QUAN SÁCH

Trần Kinh bận bịu tiếp lãnh đạo Việt Châu đến thăm.

Cùng lúc đó, cục diện của Hoàn Thành đã lặng lẽ biến hóa.

Trần Kinh chạy về Hoàn Thành, công việc thu xếp chỉnh đốn hệ thống chính trị pháp luật dưới sự lãnh đạo của Vệ Hoa đã được mở màn.

Vệ Hoa trong công việc rất cực đoan cứng rắn, mạnh mẽ, mâu thuẫn nội bộ trong Cục công an lại một lần nữa lộ ra, mà nhân vật số một của viện kiểm sát và toà án Vệ Hoa đang thi hành phụ trách thể chế, trách nhiệm thực hiện truy cứu vụ án cũng đang gặp lực cản lớn.

Vệ Hoa là xuất thân từ hệ thống chính trị pháp luật và được đào tạo chính quy, trình độ lý luận rất cao, nói đến biện pháp giải quyết vấn đề, thực tế biện pháp không nhiều lắm, nhưng biện pháp lý tưởng vừa há mồm sẽ có.

Vụ án 6. 23 khiến ông ta cảm thấy hãnh diện, đồng thời cũng thấy được thủ đoạn của Trần Kinh rất mạnh mẽ, cứng rắn.

Ông ta cũng học theo, cũng bắt đầu thử đi theo cái gọi là đường lối của Trần Kinh.

Trần Kinh đến Hoàn Thành, điện thoại từ phía chính trị và pháp luật gọi liên hồi, hắn ý thức được Vệ Hoa có thể đang chạy theo phương hướng cổ truyền.

Hoàn Thành được trang bị mới nên diện mạo đã rực rỡ hẳn lên, sau khi khách sạn được trang hoàng, một lần nữa muốn làm tiếp thị, hoàn toàn thay hình đổi dạng, nhân khí cũng bắt đầu dần dần tụ lại.

Vệ Hoa hôm nay rất hưng phấn, mặc âu phục phẳng phiu, đầu bóng mượt, trên cổ tay đeo đồng hồ bạc triệu, mang giày da bóng loáng.

Ông ta hôm nay tự mình xuất tiền mở tiệc chiêu đãi Trần Kinh, lại mang đến một diện mạo mới khiến Trần Kinh hoàn toàn bất ngờ.

Trần Kinh bước vào phòng riêng, Vệ Hoa rất nhiệt tình, Trần Kinh nhìn thấy một phụ nữ trong phòng.

Trang phục của người phụ nữ rất tinh xảo, cô ta mặc trang phục công sở màu xám nhạt, tóc vén cao lên, tôn lên dáng vẻ cao gầy của cô.

Người phụ nữ vừa nhìn thấy Trần Kinh. Duyên dáng đứng dậy, mỉm cười nói:
- Bí thư Trần.

Trần Kinh ngẩn người, nhận ra đối phương rõ ràng là Cao Hà em gái của Cao Minh Hoa làm ở Ủy ban Kinh tế Thương mại.

Hắn gật đầu, hơi nheo mắt.

Hắn thật đúng là không dự đoán được Vệ Hoa sao có thể quen với Cao Hà, nhìn động tác của hai người, xem ra mối quan hệ không chút tầm thường, Cao Hà không xem trọng Đinh Đắc Quân, lại coi trọng Vệ Hoa?

Tình hình gia đình Vệ Hoa Trần Kinh không biết, nhưng mơ hồ nhớ rõ Vệ Hoa vẫn chưa có ly dị, hiện tại có thêm Cao Hà. Phương diện này có thể cũng có chút tinh tế rồi.

Vệ Hoa mời Trần Kinh ngồi xuống nói:
- Bí thư, tiểu Hà có biết anh, hôm nay tôi dẫn cô ấy tới đây. Anh không ngại chứ.

Trần Kinh cười nói:
- Tôi không quan tâm? Nam nữ phối hợp với nhau, làm việc sẽ thoải mái. Chúng ta cùng ăn cơm không tốt hơn sao

Cao Hà cười lớn, rất có phong tình.

