QUAN SÁCH

Trần Kinh tới Việt Châu, vừa mới đặt chân xuống khách sạn đã nhận được điện thoại của Hồ Thắng Thanh.

Trong điện thoại, Hồ Thắng Thanh tỏ ra rất nhiệt tình, anh ta cười nói:
- Trần ca! Tôi nghe nói anh mới tới Việt Châu, nói thực thì, tôi vẫn luôn muốn mời anh bữa cơm, để tình cảm anh tôi mình thân thiết hơn nữa. Trần ca, anh thấy hôm nay được không? Có thể nể mặt tôi chút không?

Trần Kinh hơi cau mày.

Hắn và Hồ Thắng Thanh không hề thân thuộc, hai người cũng chỉ từng gặp nhau chốc lát.

Tại sao hôm nay cậu ta lại mời mình dùng cơm?

Trần Kinh hơi do dự, rồi nói:
- Thắng Thanh, cậu khách sáo quá rồi! Nếu như cậu tìm tôi có việc gì, thì cứ trực tiếp nói ra, không cần phải khách sáo như vậy đâu!

Hồ Thắng Thanh nhếch miệng cười, đáp:
- Trần ca, anh đúng là người thẳng thắn! Như thế này đi, anh là lãnh đạo, tôi biết anh bận rộn, nhưng lãnh đạo các anh có bận hơn nữa thì cũng nên cho dân thường chúng tôi một cơ hội thể hiện chứ? Nói là mời anh dùng cơm, cũng chính là chuyện dùng cơm này là trọng điểm…

Trần Kinh cười, nói:
- Vậy thì được, cậu sắp xếp, tối nay tôi nhất định sẽ tới!

Trần Kinh để Hồ Thắng Thanh tự sắp xếp, anh ta liền chọn địa điểm tại Lầu Nam Việt, điều này khiến Trần Kinh thấy ngạc nhiên.

Trần Kinh khá thích Lầu Nam Việt, Kim Lộ bỏ công sức phát triển nhà hàng này, chất lượng tốt, có nhiều điểm nổi bật.

Hơn nữa Lầu Nam Việt chú trọng về ẩm thực, đồ ăn ở đây được chế biến rất khéo léo và độc đáo, tất thảy đều rất cầu kỳ.

Hôm nay Hồ Thắng Thanh bao một phòng cạnh vườn hoa trung tâm, Trần Kinh biết, trong số tất cả những phòng riêng nhỏ, dãy phòng này có giá cao nhất.

Căn phòng bài trí sang trọng, có thể so sánh với khách sạn năm sao xa hoa, vì vậy giá bao một phòng thấp nhất đã trên năm nghìn tệ cũng là hợp tình hợp lý.

Hồ Thắng Thanh hôm nay mặc một bộ western chỉnh tề, thắt một chiếc cravat màu lam, vẻ ngoài rất có khí chất, phòn độ ngời ngời, nhìn qua có vẻ là một người thành công.

- Trần ca! Ái chà chà, mời được anh tới dùng bữa cơm cũng thật không dễ đấy, Lầu Nam Việt gần đây bỗng hot lên ở Việt Châu, nên tôi cũng chủ động anh em mình gặp nhau ở đây. Ở đây không gian đẹp, Nam Việt phong tình mà! Trần ca là đại tài tử, tôi nghĩ anh nhất định sẽ thích!
Hồ Thắng Thanh cười nói.

Anh ta nhiệt tình đón Trần Kinh vào phòng.

Trong phòng ăn không còn ai khác, Hồ Thắng Thanh đã ra tay, quả nhiên chỉ còn hai người.

Hai người ngồi và ghế chủ khách, Hồ Thắng Thanh nói:
- Trần ca, tôi biết anh thích yên tĩnh, vì vậy tôi không mời thêm ai khác, hôm nay chỉ có hai người chúng ta thôi.

Anh ta ngừng lại một lúc, cười hi hi, rồi nói:
- Nói thật một câu này nhé Trần ca, tôi muốn mời anh dùng cơm từ lâu rồi. Có lẽ là anh không biết, lần nào tôi về nhà, ông cụ cũng cằn nhằn, muốn tôi phải học hỏi, học theo gương mẫu. Trần ca, trong mắt ông cụ nhà tôi anh chính là tấm gương tuyệt đối, những lời ông cụ nhắc tới đều là những lời khen ngợi, nói tới mức khiến tôi khó xử, mất mặt mới thôi!

