QUAN SÁCH

Phải luôn nắm quyền chủ động trong tay mình, nhận thức của Trần Kinh về điểm này ngày càng sâu sắc.

Như khối công việc bên Thành ủy này chẳng hạn, trước kia có Chu Thanh chỉ điểm trợ giúp nên Trần Kinh cứ theo đó mà làm, rất dễ dàng.

Còn hiện tại, vì rạn nứt với Chu Thanh mà lúc triển khai công việc cũng cảm thấy vướng mắc, xét cho cùng đây đều là do Trần Kinh lúc thường suy xét vấn đề không đủ cẩn thận, rất nhiều chuyện chưa phòng ngừa chu đáo đúng lúc.

Đây chính là ngã một lần để biết nhìn xa trông rộng, Trần Kinh ý thức được vấn đề tồn tại nên hiện tại mới bắt đầu cố gắng một lần nữa, coi như là mất bò mới lo làm chuồng nhưng vẫn chưa hẳn là muộn.

Phó cục trưởng thường trực Cục Công an Hồ Lệ, đây là mối quan hệ vững chắc nhất mà Trần Kinh tạo dựng lên sau khi vào Thành ủy.

Mối quan hệ này ban đầu có thể móc nối đến tận chỗ Mã Bộ Bình, chỉ có điều sau một thời gian tương đối dài thì Hồ Lệ ở cục Công an bị áp chế, không nói nên lời, cũng xử lý không nổi chuyện gì nữa, quãng thời gian kia, bất kể là với Trần Kinh hay là đối với Hồ Lệ đều là một cuộc khảo nghiệm.

Rồi sau đó cùng với việc Cục trưởng Công an Chương Hóa Quang bị miễn chức, Ngũ Đại Minh tăng cường nắm mảng chính trị pháp luật trong tay thì từ đó về sau, địa vị của Hồ Lệ ở cục Công an rốt cục đã vững chắc, trước mắt nghiễm nhiên đã trở thành người tâm phúc ở chính đàn Đức Cao, đại danh của cục trưởng Hồ cục Công an đã vang rất xa ở Đức Cao.

Hôm nay, Trần Kinh và Hồ Lệ cũng gặp nhau như thường ngày, thói quen gặp mặt này cũng là Trần Kinh mới hình thành gần đây.

Định kỳ cùng người chung quanh gặp mặt, đây không chỉ là tìm hiểu tin tức, càng hơn nữa là tăng mối cảm tình. Đương nhiên, có thể cùng xử lý một chuyện gì đó là tốt nhất, có việc, mọi người giao lưu cũng còn có trung tâm câu chuyện, vòng quan hệ như vậy mới có hiệu suất cao được.

- Trần Kinh, đừng nhắc đến Thiệu Hồng Ngạn nữa, tiểu tử này thật sự là có đến vài cái miệng. Y lòng tham không đáy, làm việc không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, việc gì cũng làm được. Nhưng người này biết tạo quan hệ, công nhân viên chức xí nghiệp Lâm Tinh quả vẫn nói tốt cho y.

Tin tức mà các đồng sự trong chuyến đi Lâm Hà lần này của chúng ta đều là như thế, anh nói xem cục giận này làm sao nuốt trôi đây? Thiệu Hồng Ngạn sao lại thành ra lãnh đạo được công nhân xí nghiệp ủng hộ cơ chứ!

Hồ Lệ chậc lưỡi, giọng điệu có chút cảm thán, lại có chút bất đắc dĩ.

Trần Kinh nhấp một miếng trà, trong lòng cũng cảm thấy rất là bị đè nén, Sự việc ở Lâm Tinh, lúc trước kiểu gì cũng không muốn sẽ xuất hiện kết quả như vậy. Kết quả như vậy khiến cục diện của Thành ủy tương đối bị động.

Con người Thiệu Hồng Ngạn giảo hoạt chính là ở chỗ nà tiêu tiền của nhà nước, tham ô gây thiệt hại của công.