Trần Kinh có ấn tượng khá tốt với Cao Hà, nhân sinh của người phụ nữ này khá tốt, trình độ cũng tương đối cao. Không phải là người phụ nữ bình thường.

Nhưng tiếp xúc vài lần, Trần Kinh cảm thấy Cao Hà thuộc loại phụ nữ rất gợi cảm, mê hoặc người, nói năng phóng khoáng, người phụ nữa này hơi lẳng lơ, kỳ thật người phụ nữ như vậy mới có thể là kẻ dễ gây tai hoạ.

Người đàn ông đều thích những phụ nữ hàm súc như vậy.

Nhưng nữ thần, hay chính thống quá mức ngược lại sẽ có chỗ khiếm khuyết.

Người phụ nữ giống Cao Hà như vậy thật phù hợp, thiếu phụ phong tình, khéo cười tươi đẹp làm sao, tình thâm chân thành, cũng khó trách Vệ Hoa sao không ngã dưới váy của cô ấy.

Ba người uống rượu, Cao Hà không nói nhiều lắm, nhưng luôn vừa đủ.

Bởi vì sự hiện hữu của cô, khiến không khí trong phòng rất sinh động, khí phái đàn ông của Vệ Hoa dường như càng ngày càng đủ, lòng dũng cảm cũng càng lúc càng lớn.

Đang nói đến thời điểm công việc, Vệ Hoa nói:
- Bí thư, tôi rất may mắn làm việc dưới sự lãnh đạo của anh, đi theo anh tôi đã học được rất nhiều. Đối với vụ án chúng ta phải có một cỗ đấu nhiệt tình, phải liều, đối với những người cứng đầu bướng bỉnh, chúng ta phải giết.

Lúc này là thời điểm mấu chốt mà chúng ta phải cải cách chính trị và pháp luật, tôi biết gần đây có rất nhiều người cáo trạng trước mặt anh.

Nhưng tôi không có cách nào để làm điều này? Tôi làm Bí thư Uỷ ban chính trị pháp luật, tôi phải làm cho hệ thống chính trị pháp luật đi vào quy phạm, làm tốt tuyến này, đây là chức trách của tôi, bụng làm dạ chịu.

Vụ án 6. 23 nhìn thấy ghê người, đây càng nâng cao cảnh giác của chúng ta, Hoàn Thành không thể không có một hệ thống tòa án an ninh mạnh mẽ. Nhưng rất nhiều người không hiểu, cảm thấy tôi thực hiện không đúng, nhưng tôi bây giờ vẫn kiên trì như trước...

Vệ Hoa nói chuyện rất có lòng tin, trên mặt còn hiện lên sự nghiêm túc.

Trần Kinh khẽ nhíu mày, nói:
- Lão Vệ, kỳ thậtđối với công việc của toàn án, kiểm sát, công an, tôi đã sớm trình bày quan niệm của tôi rồi. Công việc chính trị pháp luật vẫn do ông triển khai. Nói thật, hiện tại hệ thống toà án, kiểm sát, công an của chúng ta còn tồn tại việc quản lý quá nhiều mặt. Tôi lần này sẽ nói chuyện với Bí thư, sẽ tháo dỡ bớt gánh nặng này xuống.

Vệ Hoa hơi sửng sốt, ánh mắt ngơ ngẩn, kinh ngạc sau một lúc lâu lại nói:

- Bí thư, anh không nên hiểu lầm ý tứ của tôi, tôi không nói công việc mà anh giao đem quá nhiều phiền toái cho tôi. Ngược lại, tôi cảm thấy dưới sự lãnh đạo của anh, khiến cho công việc của tôi càng thêm hăng hái có động lực gắn kết nhiều hơn.

Trần Kinh thản nhiên cười, khoát tay nói:
- Được rồi, lão Vệ. Người nói người nâng, anh không cần nói theo tôi nữa.

Vệ Hoa nói:
- Bí thư, anh là người có quyết đoán, tôi cũng không làm kiêu. Công việc chính trị pháp luật anh cứ yên tâm, tôi nhất định không khiến cho anh thất vọng.

Trần Kinh không nói gì, bèn gắp đồ ăn, không có bàn về vấn đề này nữa.