Trần Kinh khẽ cười đáp:
- Vậy thì Thắng Thanh, cậu cứ tới theo yêu cầu của bí thư Hồ thôi! Hôm đó cậu cũng thi công chức à?

- Đừng, đừng!
Hồ Thắng Thanh vội nói:
- Công việc trong chốn quan trường tôi không làm được, quá phức tạp, IQ cao, EQ cao. Tôi á, thừa hưởng sự thuần phác từ mẹ, làm không nổi những chuyện cần nhiều mưu kế tính toán.

Anh ta cười hi hi rồi tiếp:
- Cho nên, trước giờ tôi vẫn luôn tôn trọng ngưỡng mộ sùng bái anh, hôm nay hai anh tôi mình cùng ngồi ăn cơm với nhau, tôi phải dùng thực tế hành động để rút ngắn khoảng cách với anh mới được! Hôm nay chúng ta nhất định phải uống chút rượu, vừa uống vừa tán gẫu.

Trần Kinh chỉ cười không nói.

Trần Thắng Thanh có IQ rất cao, EQ cũng không hề thấp.

Trần Kinh chỉ tiếp xúc với anh ta có một lúc như vậy, nhưng cũng nhận ra khả năng của anh ta.

Rất nhẹ nhàng, anh ta đã có thể nhắc tới Hồ Tuấn Trung, hơn nữa cách vào đề cũng khéo léo như vậy, hơi hạ thấp bản thân một chút, lại khiến người ta cảm thấy không hề có chút áp lực nào.

Những người Trần Kinh tiếp xúc qua có thể nói không hề ít.

Nhưng những người như Hồ Thắng Thanh, đối nhân xử thế hòa hợp như vậy thì thực sự không nhiều.

Vô tình, Trần Kinh cũng cho Hồ Thắng Thanh thêm không ít điểm.

Đối với Hồ Thắng Thanh, Trần Kinh ít nhiều cũng biết một số điểm.

Anh ta mở vài công ty, về cơ bản đều áp dụng chính sách ngoài biên chế.

Công ty công trình đầu tiên mà anh ta thành lập, chuyên trách tu sửa các công trình trong nước, mấy năm gần đây có lẽ đã kiếm được không ít.

Mấy năm trước, cùng với sự coi trọng môi trường sinh thái của Nhà nước, Lĩnh Nam cũng đặt trọng điểm chấn chỉnh lại hệ thống chất thải của các doanh nghiệp, anh ta cũng không bỏ lỡ thời cơ cho xây dựng một nhà máy xử lý chất thải, lợi nhuận cũng tương đối cao, mấy năm trở lại đây, có thể nói anh ta cũng kiếm được bộn tiền.

Vì vậy, số tài sản của Hồ Thắng Thanh cũng phải từ trăm triệu trở lên.

Hơn nữa, bình thường danh tiếng của Hồ Thắng Thanh cũng khá tốt, anh ta rất ít tham gia vào những chuyện chính trị mẫn cảm, càng ít phát biểu trong xã hội, cơ bản thuộc vào loại lặng lẽ làm giàu.

Đương nhiên, Hồ Thắng Thanh cũng có một số khuyết điểm.

Khuyết điểm của Hồ Thắng Thanh là về mặt phụ nữ, anh ta thích những cô gái đẹp, thích tìm đến những ngôi sao, người mẫu.

Những cô ca sĩ người mẫu này vốn dĩ đều là những người có tiếng tăm, Hồ Thắng Thanh thường xuyên qua lại với họ, vì vậy chỉ cần không cẩn thận là sẽ bị dính vào những vụ tai tiếng rầm rộ hoặc được MC nào đó nhắc tới. Rốt cuộc cũng không phải loại người hoàn toàn im hơi lặng tiếng khiến người ta khó mà tìm thấy thông tin.

Trần Kinh từng nghe Tương Hằng Vân nhắc qua, Hồ Tuấn Trung đau đầu nhất chính với khuyết điểm này của Hồ Thắng Thanh.

Thời buổi này, các cô gái đa số là xinh đẹp, tài năng, quyến rũ, kiểu nào cũng có. Nhưng Hồ Thắng Thanh vẫn hết lần này tới lần khác thích lên tiếng, thích tạo mối quan hệ với một số nhân vật trong ngành giải trí.

Hồ Tuấn Trung sao có thể đồng ý cho Hồ Thắng Thanh cưới một cô gái như vậy?

