QUAN SÁCH

Ngọc Vượng giống như biển rộng!

Mãn Diên Ba coi người phụ nữ bên mình là biển lớn, y cảm thấy chính mình đang vẫy vùng dưới biển, bơi lội một cách vui vẻ, vô cùng phấn khích.

Mãn Diên Ba dâng trào giống như càng kích động sự hiểu thắng của y, y càng ra sức rong ruổi trong cơn sóng to, và những cơn sóng này lại tràn qua những cơn sóng khác mạnh mẽ, cùng với tiếng gào thét chói tai, hai người nam nữ trần truồng quấn lại với nhau, một phen triền miên!

Thật lâu sau, sóng biển rút đi, trời quang mây tạnh, Mãn Diên Ba thở hổn hển như trâu, giống như động vật nhuyễn thể bị rút gân, mềm nhũn bên cạnh người phụ nữ, không nhúc nhích!

- Ai da!
Người phụ nữ bên cạnh dùng sức đẩy y ra, xoay người, hai bầu ngực lõa lồ trong không trung, người phụ nữ cười hi hi, quay mặt gần sát vào Mãn Diên Ba.

- Phó trưởng ban thư ký Mãn, hôm nay anh thật lợi hại, làm cho người ta sướng muốn chết!

- Đi, đi!

Mãn Diên Ba một tay đẩy mặt người phụ nữ ra, thần sắc có chút chán ghét.

Phụ nữ và rượu, có cùng điểm chung, chơi phụ nữ cũng nghiện, uống rượu cũng nghiện, chơi với phụ nữ đã từng chơi một lúc thấy trống rỗng, uống rượu, uống nhiều một lúc thấy khó chịu. Càng say càng uống rượu, càng trỗng rỗng càng cần phụ nữ!

Châm một điếu thuốc, Mãn Diên Ba hít sâu vào một hơi, trong đầu hiện lên cơ thể người phụ nữ!

Y đã chơi với phụ nữ rất nhiều, nhưng nói đến mùi vị của phụ nữ, y cảm thấy tốt nhất là Hoàng Linh! Hoàng Linh người phụ nữ này quyến rũ, nhưng lại phong tình, hiểu được sự biểu lộ quyến rũ, khiến nam giới trong lòng thấy ngứa ngáy, hận một nỗi chỉ ăn cô ta một miếng, nhưng đến lúc quan trọng, lại không ăn được miếng nào.

Hoàng Linh hiểu được tâm lý của nam giới, khiến nam giới tình nguyện quỳ dưới váy của cô.

Y cảm thấy, xóa bỏ tình yêu với người phụ nữ đó, quan trọng nhất đó là sự hiểu ngầm, hai người cùng với nhau, cả hai đều hiểu được ý của nhau, kiểu tình yêu như vậy, mới gọi là sự ngọt ngào thắm thiết!

- Hừ!

Mãn Diên Ba Hừ lên một tiếng, trong lòng ghê tởm như ăn phải con ruồi, bởi vì y đột nhiên nghĩ đến, có thể vào lúc này, Hoàng Linh không biết có phục vụ một cách khéo léo ở dưới hông người đàn ông nào đó không!

Phụ nữ a! Nhất là phụ nữ xinh đẹp, cực kỳ nhạy cảm với quyền lực và đồng tiền.

Khi Mãn Diên Ba có quyền thế không biết có bao nhiêu phụ nữ xúm đến trước mặt y, cung phụng để y trừng phạt đùa giỡn.

Hoàng Linh ở lúc đó, ở trước mặt cô thông minh giống như một phụ nữ cương trực trinh tiết, những người đàn ông khác muốn gặp cũng không phải là gặp được, ai dám gặp?

Nhưng hiện giờ không như vậy, đôi cánh của Hoàng Linh đã không phải là Mãn Diên Ba.

Y có thể khống chế, ở Đức Cao, những người đàn ông bên cạnh Hoàng Linh càng ngày càng nhiều, trong đó có một vài người đều là trước mặt Mãn Diên Ba.

Y không dễ dàng đắc tội!