Sáng hôm nay Trần lập Trung đã chạy đến văn phòng của Trần Kinh, giọng đầy bực tức, sự mâu thuẫn chính là chĩa vào Vệ Hoa.

Vụ án 6. 23 đã lộ ra, Vệ Hoa lập tức qua cầu rút ván, muốn làm cân bằng mới trong nội bộ của Cục Công an.

Ý đồ của Vệ Hoa rất rõ ràng, chính là muốn làm yếu đi quyền lợi của Trần Lập Trung và Đinh Đắc Quân, mà trong cuộc họp nội bộ của Cục Công an, Vệ Hoa mấy lần nói nội bộ Cục Công an có mấy lãnh đạo cán bộ cá biệt đuôi to khó vẫy, không theo yêu cầu, không nghe chỉ huy, chỉ muốn tự mình làm đặc thù hóa.

Trần Lập Trung mắng Vệ Hoa ương ngạnh, sự thành công của vụ án khiến ông ta quên hết tất cả, hệ thống chính trị pháp luật bắt đầu lôi kéo người khắp nơi, bồi dưỡng người thân tín.

Xem dáng dấp của ông ta, ông ta đang muốn làm vương trong hệ thống chính trị và pháp luật ở Hoàn Thành.

Trần Kinh lúc này phải đả thông tư tưởng cho Trần lập Trung, không ngờ buổi tối Vệ Hoa đã mời ăn cơm.

Trần Kinh nhận thức người rất chuẩn, từ lời nói, hành động, cử chỉ của Vệ Hoa, hắn có thể phán đoán lời nói của Trần Lập Trung đều là thật.

Trần Lập Trung có câu nói rất hay, anh ta nói Vệ Hoa nói người khác đuôi to khó vẫy, ông ta mới chính là đuôi to khó vẫy đấy.

Vụ án 6. 23, ông ta cố tình kéo người về phía mình, cố ý muốn làm nhạt đi tác dụng của Trần Kinh, đồng thời muốn làm lu mờ tác dụng của những người khác trong cục Công an. Nhân vật này, lòng dạ hẹp hòi, tầm nhìn hạn hẹp, có thể làm được chuyện gì chứ?

Trần Kinh vừa nghĩ tới lời nói của Trần Lập Trung, trong lòng liền nghĩ đến bữa cơm mà Vệ Hoa mời thật nhạt nhẽo vô vị.

Trần Lập Trung là người thẳng tính, Vệ Hoa thì ngược lại.

Hắn càng ngày càng cảm thấy chuyện đấu nhau giữa hắn và Khương Thiếu Khôn trước đây có thể là phạm sai lầm.

Năng lực và ý chí của Vệ Hoa vẫn còn chưa đủ để có thể độc chắn một mặt, thật sự là dùng người mà chưa xem xét không chu đáo rồi.

Vệ Hoa dường như cũng không có ý thức được tâm tư của Trần Kinh đã có chuyển biến, ông ta còn liên tiếp mời rượu Trần Kinh.

Mà Cao Hà bên cạnh ông ta cũng là người sống thương trường, hơn nữa cô còn học ở phương Tây, thêm vào đó cô cũng là người trải qua những ấm lạnh của tình người. Cô mơ hồ cảm nhận được sự chuyển biến tinh tế trong con người của Trần Kinh.

Cô nâng chén rượu lên nói:
- Bí thư Trần, trong lãnh đạo thành ủy của Hoàn Thành, tôi kính nể nhất là anh. Anh tuổi trẻ tài cao, lão Vệ là người mà do anh nâng đỡ lên, lão Vệ thường xuyên nói với tôi về anh, có rất nhiều cảm kích với anh. Hôm nay tôi và lão Vệ cùng nhau kính anh một ly...

Vệ Hoa hơi ngạc nhiên, Cao Hà giẫm chân ông ta, ông ta lập tức đứng dậy.

Ông ta quen Cao Hà không lâu, nói thật thời gian mà đi lại còn ngắn hơn.

Nhưng từ lúc ông ta quen biết Cao Hà, hoàn toàn bị Cao Hà khống chế.

Ông ta không phải là người vừa mới kinh qua chuyện, nhưng sự mê hoặc và thủ đoạn của Cao Hà được tiến hành đồng bộ, khiến lòng của ông dễ dàng bị hòa tan.