Cho nên cứ vậy tới tận bây giờ, Hồ Thắng Thanh vẫn còn độc thân, hơn nữa nhìn vào cuộc sống hiện tại của anh ta, có vẻ anh ta cũng rất hài lòng với tình trạng cuộc sống như thế này.

Hồ Thắng Thanh chọn một chai Lafite, anh ta cùng Trần Kinh vừa dùng bữa vừa nói chuyện.

Từ đầu đến cuối, thái độ của anh ta đều rất khiêm tốn, phong thái cũng rất kém, mà không khí phòng ăn nhờ có sự điều tiết của anh ta, tự nhiên cũng ngày càng hòa hợp.

Trần Kinh quan sát Hồ Thắng Thanh, Hồ Thắng Thanh tự nhiên cũng khôg ngừng dò xét Trần Kinh.

Trần Kinh và Hồ Thắng Thanh nói chuyện, vẫn giữ thái độ rất “tự nhiên”, trong lòng anh ta nghĩ thế nào, thì đều nói ra thế vậy.

Tuy không có sự khách sáo giả dối của chốn quan trường, cũng không có sự không kiêng không kị của những người bạn gặp lại, nhưng điểm này nhìn từ góc độ của Hồ Thắng Thanh, Trần Kinh hoàn toàn không có tính toán bất lợi gì cả.

Nhưng thực sự là vậy sao?

Hồ Thắng Thanh đương nhiên sẽ không cho là như vậy, thái độ này của Trần Kinh càng cho thấy, sự khôn ngoan của anh ta đã đạt tới trình độ thâm sâu.

Người khôn giả ngốc, trở lại nguyên trạng.

Người khác nói gì, đều có thể nhìn thấu.

Nhưng ngoài mặt lại giả bộ cái gì cũng không nhận ra, không nói, không muốn nói, không thèm nói, hay không cần thiết phải nói đều có khả năng cả.

Hôm nay Hồ Thắng Thanh tìm tới Trần Kinh, đương nhiên là có chuyện muốn nói.

Gần đây anh ta mới mở một công ty chuyên về tin tức, mục tiêu chuyên môn là nhằm vào các hạng mục như thiết lập hệ thống tin tức hóa chính phủ, thiết lập hệ thống tin tức hóa địa phương…

Mấy năm nay, Lĩnh Nam kêu gào khẩu hiệu tin tức hóa, đặt ra yêu cầu chính phủ phải đẩy mạnh tin tức hóa, phải khiến kĩ thuật thông tin thâm nhập vào mọi ngóc ngách của Lĩnh Nam.

Trước tiên, các công trình nội bộ chính phủ như mạng internet, thông tin, tin tức giao lưu… đều rất lớn, ngoài ra, chính phủ cũng đang hướng dẫn các doanh nghiệp lớn thiết lập công trình này. Vì vậy, thị trường ngành này được đánh giá vô cùng cao.

Hiện nay, những người nhắm vào ngành này không hề ít, Hồ Thắng Thanh cũng không thể coi là người có thực lực mạnh nhất.

Vì vậy mục tiêu mà anh ta nhắm vào là quận huyện cấp một, mà Trần Kinh lại là cánh tay chủ lực của quận huyện, anh ta đương nhiên muốn bàn chuyện này với Trần Kinh.

Nếu như Trần Kinh đồng ý bắt tay vào làm chuyện này, chỉ một khu Lân Giác, anh ta có thể là ra vài chục triệu rồi!

Mà với một điểm này, anh ta cũng không có quá nhiều lòng tin.

Trần Kinh không phải Tương Hằng Vân, mối qiao tình giữa hai người họ không sâu sắc.

Quan trọng hơn, danh tiếng của Trần Kinh ở ngoài trước nay đều rất tốt, hắn sẽ can dự vào gói thầu của chính phủ, hay quy hoạch và thực thi của chính phủ về ngành tin tức hóa?

Vô số giả thiết cứ lởn vởn trong đầu Hồ Thắng Thanh.

Cuối cùng anh ta vẫn không trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình, chỉ tiếp tục kiên trì nhẫn nại cùng uống rượu dùng cơm với Trần Kinh.

Trên chính đàn Lĩnh Nam, không biết có bao nhiêu quan viên muốn kết giao với Hồ Thắng Thanh, chỉ cần qua mối kết giao với Hồ Thắng Thanh, tiếp tục rút ngắn khoảng cách trong mối quan hệ với Hồ Thắng Thanh, từ đó mượn mạng lưới quan hệ của anh ta mà mở rộng mạng lưới quan hệ của chính mình.

