XUYÊN NHANH: NAM THẦN, BÙNG CHÁY ĐI!

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Nón xanh?

Xương Thịnh đầu tiên là sững sờ, sau đó mới giận dữ, cái ghế dưới thân đột nhiên chia năm xẻ bảy, làm cho nữ quỷ bên cạnh sợ đến hét lớn một tiếng.

Kiều Kiều không phải là trọng điểm.

Trọng điểm là cô giết quỷ của hắn!

Đây là khiêu khích!

Xương Thịnh: "Tiểu nha đầu, ta thấy ngươi chỉ là một con ma mới, ngươi đã biết kết cục khi đắc tội với ta chưa?"

Sơ Tranh ngay thẳng lắc đầu: "Không biết."

Những người lúc trước nói với ta câu này, bây giờ cỏ trên mộ đã mọc dài ba mét!

Xương Thịnh vỗ tay như đồ thiểu năng: "Được! Được! Hôm nay ta phải dạy cho ngươi biết quy củ của nơi này!"

Khiêu khích địa vị của hắn, cho dù là ít hay nhiều, cũng đều đáng chết!

"..."

Sao đứa nào cũng thích dạy ta quy củ nhỉ?

Ta không muốn học quy củ gì đó!

Quy củ của ta chính là không có quy củ!

Xương Thịnh cười lạnh: "Khế ước quyết chiến đã ký, sinh tử tự ngươi phụ trách." Nếu hôm nay không phải Sơ Tranh chết, thì chính là Xương Thịnh chết, khế ước quyết chiến đã ký thì chỉ có một người được sống.

"..." Khế ước quyết chiến cái mụ nội nhà ngươi, nó chưa được sự đồng ý của ta, đây là bắt cóc! Ta không phục! Ta muốn giết chết con chó điên tự tiện tính kế ta này!

"Quỷ Vương vạn tuế! Quỷ Vương vạn tuế!"

"Quỷ Vương tất thắng!"

"Quỷ Vương tất thắng!"

Bầy quỷ phía dưới hết sức kích động, không thương tiếc một nữ quỷ yếu đuối như Sơ Tranh tí nào.

Sơ Tranh: "..." Quá đáng thương, đến một người hô khẩu hiệu cho cô cũng không có.

Sơ Tranh đi sang mép đài.

"Ngươi làm gì thế!" Xương Thịnh tưởng là Sơ Tranh muốn chạy, quát lớn một tiếng: "Lúc này còn muốn lùi bước? Đã quá chậm rồi, khế ước đã có hiệu lực, ngươi không còn đường lui nữa, chỉ có thể đánh với ta."

Sơ Tranh liếc hắn một cái, không để ý tới hắn, ngồi xổm xuống biên giới, ngoắc ngoắc hai quỷ sai vừa rồi đưa cô đến.

Sơ Tranh nói thầm với bọn họ hai câu, quỷ sai nghĩ nghĩ rồi gật đầu đồng ý.

Sơ Tranh vỗ vỗ quần áo, đứng dậy, trở về chính giữa: "Chờ năm phút nữa."

Xương Thịnh: "???"

"Ta gọi ngươi tới..."

Sơ Tranh nhìn Xương Thịnh, ngữ điệu lãnh đạm, không nghe ra chút cảm xúc gì: "Tôn trọng đối thủ chính là tôn trọng chính mình."

"Ta còn chưa đủ tôn trọng ngươi à, ngươi muốn chờ cái gì? Ta nói cho ngươi biết..."

Mặt mày Sơ Tranh toàn là lãnh ý: "Bảo ngươi chờ thì cứ chờ đi, lằng nhằng cái gì?"

Xương Thịnh: "???"

Ta là Quỷ Vương nha!

Ngươi cũng dám rống ta!!

Xương Thịnh muốn rống lại, nhưng hắn thân là Quỷ Vương, không thể không có chút khí độ nào như thế.

Huống hồ đối phương lại là một nữ quỷ, chờ năm phút thì chờ năm phút, hắn không tin trong vòng năm phút cô có thể lật ngược tình thế được.

"Chờ năm phút làm gì nhỉ?"