Đối với y, người hầu tùy theo người chủ, bây giờ ở Đức Cao, Phương Khắc Ba bị Ngũ Đại Minh hung hăn chặn lại, y một phó ban thư ký không có ngày ngẩng đầu lên. Chu Thanh không cần nói đến, đã dành hết cho Mãn Diên Ba một đôi giày nhỏ.

Cùng với những Phó ban thư ký khác của Thành ủy, đối với Mãn Diên Ba, thái độ của y so với trước kia một trời một vực.

Có người giễu cợt Mãn Diên, nói chính y trước đây che đậy Trưởng ban thư ký, rốt cục tronh tỉnh không dám đề bạt Phương Khắc Ba. Cho nên Phương Khắc Ba không được đề bạt, không chừng chính vì Mãn Diên Ba.

Còn che đậy Trưởng ban thư ký gây ồn ào. Cách nói này làm cho Mãn Diên Ba thật mất mặt, uy tín và danh tiếng của y từ đó cũng bị tổn thương rất lớn.

Trong đầu Mãn Diên Ba nghĩ đến những nỗi bực dọc trong lòng, liền đứng ngồi không yên!

Mối quan hệ ngày xưa của Mãn Diên Ba như Mã Bộ Bình, và còn có đám người Hồ Lệ, bây giờ sớm đã biết không thân thiết với y! Gần đây y khinh ghét cán bộ nông thôn Trần Kinh, người ta hiện tại là bí thư thứ nhất Thành ủy.

Có Bí thư thành ủy ủng hộ, Trần Kinh bây giờ ở Đức Cao, còn mạnh hơn y, còn vẻ vang hơn nhiều, ở trong tòa nhà Thành ủy, mọi người nhìn thấy Trần Kinh, đều gọi là “ Chủ nhiệm Trần, chủ nhiệm Trần” với bộ dáng cực kỳ khúm núm, cung kính rất khách khí.

Có một lần, Mãn Diên Ba nhìn thấy cảnh tượng này, lúc đó y cũng bước qua chào hỏi Trần Kinh, thái độ rất ôn hòa và nhiệt tình.

Sau đó y nghĩ lại, càng nghĩ lại càng tức, cảm thấy mình bị điên, tại sao lại không có khí phách như vậy?

- Tít, tít, tít!
Điện thoại ở đầu giường không ngừng kêu lên.

Người phụ nữ giống như con báo, ló đầu ra, nói:
- Điện thoại, điện thoại, Lão…Đại, lão đại là ai?

Mặt Mãn Diên Ba biến sắc, đột nhiên dựng đứng người dậy khỏi giường, nắm lấy điện thoại, cũng không quan tâm cơ thể trần truồng, ấn nút nghe rồi đi ra phòng khách!

- Bí thư Phương, ngài có chỉ thị gì vậy?
Mãn Diên Ba hạ giọng nói.

Phó Bí thư Phương Khác Ba nói:
- Cậu ở đâu vậy? Tại sao không thể tìm thấy cậu vậy?

Giọng điệu Phương Khắc Ba không được tốt, Mãn Diên Ba vừa nghe thấy vậy, trong lòng căng thẳng, y lắp ba lắp bắp , nửa ngày không nói lên lời.

- Cậu hãy qua đây, tôi có việc cần nói với cậu, bây giờ được không?

Phương Khắc Ba dường như đang cố gắng kìm chế, mới nhẹ nhàng thở ra.

- Vâng, tôi lập tức sẽ đến!
Mãn Diên Ba nói, cảm thấy tinh thần của mình bỗng chốc bị trói chặt lại.

Y và Phương Khắc Ba đã giao thiệp với nhau nhiều năm, hiểu rất rõ cá tính Phương Khắc Ba, muộn như vậy ông ta còn tìm mình có việc, nhất định là chuyện lớn, chuyện vô cùng quan trọng.

Rượu càng uống càng nhiều, người phụ nữ càng ngày càng gần.

Trần Kinh có cảm giác mơ hồ, hắn nằm ngửa trên ghế, trước mặt hắn, Phong Minh ôm Hoàng Ling đang hát bài hương vị Đài Loan “ Quán Hồng Trà”.