Nhưng có một điểmlà y giỏi lung lạc lòng người, giỏi ban chút ân huệ nhỏ. Chiêu thức ấy thu được hiệu quả rất không tầm thường, nhất là trong tình hình hiện nay, kinh tế Lâm Tinh đình trệ, tiền lương công nhân khất nợ dài hạn, điều này trực tiếp khiến y có không gian để phát huy.

Có thể khẳng định, cuộc bãi công lần này ở Lâm Hà có người tổ chức sau lưng. Không ai tổ chức kích động thì động thái sao có thể làm được chỉnh tề thống nhất như vậy?

Nói loạn là loạn, nói dừng là dừng, như là chỉ huy bộ đội vậy, đây không phải có người ngầm thông đồng thì giải thích sao nữa?

- Lão Hồ, chuyện ở Lâm Tinh anh nhất định phải nghĩ cách triển khai điều tra, thăm dò tình hình.

Trần Kinh rất nghiêm túc nói:

- Đây không chỉ là yêu cầu của tôi mà cũng là của bí thư Ngũ. Hơn nữa, chuyện này anh chỉ có thể bí mật đi thăm dò, không thể rút dây động rừng, kinh động đến những người khác.

Trần Kinh từ trong hộp thuốc lá rút ra một điếu thuốc châm lửa rồi lại nói:

- Tình hình Lâm Tinh rất phức tạp. Lúc trước bí thư cho cải cách cơ cấu xí nghiệp, lúc quyết nghị muốn theo hình thức đầu tư cổ phần căn bản cũng không ngờ chuyện này lại gặp trở ngại lớn như vậy.

Tính tích cực của doanh nghiệp tư nhân tham gia rất kém cỏi, đa số đều có cái nhìn không mấy khả quan về sản nghiệp này.

Không có nguồn vốn tư nhân đổ vào vào, thử hỏi việc tái cơ cấu Lâm Tinh có thể mang lại bao nhiêu tác dụng chứ? Thay đổi hay không thay đổi cơ chế căn bản không khác nhau, vẫn cứ đi chúng một con đường.

Trong đây nhất định là có vấn đề đấy, vấn đề này không tra được thì về sau sẽ có phiền toái lớn.

Hồ Lệ xin Trần Kinh một điếu thuốc, cũng hít một hơi thật sâu, nói:

- Gã Thiệu Hồng Ngạn này đúng là cây có bóng, người có u tuy không còn ở đất Lâm Tinh nhưng ảnh hưởng thì vẫn còn. Hơn nữa, ảnh hưởng của y chắc chắn đều là tiêu cực.

Anh cứ nghĩ mà coi, lần này Phương Khắc Ba vừa đến Lâm Hà đã dẹp yên sự việc, sớm đã có tin đồn nói là có Thiệu Hồng Ngạn giúp sức. Tôi nhận thấy lời đồn đại này cực kỳ đáng tin cậy, nếu như là sự thật thì gã Thiệu Hồng Ngạn này quá nguy hiểm, có y thì cả Lâm Tinh không còn được yên ổn nữa, y chính là quả bom hẹn giờ!

Hồ Lệ đứng dậy rảo bước, bỗng nhiên ánh mắt hướng về phía Trần Kinh, nói:

- Chuyện này cũng không phải hoàn toàn không có manh mối, nguyên nhân cái chết của Chu Ân Vũ chính là manh mối. Trước mắt, người nhà Chu Ân Vũ đều đang bị chúng ta khống chế, vợ và con gái chịu ảnh hưởng từ cái chết của Chu Ân Vũ khiến cuộc sống hiện rất khó khăn.

Trong đó, co con gái xinh đẹp của Chu Ân Vũ là Chu Phương Đình vẫn luôn nghi ngờ về cái chết của bố mình, tôi thấy mặt này có thể khai thác được.

- Vậy hãy nắm lấy manh mối này mà tiếp tục điều tra! Nhất định phải giữ bí mật, nhất định phải dụng tâm tra ra rõ ràng, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho tôi. Cần giúp gì thì cứ việc gọi tự nhiên, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để giúp sức cho anh!

Trần Kinh nói.

Trong trạng thái cảnh giác cực độ với Thiệu Hồng Ngạn, Trần Kinh đặt quyết tâm phải hiểu tường tận về Xí nghiệp máy kéo Lâm Tinh.