"Không biết... Có đánh nữa không đây, ta còn phải tranh thủ thời gian đi xem cháu của ta đây này."

"Sao Quỷ Vương lại muốn đánh với cô ta? Một nữ quỷ xinh đẹp như thế mà Quỷ Vương không coi trọng à?"

"Chắc là đắc tội với Quỷ Vương chứ gì, nếu không thì làm sao Quỷ Vương có thể bỏ qua mà đánh nhau với cô ta được?"

"Thật muốn xem bọn họ đánh nhau, chờ cái gì không biết?"

Bầy quỷ phía dưới sôi nổi ồn ào.

Sơ Tranh đứng vững như bàn thạch ở đó, ngay cả góc áo cũng không lay động, cực kỳ có phong phạm của người trên cao.

Vào lúc mọi người ở đây còn chưa hiểu rõ chuyện gì, ở phía xa xa đột nhiên vang lên âm thanh rất đồng đều.

"Sơ Tranh Sơ Tranh, không gì làm không được!"

"Sơ Tranh Sơ Tranh, bách chiến bách thắng!"

"Sơ Tranh Sơ Tranh, duy ngã độc tôn!"

Đám người đần độn nhìn về phía âm thanh truyền đến, chỉ thấy hai quỷ sai vẫy tay chỉ huy, khẩu hiệu vang dội khắp đất trời.

Bầy quỷ: "..." Quỷ sai! Ngươi còn nhớ ngươi làm nghề gì không hả?!

Xương Thịnh: "..." Có bệnh à!

"Quỷ Vương tất thắng!"

"Sơ Tranh Sơ Tranh, bách chiến bách thắng!"

"Quỷ Vương tất thắng! Quỷ Vương tất thắng!"

"Sơ Tranh Sơ Tranh, duy ngã độc tôn!"

Hai bên "fan hâm mộ" ra sức kêu la, không khí ở hiện trường nóng đến đỉnh điểm.

Xương Thịnh bóp cổ tay, cất giọng nói: "Bây giờ có thể bắt đầu rồi chứ?"

Sơ Tranh gật đầu.

Xương Thịnh hơi híp mắt: "Tiểu nha đầu, ta đối với nữ quỷ luôn luôn hạ thủ lưu tình, hôm nay ta nhường ngươi ba chiêu, miễn cho người khác nói ta bắt nạt ngươi."

Sơ Tranh: "Ngươi chắc chứ?"

【...】 Tên Quỷ Vương này có phải bị đần không?! Lại muốn nhường tiểu tỷ tỷ ba chiêu, tiểu tỷ tỷ tùy tiện là có thể xử lý ngươi đó!! Kiểu này là ngại mình sống quá lâu rồi phải không?

Vương Giả dường như đã nhìn thấy thảm trạng của Xương Thịnh.

Mà Xương Thịnh lúc này không biết gì, còn phóng khoáng vỗ ngực: "Xương Thịnh ta chưa bao giờ nói láo."

"Không phải ngươi đang nói chuyện ma quỷ sao?"

"..."

Xương Thịnh còn muốn nói gì nữa, nhưng con quỷ trước mặt đột nhiên biến mất, làm lòng hắn cũng căng thẳng theo.

Phía sau có hàn khí đánh tới, nhưng Xương Thịnh đã không kịp tránh đi.

Thật nhanh!

Hàn khí đánh vào người, thân thể Xương Thịnh không theo khống chế bay thẳng lên không trung, rồi hung hăng đập xuống đất.

Trong mắt đám quỷ vây xem, thì hắn bị quăng lên, rồi rơi xuống.

Nhưng chỉ có Xương Thịnh mới biết, hắn chính là bị nện xuống, có thứ gì đó nện vào bụng hắn, hung hăng đè ép hắn xuống.

Vừa nhanh lại vừa độc.

Nhưng khi hắn sờ vào thì lại không có gì cả.

"Còn hai chiêu nữa." Sơ Tranh xuất hiện trước mặt hắn, thần sắc lạnh lùng nhìn hắn.

Cô cũng không hiểu lắm, vì sao tên này lại muốn nhường cô ba chiêu.