Mà Hồ Duyệt vẫn chưa uống xong, hai tay sớm đã không thành thật duỗi tới bên dưới của Lê Quỳnh sờ soạng hài lòng, làm cho khuôn mặt của Lê Quỳnh nhăn mặt, vùng ánh mắt tình yêu đang nhộn nhạo.

Trần Kinh tự mình châm điếu thuốc, hắn híp mắt nhìn Cổ Ngụy, bên cạnh Cổ Ngụy có thêm một người phụ nữ, người phụ nữ này là cô bồi rượu Lâm Giang Các, sắc đẹp của người con gái thuộc loại cao cấp, thấp thoáng có chút hương vị thôn quê. Được lưu truyền ở ở một vòng nhỏ hẹp nào đó ở Đức Cao, nói rằng các thôn nữ ở Lâm Giang Các nổi tiếng, đó là một vị cay hoang dã, có thể hấp dẫn được nhiều người!

Trần Kinh nhìn người phụ nữ bên cạnh Cổ Ngụy, liền nghĩ đến lời đồn đại này, xem ra, không có lửa làm sao có khói, lời đồn đại này đúng là có thật!

Một hơi khói thuốc vào trong phổi, đầu óc của Trần Kinh tỉnh táo lên một chút, hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ lên tay vịn ghế Sô pha, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng một khối cơ thể sung mãn có lực đàn hồi đang gần sát với mình.

Hắn hừ lên một tiếng, toàn thân hơi cứng nhắc.

Hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, cảm thấy trong lòng mình có đám lửa đang thiêu đốt!

Rượu chính là môn giới của sắc, câu nói này rất có lý, Trần Kinh cảm thấy mong muốn trong lòng trào dâng lên, làm thế nào cũng không thể kìm nén nổi, không thể đè nén được!

Trần Kinh đang là thanh niên còn trẻ, ngăn cản được sự hấp dẫn của nhuyễn ngọc trong lòng, thật sự vô cùng khó khăn!

Hồ Duyệt và Lê Quỳnh hai người dính với nhau như keo, y hét lên:
- Đi, hát hát lên đi, chúng ta đi đánh bài, đi đánh bài!

Y nói đi đánh bài, Phong Minh lập tức hưởng ứng với y, mấy người bước ra khỏi chỗ đang hát hò, bước thẳng ra hành lang dành cho khách đi về khu ký túc.

Ở đây đã sớm mở một căn hộ xa hoa bốn gian, Hồ Duyệt và Lê Tư đi vào phòng của mình, Phong Minh và Hoàng Linh cũng theo sát sau.

Trần Kinh cầm kẹp chìa khóa phòng, trong lòng vẫn còn do dự.

Ngải Phương lại cầm kẹp chìa khóa phòng đến, quẹt chìa mở cửa, nâng đỡ hắn đi vào trong phòng.

Phòng rất rộng, đi vào đầu tiên là một văn phòng rất lớn, phía sau là nhà tắm có thể nhìn xuyên qua kính, bồn tắm rất to, đủ để cho ba người nằm.

Trần Kinh mềm nhũn trên ghế Sô pha, Ngải Phương cởi quần áo ngoài ra, quay đầu lại nhìn Trần Kinh:
- Chủ nhiệm Trần, ngài hãy tắm trước đi! Tắm rửa sẽ thấy thoải mái hơn, cũng tỉnh táo hơn, một lát nữa đánh bài tinh thần sẽ tốt hơn!

Trần Kinh híp hai đôi mắt, đầu óc trở nên hỗn loạn.

Hắn chỉ cảm thấy lực đàn hồi đáng kinh ngạc của thân thể Ngải Phương, trong mũi ngửi thấy mùi thơm ngát phát ra từ thân thể cô, trong lòng cảm thấy nóng bức đến khó chịu.