Thiệu Hồng Ngạn là nhân vật giảo hoạt như vậy, chỉ cần một chút động tĩnh là y có thể tạo nên cơn sóng gió động trời. Gần đây rõ ràng là y lại có đi lại với Phương Khắc Ba, y có thể làm chuyện gì, có thể làm bao nhiêu chuyện, hiện tại vẫn đang là một dấu hỏi.

Nhưng có một điểm có thể khẳng định, đó là nếu anh em họ Thiệu là đối thủ của hắn thì tất cũng sẽ đối đầu với Ngũ Đại Minh.

Với kẻ địch như vậy, bất kể như thế nào cũng không thể phớt lờ, tất yếu là phải sớk chuẩn bị, phòng ngừa chu đáo.

Dặn dò Hồ Lệ xong xuôi, Trần Kinh lập tức lại gặp anh em họ Hầu và Triệu Nhất Bình.

Gặp Anh em họ Hầu, thì ý đồ của Trần Kinh rất rõ ràng, đó là phải cổ vũ bọn họ hạ quyết tâm lớn hơn nữa đi tranh đoạt khối thị trường bất động sản ở Đức Cao.

Bùi thúy loan do anh em họ Hầu mở đã trở thành tiểu khu kiểu mẫu của Đức Cao, anh em họ Hầu có thể mở dự án bất động sản thứ hai thậm chí thứ ba giống như thế hay không?

Hiện giờ ở Đức Cao, hai công ty bất động sản lớn nhất chính là Tam sở nhất phẩm và Tam giang, hai công ty bất động sản này đối chọi gay gắt, cạnh tranh kịch liệt. Mà trong quan niệm của Trần Kinh, bất kể ra sao cũng không thể để cuộc tranh đấu này dừng lại. Không chỉ không thể dừng lại mà còn phải giúp cho Tam sở nhất phẩm ở Đức Cao chiếm thế chủ động, chỉ có như vậy mới có cách áp chế anh em họ Thiệu.

Nếu không, một khi người như Thiệu Hồng Ngạn mất đi thiên địch, hậu quả kia thiết tưởng là không ai gánh chịu nổi.

Còn việc gặp Triệu Nhất Bình là để y ở Lâm Hà phải nghĩ hết cách trợ giúp Hồ Lệ, Triệu Nhất Bình hiện tại cũng rất căm tức, y ở Lâm Hà vừa mới có chút khởi sắc thì gặp phải vụ gây rối này, tất cả công lao và chiến tích của y bỗng chốc thành không, chuyện này với y mà nói thì khá là đáng bực mình.

Y buồn bực thì anh em họ Hầu cũng vui sao nổi.

Bởi vì, cả Hầu Lâm và Hầu Quan Trung đã ý thức được mắt xích yếu của mình ở Đức Cao, cho nên mức độ ủng hộ cho Triệu Nhất Bình rõ ràng đã tăng lớn.

Triệu Nhất Bình gần đây có thể làm cho Lâm Hà có chuyển biến tốt, cũng không thể tách ra khỏi sự ủng hộ của anh em họ Hầu. Dù sao, mạng lưới quan hệ của bọn họ so với Triệu Nhất Bình phải rộng hơn rất nhiều, Triệu Nhất Bình gần đây chạy được mấy dự án trên tỉnh đều giao cho anh em họ Hầu cả.

Hầu Quan Trung và Hầu Lâm rất là cảm động khi được Trần Kinh triệu kiến, nhất là Hầu Quan Trung, lúc bắt tay Trần Kinh y cứ mãi không chịu buông ra, miệng nói:

- Chủ nhiệm Trần, tiểu Hầu tôi rất ít khi khâm phục người khác, nhưng Chủ nhiệm Trần anh khiến tôi bội phục, thật sự bội phục. Anh tuổi tác chưa cao nhưng tấm lòng và khí độ bất phàm, huynh đệ chúng tôi có lỗi với anh mà anh lại có thể lấy ơn báo oán, Hầu Quan Trung tôi xin thề một câu, về sau tôi và người anh em Hầu Lâm sẽ nhận chỉ thị của anh như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó!