Nhưng mà có thể bớt đi chút phiền phức, nên Sơ Tranh rất tình nguyện tiếp nhận.

Đạo nghĩa? Công bằng?

Đó là thứ gì?

Có thể giúp cô giảm thiểu phiền phức hả?

Nếu không thể thì cũng là thứ bỏ đi!

Xương Thịnh: "Phi, lần này là do vận khí của ngươi tốt, đột nhiên động thủ, ta chưa phòng..."

Lời Xương Thịnh dứt, thì đã bị quăng lên rồi đập xuống lần nữa.

Lần này còn nặng hơn cả lần trước, tốc độ cũng nhanh hơn, làm hắn dường như có thể cảm nhận được làn gió sắc bén lướt qua.

Bị đập xuống đất, đầu óc Xương Thịnh choáng váng một trận, cảnh sắc trước mắt đều đang xoay tròn, trong đầu vang lên tiếng ong ong.

Xương Thịnh có hối hận về việc nhường Sơ Tranh ba chiêu cũng đã muộn.

Hắn bị Sơ Tranh xách chân, trái một chút, phải một chút, liên tục đập đi đập lại trên đài.

Nhìn rất thảm.

Bầy quỷ: "..."

Chuyện này không giống như bọn chúng tưởng tượng nha!

Quỷ Vương sao lại yếu như vậy được?!

Đây vẫn là Quỷ Vương xưng bá một phương mà bọn họ biết sao?

Cục diện có chút yên tĩnh, tất cả quỷ đều bị hoàn cảnh nằm ngoài tầm tưởng tượng trước mắt dọa sợ.

"Sơ Tranh Sơ Tranh, không gì làm không được!"

Không biết là ai hô một câu, sau đó một loạt âm thanh chỉnh tề đồng thời vang lên.

"Sơ Tranh Sơ Tranh, bách chiến bách thắng!"

"Sơ Tranh Sơ Tranh, duy ngã độc tôn!"

Khẩu hiệu càng ngày càng vang dội, đám quỷ vừa rồi hô Quỷ Vương tất thắng kia không dám ló đầu ra nữa.

Sơ Tranh buông Xương Thịnh đầu óc choáng váng ra, phủi phủi tay nói: "Lần sau không nên tùy tiện nhường địch nhân ba chiêu nữa, rất thua thiệt."

Xương Thịnh: "..."

Nếu hắn sớm biết, thì hắn còn nói lời này làm gì.

Đáng tiếc trên thế giới này không có khái niệm sớm biết.

Khế ước quyết chiến bắt buộc phải có một người chết, nên Sơ Tranh chỉ có thể xử lý Quỷ Vương.

Sơ Tranh đi xuống đài, bầy quỷ dồn dập lui lại, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ.

Vốn tưởng rằng hôm nay đến đây để xem Quỷ Vương ngược quỷ, không nghĩ tới lại đến để đưa tiễn Quỷ Vương...

Nữ quỷ này quá hung tàn.

"Căn cứ vào quy củ, ai đánh bại Quỷ Vương thì người đó chính là Quỷ Vương tân nhiệm, chúc mừng Sơ Tranh cô nương."

Quỷ sai đi qua chúc mừng.

Sơ Tranh trừng mắt.

Còn, còn có loại quy củ này?

Ta không muốn làm Quỷ Vương gì đó đâu...

"Quỷ Vương vạn tuế!"

Những con quỷ dưới tay Xương Thịnh lúc trước có chút chần chờ.

Nhưng Xương Thịnh đã chết, vì bảo mệnh, những con quỷ này rất nhanh vứt bỏ Xương Thịnh đã treo, không có chút nào áp lực tâm lý nào mà tiếp nhận Quỷ Vương tân nhiệm.

Sơ Tranh: "..."

Ta thật sự không muốn làm cái chức Quỷ Vương này mà.

"Sơ Tranh cô nương, còn chi phí ra sân của diễn viên quần chúng, làm phiền cô kết toán sổ sách nha." Quỷ sai bê một cái POS di động, trông mong nhìn nhà giàu Sơ Tranh.

Sơ Tranh: "..."

Bầy quỷ: "..."

Bình luận

Truyện đang đọc