XUYÊN NHANH: NAM THẦN, BÙNG CHÁY ĐI!

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Một bên khác.

Sơ Tranh và Ân nhị thiếu cũng đi từ cửa vào, Sơ Tranh bảo Tiểu Cửu tự đi xem đi, không cần đi theo cô.

Đây không phải lần đầu tiên Sơ Tranh trông thấy cơ giáp.

Chỉ là lần đầu tiên được nhìn cơ giáp ở khoảng cách gần như thế.

Người đứng ở phía dưới, lộ ra có chút nhỏ bé.

Ân nhị thiếu ôm đồ ăn vặt, vừa ăn vừa giới thiệu cho Sơ Tranh.

"Những thứ trưng bày ở ngoài này, đều là vặt vãnh râu ria thôi, đại bộ phận đều là cơ giáp luyện tập, không có gì đáng xem, cơ giáp chân chính lợi hại ở bên trong kìa."

Sơ Tranh nhìn cơ giáp chỗ này, xác thực chẳng ra sao cả.

Ngoại hình còn không bá khí như mấy cái cô trông thấy ở học viện.

Nhưng mà cơ giáp như vậy, đại đa số người cũng không có được.

Cơ giáp đắt đỏ, vượt qua năng lực chịu đựng của người bình thường.

Ân nhị thiếu tiến đến bên cạnh Sơ Tranh: "Cô thật sự không có tinh thần lực à?"

"Rốt cuộc là vì sao mà anh cảm thấy tôi có tinh thần lực?"

Rốt cuộc là ta thể hiện ra loại thiên phú này ở chỗ nào?

Là bởi vì dáng dấp ta đẹp sao?

Ân nhị thiếu ném hai viên đường đậu vào miệng: "Ai. Tôi cảm thấy thổ hào cô không giống như người không có tinh thần lực."

"Lý do."

"Không biết." Ân nhị thiếu cười ngây ngô: "Có lẽ là trực giác, tôi có tinh thần lực, có lẽ đối với người có tinh thần lực, đều sẽ hơi thân thiết một chút, tôi cảm thấy cô hẳn là có... Nhưng cô không có, có chút kỳ quái."

Sơ Tranh: "..."

Có thể là ta lớn lên tương đối thân thiết đi.

"Cô từng đo rồi sao?" Ân nhị thiếu chưa từ bỏ ý định.

"Chưa."

"... Chưa mà cô dám chắc chắn mình không có tinh thần lực?" Khóe miệng Ân nhị thiếu co giật: "Đi, tôi dẫn cô đi đo."

"..."

Ân nhị thiếu là kiểu người nói là làm liền, lập tức dẫn Sơ Tranh lượn quanh một vòng, tiến vào một dãy nhà.

Nơi này hẳn là nơi phụ trách đăng ký trưng bày cơ giáp, cùng là nơi đăng ký mua cơ giáp.

Lúc mua cơ giáp, cần đo tinh thần lực, để xác định được cơ giáp cùng loại.

Cho nên nơi này có lắp đặt phòng đo tinh thần lực.

"Cho tôi một phòng đo tinh thần lực." Ân nhị thiếu trâu bò hò hét đi đến trước đài.

Người trên đài bận rộn vô cùng, không nhìn là ai, lấy tinh thần giải quyết việc chung ném ra hai chữ: "Xếp hàng."

"Xếp hàng cái gì, nhìn mặt tôi." Ân nhị thiếu đưa mặt tới quét.

Người trên đài liếc hắn một cái, trầm mặc, đón vị đại thiếu gia quen khóc lóc om sòm này vào.

Sơ Tranh được đưa tới trong một căn phòng, nhân viên công tác nói với Sơ Tranh về phương pháp đo tinh thần lực, sau đó lui ra khỏi phòng.

Gian phòng trống trải, ở giữa chỉ có một loại máy móc.

Sơ Tranh dựa theo chỉ thị đi đến trên máy kia đứng vững, để tay ở hai bên.

-

Bên ngoài gian phòng, Ân nhị thiếu nhìn chằm chằm các loại trị số trên màn hình.

Một phút trôi qua...

Không phản ứng chút nào.

Hai phút trôi qua...

Không phản ứng chút nào.

Ân nhị thiếu bày POSE cả nửa ngày, kết quả không có bất kỳ phản ứng gì.

"Thiết bị đo này của các anh không có vấn đề gì chứ?"

Nhân viên công tác hít sâu, mỉm cười: "Nhị thiếu, đây là phòng đo mới nhất, không có vấn đề."

Ân nhị thiếu nhìn về phía màn hình trong suốt, có thể trông thấy người ở bên trong.

"Chẳng lẽ thật sự không có?"

Ân nhị thiếu từ trước đến nay luôn tin tưởng trực giác của mình.

Dựa vào trực giác của mình, qua nhiều năm như vậy, có thể chuẩn xác tránh được lão cha nhà hắn.

Không nghĩ tới, lần này thế mà lại mất linh.

Ân nhị thiếu lại nhìn chằm chằm một hồi, cuối cùng khoát khoát tay: "Quên đi, để huynh đệ của tôi ra đi."

Nhân viên công tác: "..."

Huynh đệ của ngài?

Mắt hắn mù rồi sao?

Đó rõ ràng là một cô gái mà!

Nhân viên công tác không dám phun tào, đi sang bên cạnh mở cửa.

Kết quả cửa còn chưa mở ra, Ân nhị thiếu lại bỗng nhiên kêu lên, dọa đến nhân viên công tác run tay.

"Nhị thiếu, sao thế?"

"Anh qua đây xem." Ân nhị thiếu thúc giục hắn: "Anh mau đến xem, cái này của anh có phải là hỏng rồi không?"