Ngải Phương dường như cảm nhận được sự nhiệt tình của Trần Kinh, cô tiếp cận lại gần, ngực cô đè lên trên cánh tay của Trần Kinh, môi anh đào chúm chím bên cạnh tai Trần Kinh, bật hơi ra như cây Lan, Trần Kinh bị sự khiêu khích làm cho thật sự khó chịu, cuối cùng dùng sức của tay ôm đối phương vào trong lồng ngực…

Trong ánh mắt Phương Khắc Ba lóe lên ánh sáng của sự hưng phấn, y quơ hai tay, miệng hơi nhếch lên, biểu hiện cảm giác mãnh liệt mà trước đây chưa từng có.

Mãn Diên Ba cung kính đứng sau lưng y, nói:
- Phó Bí thư Phương, lần này ở khu Đức Thủy hành động chuyên nghiệp thật sự là một cơn mưa kịp thời a! Sớm nên đã có hành động chuyên nghiệp như vậy! Chúng ta muốn khai thác du lịch, chứ không phải làm việc làm buôn bán phi pháp, giống như ở Lâm Giang Cát, nếu không quản lý nghiêm khắc bọn họ, những việc gì có nguy hại cho xã hội bọn họ đều có thể làm.

Vừa rồi Phương Khắc Ba nói cho Mãn Diên Ba vào buổi tối hôm nay, Phòng công an Đức Thủy sẽ có một hành động đột xuất, chủ yếu là kiểm tra mấy khu vui chơi, khách sạn ở khu Đức Thủy, để làm một đợt càn quét hết những hành động chuyên nghiệp mang tính văn hóa không lành mạnh!

Tin này của Phương Khắc Ba làm Mãn Diên Ba rất kinh ngạc, Lâm Giang Cát là nơi nào? Thế nào là Phòng công an quận Đức Thủy hành động chuyên nghiệp đều dốc lòng vì Lâm Giang Các?

Mãn Diên Ba nhạy bén cảm nhận được, hành động tối nay, có thể liên lụy đến sự đấu tranh một tầng cao hơn, sự việc sẽ rất phức tạp!

Nhìn Phương Khắc Ba, đó là nét mặt vô cùng đắc ý, Mãn Diên Ba nghĩ rằng chuyện này Phương Khắc Ba sẽ thu ích bất thành sao?

Nghĩ đến đây, trong lòng Mãn Diên Ba trở nên bình tĩnh, hành động chuyên nghiệp tối nay, nhất định còn những thứ y không biết đang che giấu ở trong đó.

- Tiểu Mãn, hôm nay cậu hãy hi sinh một chút, cậu nhất định cần đảm bảo điện thoại thông suốt! Bởi vì rất có thể, hôm nay cậu cần ra mặt để giải quyết một số việc!
Phương Khắc Ba nói, mắt y nhìn Mãn Diên Ba.

- Là đại diện cho thành ủy giải quyết một số việc!

- Cuộc sống ban đêm của Đức Cao thật đẹp a, đẹp không sao tả xiết! Ha ha, rất nhiều cán bộ của chúng ta hiện nay đều bị cuốn hút với cuộc sống ban đêm. Một vài cán bộ càng là những chuyện hoang đường đều dám làm!
Phương Khắc Ba cười lạnh, y ngừng lại một chút, một lần nữa nhấn mạnh:

- Thậm chí bao gồm một số đồng chí của thành ủy, bây giờ đều biến chất sa đọa, đều bị cuốn hút bởi cuộc sống ban đêm ở Đức Cao…

Phương Khắc Ba nói nửa câu liền đột nhiên dừng lại, những câu sau đó không nói nữa, để lại cho Mãn Diên Ba tự mình suy ngẫm.

Mãn Diên Ba vừa nghe Phương Khắc Ba nói như vậy, toàn thân y giật mình, lập tức đi tìm nguyên nhân sự vui vẻ của Phương Khắc Ba.

Đêm nay hành động chuyên nghiệp của Đức Thủy có lẽ đã có thu hoạch, có thể là thu hoạch lớn, thu hoạch không thể tưởng tượng được!

Nghĩ đến đây, Mãn Diên Ba cũng bắt đầu vui sướng, với Phương Khắc Ba, y lại càng tin tưởng hơn!

Cuối cùng Phương Khắc Ba cũng cần xoay người, lần này, có thể là một chiêu bài chính thức!!

Bình luận

Truyện đang đọc