Lời này của Hầu Quan Trung làm cho người ta nghe mà thấy rờn rợn, nhưng điều này cũng thể hiện cảm xúc hiện tại của y.

Trước mắt, ở Đức Cao áp lực mà y gặp phải cũng không nhỏ, so với Tam sở nhất phẩm, công ty bất động sản Tam giang thực lực hùng hậu hơn nhiều. Nhất là gần đây, phía công ty bất động sản Tam giang rõ ràng đã cho người gây sự, điều này làm cho anh em họ Hầu cảm nhận được phần nào áp lực.

Mà vào lúc này, Trần Kinh tìm bọn họ, lại rõ ràng là ủng hộ mạnh mẽ hơn cho công việc của họ,vậy bảo sao Hầu Quan Trung không cảm động được chứ?

Lăn lộn trên trường danh lợi đều là người thông minh, Hầu Quan Trung Trần Kinh muốn gì, cho nên hai người ăn nhịp với nhau, rất nhanh chóng đã tìm đến với nhau, xem như đã thành lập nên một mối quan hệ đồng minh.

Hầu Quan Trung nói với Trần Kinh:

- Chủ nhiệm Trần, theo nguồn tin đáng tin cậy, công ty xây dựng Phiếm Giang sắp tiến quân vào Đức Cao, xem ra Liêu Triết Du nổi điên rồi, chắc y định đè bẹp Bảo Toàn sang một bên.

Trần Kinh sửng sốt, nói:

- Làm sao cậu biết được tin tức này? Từ nguồn đáng tin cậy chứ?

- Tuyệt đối đáng tin, tin tức này hẳn là sẽ được công bố rất nhanh!

Hầu Quan Trung nghiêm túc nói.

Trần Kinh không hỏi Hầu Quan Trung về nguồn thông tin nữa, trong bụng hắn sớm đã hiểu được ý tứ của Thiệu Hồng Ngạn và Thiệu khôn.

Trần Kinh có thể nghĩ đến biện pháp áp chế Công ty bất động sản Tam giang thì Thiệu Hồng Ngạn và Thiệu khôn có thể nghĩ cách mở rộng nó. Nếu công ty xây dựng Phiếm Giang tiến vào Đức Cao, lại có Phương Khắc Ba ủng hộ thì bọn họ có thể giành được các công trình lớn.

Có công trình để làm thì lợi nhuận liền không thành vấn đề, áp lực với Công ty bất động sản Tam giang liền sẽ chậm lại, Thiệu khôn và Thiệu Hồng Ngạn liền có nhiều chiến lược chiều sâu hơn, sau lưng của chúng còn có gia tộc họ Liêu chống đỡ nữa.

Nếu bọn họ có thể tỉnh táo lại, bỏ cách đánh trực diện mà tính kế lâu dài thì công ty của Hầu Quan Trung Tam sớm muộn cũng sẽ rơi vào thế hạ phong.

Đương nhiên, Trần Kinh không thể tưởng tượng được, Thiệu Hồng Ngạn lại nhúng tay vào công ty xây dựng Phiếm Giang, lại còn nhân tố mâu thuẫn giữa bọn họ. Thiệu Hồng Ngạn dã tâm bừng bừng, mà bước đầu tiên để thực hiện dã tâm chính là muốn sai Thiệu Khôn lên nắm vị trí tương ứng. Nắm chặt dần quyền hành trong công ty xây dựng Phiếm Giang, đây là bước đệm vững chắc để Thiệu Khôn vừa tương ứng vừa tính cách leo lên.

Không thể không nói, Trần Kinh làm chính trị lâu như vậy mà mãi cho tới hôm nay hắn mới có cảm giác là thật sự gặp phải chuyện khó giải quyết. Hắn cũng đã gặp phải đối thủ, Thiệu Hồng Ngạn con người này rất khôn khéo, rất giảo hoạt, rất không dễ đối phó.

Muốn đối phó với hạng người như vậy thì phải nghĩ ra trăm phương ngàn kế...

Bình luận

Truyện đang đọc