XUYÊN NHANH: NAM THẦN, BÙNG CHÁY ĐI!

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Trò chơi bên kia cần thời gian, Sơ Tranh về Vấn Tiên Lộ một chuyến trước.

Cô rời đi hơn một ngày, bên này cũng đã tra được một chút tin tức.

Liễu Trọng gọi người trở về họp, báo cáo cho Sơ Tranh biết một chút kết quả bọn họ điều tra được.

"Sơ Tranh tiểu thư, bệnh viện này có vấn đề." Khương Tam Trản chỉ vào bệnh viện trên bản đồ: "Lúc tôi và Mai Cơ nằm vùng, đã phát hiện được Bao Lỗi."

Bao Lỗi?

Người phụ trách nhà tang lễ lần trước...

"Nhưng chúng tôi không đuổi kịp hắn." Khương Tam Trản có chút ngượng ngùng túm túm mái tóc vừa nhuộm thành sắc cầu vồng của mình: "Trừ cái đó ra, Linh trị dao động trong nhà xác của bệnh viện vô cùng lớn."

"Còn phát hiện ra điểm gì khác lạ không?"

Những người khác lắc đầu, nhà tang lễ Sơ Tranh bảo điều tra cũng không có vấn đề gì, nơi đó có Linh trị dị thường, là bởi vì có hai con sinh vật không biết cấp A chiếm cứ ở đó, không có việc gì lại đánh trận tranh địa bàn.

Sơ Tranh mò người máy ra: "Điều tra tài liệu cặn kẽ của bệnh viện."

Không biết người máy đang làm gì, thật lâu sau mới vươn tứ chi ra, bập bẹ hỏi: "Điều tra phương diện nào nha."

"Toàn bộ."

Người máy: "..." Chỉ biết khi bắt nạt người ta!!

Người máy hừ lạnh một tiếng, bắt đầu thu thập số liệu tư liệu, sau khi tập hợp phân loại xong, biểu hiện ra cho Sơ Tranh xem.

Bệnh viện chính là bệnh viện tư nhân, dựa vào tập đoàn Thịnh Thiên.

Bình thường người khám bệnh ở đây đều là người có thân phận, không phú thì quý.

"Oa, đây không phải minh tinh rất nổi tiếng gần đây sao? Cô ta thế mà đã từng sinh..."

Sơ Tranh quét Tạ Thời đang luyên thuyên một chút, người sau vội vàng che mũ hề của mình, rụt cổ một cái, im lặng.

Sơ Tranh nhanh chóng đảo qua tư liệu người máy cho.

Chỉ cần là tư liệu bệnh viện từng lưu trữ, đại khái đều bị nó copy qua, số liệu khổng lồ.

Chỉ nhìn từ trên tư liệu này, bệnh viện cũng không có vấn đề gì.

Nhưng mà...

Tỉ lệ cứu chữa sống sót của bệnh viện này cao hơn những bệnh viện khác rất nhiều.

Bây giờ y tế phát triển, ung thư cũng có thể chữa trị, nhưng mà cũng có một số bệnh không cách nào chữa trị.

Nhưng càng nhiều hơn chính là ngoài ý muốn.

Ngoài ý muốn tỉ lệ tử vong rất cao, không phải là bởi vì bệnh viện không cứu được, mà là vì đưa đến bệnh viện trễ.

Khi đưa đến thì đã không kịp, y tế có giỏi hơn nữa, thì cũng không có khả năng làm cho người ta khởi tử hoàn sinh.

Nhưng bệnh viện này tỉ lệ sống sót vì chuyện ngoài ý muốn cao đến có chút không hợp thói thường.

"Phân tích nhưng trường hợp sống sót vì chuyện ngoài ý muốn."

Người máy bập bẹ nói: "Lấy mẫu trường hợp từng xảy ra, đang phân tích..."

Hết thảy có mười trường hợp, mỗi người được đưa đến bệnh viện, sau khi kiểm tra sơ bộ kết luận bác sĩ cho ra đều không tốt lắm.

Đa phần đều bảo người nhà bệnh nhân chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Nhưng trong này vẻn vẹn chỉ có hai người không cứu được mà tử vong.

Những người còn lại đều còn sống.

Hơn nữa khôi phục rất nhanh, không giống tốc độ khôi phục bình thường.

Dựa theo trong tư liệu biểu hiện, giải thích là dùng một loại thuốc mới, cho nên mới có thể khôi phục nhanh như vậy.

Khoa học kỹ thuật chuyển biến từng ngày, mọi người đã thành thói quen, cho nên cũng không ai hoài nghi gì.

Thú vị nha.

-

Khách sạn quốc tế Vạn Duyệt.

Hôm nay ở Kinh Nam Thành là ngày đại hỉ của tiểu thiếu gia Bồ gia, hôn lễ cử hành ở khách sạn quốc tế Vạn Duyệt.

Bồ gia ở Kinh Nam Thành cũng được cho là hào môn thế gia, người đến đây chúc mừng không ít.

Cửa khách sạn siêu xe nối tiếp nhau, ngay trong những chiếc siêu xe này, một chiếc xe taxi không người điều khiển rất có đặc sắc của Kinh Nam Thành ngừng lại.

Người giữ cửa dừng một giây, tiến lên mở cửa xe.

Người xuống xe chính là một cô gái, nhìn qua giống như vị thành niên, dáng vẻ lại rất xinh đẹp.

Cô gái ăn mặc tùy ý, hai tay đút trong túi, trực tiếp đi vào trong khách sạn.

"Xin lỗi, xin hỏi ngài có thiếp mời không?" Sơ Tranh bị người ngăn lại ở cửa chính.