Cao Hà là trợ thủ, âm thầm đứng sau làm tham mưu cho ông.

So với Vệ Hoa, Cao Hà sinh ra ở Hoàn Thành, lớn lên lại tiếp xúc nhiều với giới quan trường của Hoàn Thành, nên có nhận thức với Hoàn Thành, Vệ Hoa sao bì kịp với cô ấy.

Cho nên hiện tại Vệ Hoa âm thầm bị người phụ nữ này khống chế.

Cao Hà có triển khai, ông ta cũng không chút do dự, hai người giơ cao chén rượu.

Trần Kinh liên tục xua tay, nói:
- Được rồi, Tổng giám đốc Cao. Hôm nay uống quá nhiều rồi, nếu uống nữa tôi sẽ gục ngã. Dừng uống đi. Thời gian cũng không sớm, mọi người cũng đã no nê rồi, say bí tỷ mà về là không tốt?

Trần Kinh kiên quyết không uống rượu nữa, Cao Hà cảm nhận được sự kiên định của Trần Kinh, cô nhân tiện nói:

- Bí thư Trần thật sự là biết tiết chế, cán bộ lãnh đạo của chúng ta mà biết tiết chế giống anh, thì Hoàn Thành hiện tại cũng sẽ không bết bát như vậy.

Cao Hà mượn cớ xuống thang rất nhanh, trên mặt không có chút nào xấu hổ.

Trần Kinh âm thầm gật đầu, người phụ nữ này quả nhiên rất giỏi, thông minh hơn so với Vệ Hoa.

Trần Kinh phải đi, Vệ Hoa và Cao Hà muốn đưa tiễn.

Tam Ca lại giống âm hồn ra cửa ngăn cản bước chân của Vệ Hoa và Cao Hà.

- Hai vị lãnh đạo, Bí thư nói không cần tiễn, hai người trở về đi.
Tam Ca nói, sắc mặt của anh ta không mặn không nhạt

Môi Vệ Hoa khẽ động, ánh mắt nhìn đối mặt với Tam Ca, lại không dám nói ra một câu.

Ông ta mơ hồ cảm giác lời nói của chàng trai trước mặt ông, mỗi một câu nói, đều dường như không thể thay đổi, làm cho người khác không thể làm nghịch.

Trong một lần liên hoan lãnh đạo ở Công an, Vệ Hoa đã từng nghe Trần Lập Trung nói qua về sự tích lái xe của Trần Kinh, Trần Lập Trung nói rất thần bí, nói là vệ sĩ của Nam Hải cũng không sánh bằng Tam Ca.

Mà người đang đứng trước mắt chính là Tam Ca...

Tam Ca dường như có thể cảm nhận được ý đồ của hai người.

Anh ta đứng ba giây đồng hồ, liền xoay người rời đi.

Một lúc sau, chiếc Audi a6 từ bãi đỗ xe chậm rãi chạy nhanh ra, tới cửa, một đám bảo vệ nhất tề cúi chào, người nào cũng đứng thẳng tắp.

Trong mắt Vệ Hoa toát ra một tia hâm mộ.

Xe của Thành ủy số 2 quả nhiên là uy phong, đi tới chỗ nào đều là khí thế kinh người.

So sánh với chiếc xe mà Trần Kinh ngồi, Vệ Hoa hiện tại cũng thay đổi một chiếc Audi a6, nhưng có mấy người ở Hoàn Thành nhận ra xe mà ông ta ngồi?

Ông ta còn nhớ rõ lần đầu tiên ông lái xe đến tòa nhà Thành ủy, không có giấy thông hành, còn bị mấy gã cảnh sát vũ trang ngăn chặnồi, khiến cho ông rất là mất mặt.

Ông là Bí thư Uỷ ban chính trị pháp luật của Hoàn Thành, Cục trưởng Công an kiêm nhiệm chính ủy thứ nhất của đội cảnh sát vũ trang thành phố, xe của ông lại bị cảnh sát có vũ trang ngăn lại, không biết có bao nhiêu người lấy chuyện này ra làm trò đùa.

Bình luận

Truyện đang đọc