Hồ Thắng Thanh từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh Hồ Tuấn Trung, những đồng nghiệp cũ, cộng sự cũ, thuộc hạ cũ của Hồ Tuấn Trung, tất cả đều là chú, bác, cô dì của Hồ Thắng Thanh. Có được mạng lới quan hệ rộng lớn như vậy, rồi dựa vào những mối quan hệ đó, chắc chắn đây chính là những sự giúp đỡ không nhỏ trên con đường sinh tồn của cậu ấm này.

Vì vậy từ góc nhìn của người ngoài, hầu như không có ai là không ngưỡng mộ cuộc sống của anh ta.

Sinh ra trong gia đình nhà quan, từ nhỏ đã ngậm chìa khóa vàng trong miệng, căn bản không cần cố gắng nhiều như người bình thường, rất dễ dàng là có thể đạt được thành công trong sự nghiệp và cuộc sống.

Nhưng trong lòng Hồ Thắng Thanh rất rõ, Trần Kinh cũng không phải là loại người bình thường này.

Con nhà quan có những phiền muộn của con nhà quan.

Tại sao lúc này Hồ Thắng Thanh lại phải chủ động giao thiệp với Trần Kinh?

Những kẻ một lòng một dạ muốn kết giao với anh ta, anh ta cũng không dám dễ dàng kết giao với họ.

Bởi vì điều này liên quan tới vấn đề an nguy của ông già nhà anh ta, địa vị ông rất cao, không biết có bao nhiêu người luôn quan sát ông nữa!

Mỗi hành động của Hồ Thắng Thanh, lại làm gì có nhiều bí mật mà nói?

Chỉ cần anh ta phạm phải sai lầm, cũng đồng nghĩa có nhiều điểm để người ta công kích Hồ Tuấn Trung hơn. Quan trường hiểm ác, chỉ cần không cẩn thận, là sẽ bị dìm sâu vào đó, sẽ gặp phải không ít phiền phức.

Nếu như ông già gặp phải phiền phức, Hồ Thắng Thanh anh ta còn có vốn liếng và mạng lưới quan hệ gì nữa?

Ngoài ra, Hồ Thắng Thanh ở ngoài mượn oai của ông già anh ta cũng chỉ có thể dọa được người bình thường, chính thức đứng trước mặt những người như Trần Kinh thế này, tấm da hổ đó của anh ta cũng chỉ là con hổ giấy.

Đừng lầm tưởng bình thường Hồ Thắng Thanh quan hệ rộng, nhưng những lúc cần giải quyết chuyện gì, nếu như ông già ở nhà không gật đầu, anh ta có thể làm được gì? Điều này gần như là không có khả năng!

Hồ Thắng Thanh có lời muốn nói, nhưng lại không dễ nói, không tiện nói.

Trần Kinh cũng không chủ động nhắc tới.

Thực chất trong lòng hắn không muốn xây dựng quá nhiều quan hệ với Hồ Thắng Thanh.

Phạm vi thế lực của Hồ Thắng Thanh quả lực đã tới cả Lân Giác, Trần Kinh có thể chấp nhận sự tồn tại của anh ta dưới tiền đề không đi ngược lại nguyên tắc.

Nhưng khiến Trần Kinh vì việc của Hồ Thắng Thanh mà trực tiếp ra mặt can dự vào công tác, thì hắn khẳng định sẽ không làm.

Đầu năm nay, số quan chức chính phủ do vấn đề về kinh tế mà phải từ chức cũng không ít, nếu như Trần Kinh làm những chuyện nhỏ này, thì cũng không đến nỗi phải từ chức.

Nhưng điều này lại đi ngược lại tính cách và nguyên tắc của hắn. Trần Kinh là người tiên phòng của phái cách tân, đề xướng thị trường hóa kinh tế, thị trường công bằng chính trực, bản thân hắn làm sao có thể tự giẫm lên nguyên tắc này?

Trần Kinh không cần chủ động từ chối Hồ Thắng Thanh, bởi vì hắn tin rằng dựa vào sự thông minh của Hồ Thắng Thanh, anh ta nhất định có thể cảm nhận được Trần Kinh là người thế nào!

(còn nữa)

DG: Du Lạc Tiểu ^^

Bình luận

Truyện đang đọc