Sơ Tranh: "..."

Ta còn thật sự không có.

Cửa khách sạn người ra người vào, có ai mà không phải ăn mặc ngăn nắp xinh đẹp, lễ phục tây trang đẹp đẽ.

Sơ Tranh mặc đồ này, mặc dù không kinh người như áo ba lỗ quần cộc dép lào, nhưng cũng không thích hợp ra vào ở loại trường hợp này.

Tân khách lui tới tò mò nhìn cô.

Sơ Tranh trấn định hỏi: "Bồ Minh Hàn ở đây không?"

Bảo vệ ngăn Sơ Tranh lại kinh ngạc dưới đáy lòng, Bồ Minh Hàn là cha của chú rể hôm nay, sao cô gái này vừa đến đã muốn tìm Bồ Minh Hàn rồi? Còn gọi thẳng tên... Không phải con riêng đấy chứ?

Bảo vệ: "Xin lỗi, xin hỏi ngài là?"

Sơ Tranh: "Anh cứ nói với ông ta tôi tên là Sơ Tranh."

-

Sơ Tranh đứng chờ ở cửa, tướng mạo của cô vốn rất chói mắt, ăn mặc còn không giống người khác, người đi vào khách sạn không khỏi nhìn thêm hai lần.

"Ôi, cô ở đây làm gì?"

Giọng nói cay nghiệt của phụ nữ truyền đến.

Sơ Tranh xoay người, đối đầu với gương gặt ghét bỏ lại chán ghét của Tinh Nhị tiểu thư.

Tinh Nhị tiểu thư trang phục lộng lẫy, giống như minh tinh sắp đi thảm đỏ.

Không thể không nói gen của Tinh gia rất cường đại, gương mặt này của Tinh Nhị tiểu thư càng xinh đẹp, có khí chất hơn những người trong giới giải trí kia nhiều.

Chỉ là...

Sơ Tranh tùy ý quan sát cô ta một phen.

Tinh Nhị tiểu thư bị Sơ Tranh nhìn đến không được tự nhiên, nhíu mày: "Cô nhìn cái gì?" Ánh mắt của con bé này luôn đem đến cho cô ta cảm giác là lạ.

"Lời tôi nói xem ra cô không nghe." Sơ Tranh giọng điệu lãnh đạm.

Tinh Nhị tiểu thư đột nhiên nhớ tới mấy câu lần trước cô nói khi cô ta xảy ra tai nạn xe cộ.

Không đúng!

Khoảng thời gian này cô ta sống rất tốt, đâu có vấn đề gì.

Rõ ràng chính là con bé này hù dọa cô ta!

Tinh Nhị tiểu thư khoanh tay trước ngực, cười lạnh nhìn Sơ Tranh: "Cô muốn đi vào?"

"Mắc mớ gì tới cô."

Tinh Nhị tiểu thư nhẹ chậc một tiếng, khinh bỉ nói: "Chỉ với dáng vẻ này của cô mà cũng muốn vào nơi này à. Hồ Thạc không cho cô tiền sao? Lấy tiền đi mua một bộ quần áo đúng mực rồi hãy đến!"

"..." Thật đúng là không cho.

Không phải.

Quần áo trên người ta sao lại không đúng mực rồi?

Tinh Nhị tiểu thư: "Đừng tưởng rằng Hồ Thạc cho cô vào Tinh gia, là cô có thể trèo cao lên Tinh gia! Tốt nhất cô nên thành thật một chút cho tôi!"

Sơ Tranh: "..."

Sơ Tranh nhìn quanh hai bên, thấy không ít người đang nhìn sang bên này, có chút buồn bực.

"Tinh Nhị tiểu thư, tôi muốn đơn độc nói với cô hai câu." Sơ Tranh nghiêng người, ra hiệu bên cạnh.

Không có cơ hội thì phải sáng tạo cơ hội!

Con người phải không ngừng học hỏi!

Tinh Nhị tiểu thư: "Có lời gì cô cứ nói."

Sơ Tranh bình tĩnh nhìn cô ta: "Cô không dám đi theo tôi à?"

Theo Tinh Nhị tiểu thư, giọng điệu kia của Sơ Tranh gần như là khiêu khích.

"... Có gì mà không dám?" Tinh Nhị tiểu thư hất cằm lên, ra hiệu Sơ Tranh dẫn đường.

Sơ Tranh dẫn theo Tinh Nhị tiểu thư rời đi.

Nhị tiểu thư Tinh gia, trong vòng tròn ai mà không biết.

Lúc này thấy cô ta rời đi cùng Sơ Tranh, đám người dồn dập châu đầu ghé tai.

Qua khoảng tầm năm phút, Sơ Tranh đi từ bên kia về, Tinh Nhị tiểu thư không thấy tăm hơi.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, Tinh Nhị tiểu thư đi đâu rồi?

Ngay lúc mọi người kỳ quái, trong khách sạn có người đi ra, dẫn đầu chính là Bồ Minh Hàn.

Ánh mắt Bồ Minh Hàn dạo quanh bên ngoài một vòng, rơi trên người Sơ Tranh, lập tức mang theo nụ cười tới nghênh đón.

"Sơ Tranh tiểu thư... Sao ngài lại tới đây, cũng không thông báo một tiếng, tôi cũng không kịp chuẩn bị."

"... Có chút việc."

Bồ Minh Hàn thả rất thấp dáng điệu, Sơ Tranh lại biểu hiện cực kỳ bình tĩnh, phương thức hai người này giao tiếp lập tức làm cho người ta không hiểu ra sao.

Cô gái này là ai vậy!!

Bình luận

Truyện đang đọc