kinh Giang, giải quyết khó khăn kinh doanh Nhà nước cho toàn tỉnh, tìm được một con đường mới.

Sau khi tan hộp Hội nghị thường vụ, sắc mặt Lôi Minh Phong xanh mét, hậm hực rời khỏi hội trường.

Từ Tự Thanh dò xét ông ta, không nói câu nào, chỉ thở dài một hơi.

Trong lòng ông ta rất rõ sự tức giận của Lôi Minh Phong hôm nay là hoàn toàn do kích động, dựa vào tính cách của ông ta, tất nhiên phải điều chỉnh một số hành

động tiếp theo.

Hợp đồng phát triển hai tỉnh Kinh – Sở chăng?

Từ Tự Thanh cho rằng có lẽ Ngũ đại Minh quá lạc quan rồi, hai người Trần Kinh và Lôi Minh Phong có thể cùng phát triển sao?

Bình luận

Truyện đang đọc