Nhân viên công tác: "..."

Nhân viên công tác tỉnh táo đi qua, kết quả trông thấy trên hình chiếu đầy trị số nhảy loạn, một hồi là giá trị ban đầu, một hồi lại tăng vọt đến S trở lên.

Lập loè nhấp nháy không ổn định.

Nhân viên công tác cũng chưa từng thấy loại tình huống này, nhưng trị số nhảy loạn rất nhanh đã chìm xuống, trở về vị trí cũ là giá trị ban đầu.

"Sao thế?"

Sơ Tranh từ bên trong đi ra.

Ân nhị thiếu động môi dưới, không lên tiếng.

Sơ Tranh nhìn lên màn hình một chút, hàng chữ màu đỏ tăng thêm kiểu chữ thư pháp hiện lên trên màn ảnh —— chưa kiểm trắc được tinh thần lực.

Mặc dù tình huống vừa rồi có chút kỳ quái, nhưng Ân nhị thiếu vẫn nói lại với Sơ Tranh một lần.

Nhưng Ân nhị thiếu và nhân viên công tác nhất trí cảm thấy, là thiết bị kiểm tra xảy ra vấn đề.

Ân nhị thiếu an ủi Sơ Tranh: "Không sao, không có tinh thần lực cũng không sao, cô có tiền nha thổ hào! Cơ giáp mua một cái rồi ném một cái, đây mới là cuộc sống mà kẻ có tiền như chúng ta nên có."

"..." Mi là gian tế do hệ thống phái tới đúng không!

Sơ Tranh ngược lại là có cảm giác.

Phòng kiểm tra tinh thần lực, có thể kích phát tinh thần lực của người ta.

Sơ Tranh ở bên trong cũng cảm thấy, nhưng tinh thần lực của cô giống như bị thứ gì đó ngăn chặn...

Sơ Tranh cũng không nghĩ nhiều, có tinh thần lực hay không, đối với cô mà nói không hề quan trọng.

Người vô địch chính là cô đơn như thế đấy.

Ai.

Ân nhị thiếu dẫn Sơ Tranh ra ngoài, đi thẳng đến khu triển lãm cơ giáp bên trong.

Bên trong khu triển lãm được chia ra càng tỉ mỉ.

Giữa các công ty chế tạo cơ giáp khác nhau, địa bàn phân biệt rõ ràng, ngẫu nhiên còn bởi vì địa bàn, mà gây sự một hồi.

Sơ Tranh nhìn qua hai bộ cơ giáp đột nhiên đánh nhau—— ừm, ồn ào. Nhưng mà trực tiếp khởi động cơ giáp lên, ồn cũng là bình thường.

Lồng năng lượng bao phủ lấy hai cái cơ giáp, bốn phía sẽ không bị ảnh hưởng.

Cơ giáp chưa khóa lại, uy lực chỉ có thể phát huy 50%, loại đánh nhau như thế này có thể trông thấy được tính năng của cơ giáp, đại đa số người đều sẽ ngừng chân vây xem.

Sơ Tranh nhìn một lát, chuyển tới nơi khác xem.

Tạo hình của cơ giáp cơ bản đều giống nhau, nhưng cũng có một số ít lập dị, tỉ như đài cơ giáp giống như... con lật đật trước mắt này?

Thứ đồ chơi này dùng để làm gì?

Đi lên để cho địch nhân đẩy không ngã, tức chết địch nhân sao?

"Những cơ giáp này đều sản xuất số lượng lớn, thích hợp cho người bình thường mua." Giọng nói của Ân nhị thiếu từ bên cạnh vang lên.

"Người bình thường mua được?"

"Mua được chứ." Ân nhị thiếu nói: "Nếu như là người có tinh thần lực... Có thể căn cứ vào đẳng cấp của tinh thần lực mà được giảm giá, giảm giá rồi, kỳ thật cũng không đắt."

"..."

Đối với anh không đắt, nhưng đối với người bình thường mà nói, đây chính là giá trên trời.

Ân nhị thiếu thấy Sơ Tranh đang nhìn con lật đật này: "Cái này... Cái này có chút đặc biệt, chắc chỉ là thương gia dùng để hấp dẫn ánh mắt, không có gì đẹp mắt."

Sơ Tranh quét mắt nhìn quanh một vòng, quả nhiên nơi này có rất nhiều người vây quanh.

Quả nhiên đi đâu cũng không thoát khỏi chiến lược marketing của thương gia.

"Vào bên trong xem đi, cơ giáp ở trong đó mới là đỉnh cấp." Ân nhị thiếu ra hiệu Sơ Tranh đuổi theo.

Quả nhiên đi vào càng sâu, Sơ Tranh càng nhìn thấy những cơ giáp hoàn toàn không giống, từ ngoại hình đến cảm giác đem tới cho người ta đều không giống.

Số lượng không nhiều, nhưng lớn hơn khu vực bên ngoài, giữa mỗi một bộ cơ giáp, đều chừa lại khoảng đất trống rất lớn, còn dựng thêm một cái màn hình ở phía trước, phía trên phát ra một vài thứ.

Bọn nó đứng sừng sững ở đó, tựa như là một thanh kiếm sắc bén, tùy thời có thể ra trận.

Đủ để mang đến cảm giác rung động và kính sợ cho tâm hồn người ta.

Những cơ giáp này đều được làm ra dưới tay của các vị đại sư ở tinh tế, người muốn mua nhiều vô số kể, hiện tại chỉ là trưng bày, muốn mua, còn phải chờ ngày cuối cùng ra giá.

Bình luận

Truyện đang đọc