XUYÊN NHANH: NAM THẦN, BÙNG CHÁY ĐI!

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Mặc dù Lý Tiểu Ngư là Liệp Yêu Sư, tố chất thân thể tốt hơn người bình thường nhiều.

Nhưng rơi từ trên cao như vậy xuống, vẫn bị thương không nhẹ.

"Bắt con yêu kia về cho tôi!"

Chuyện đầu tiên sau khi Lý Tiểu Ngư tỉnh lại, chính là rống giận sai người bắt Sơ Tranh.

"Đại tiểu thư, ngài đừng tức giận, thân thể ngài quan trọng..." Người bên cạnh khuyên.

Lý Tiểu Ngư liên lụy đến vết thương trên người, gương mặt quyến rũ kia cũng có chút dữ tợn.

"Tra cho tôi... tra xem cô ta xảy ra chuyện gì." Đang êm đẹp, sao cô lại đột nhiên trở nên lợi hại như vậy, chắc chắn là sau lưng có người.

"Đại tiểu thư ngài bớt giận, chúng tôi lập tức đi tra liền."

Lý Tiểu Ngư làm sao mà hạ giận được, chỉ vào đám người vây quanh cô ta thóa mạ một trận.

Đám người chỉ có thể cúi thấp đầu chịu đựng lửa giận của Lý Tiểu Ngư.

Lý Tiểu Ngư phát tiết xong, hỏi: "Lý Nghiêm đâu?"

"Vẫn còn đang hôn mê..." Lý Nghiêm bị thương còn nghiêm trọng hơn Lý Tiểu Ngư một chút.

"Vậy mấy người còn ở đây làm gì? Còn không mau đi bắt người!!"

"Dạ..."



Thế giới này và thế giới bình thường không có gì khác biệt, phần lớn người cũng không biết yêu tồn tại, mỗi ngày thức khuya dậy sớm đi làm, tầm thường vô vị.

Liệp Yêu Sư và yêu, đều ẩn nấp trong đám người bình thường này mà sinh sống.

Sơ Tranh đi trên đường, thỉnh thoảng có thể trông thấy một con yêu ngụy trang thành người.

Hoặc là dân đi làm âu phục giày da.

Hoặc là phục vụ viên trong cửa hàng.

Dù sao sinh hoạt ở thế giới loài người, yêu cũng cần tiền.

【 Tiểu tỷ tỷ cô thấy không, ở đâu cũng không có tiền thì không được. 】 Làm yêu cũng phải cố gắng làm việc kiếm tiền, bằng không thì sẽ không cách nào sống nổi ở đây.

Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Ta cảm thấy bọn họ đã quên mất mình là yêu."

Cướp bóc đốt nhà giết người mới là chuyện đứng đắn mà yêu nên làm.

Đi làm kiếm tiền?

Điên rồi à!

【...】 Vương Giả không thể nói chuyện nổi với Sơ Tranh, phát cái nhiệm vụ để tỉnh táo lại: 【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời tiểu tỷ tỷ trong vòng một tiếng, tìm được một chỗ ở cho mình. 】

"Khách sạn nha."

【 Nhà ở thuộc về cô. 】 Vương Giả nghiến răng nghiến lợi, cường điệu hai chữ nhà ở, khách sạn không tính.

Sơ Tranh: "..."

Sơ Tranh mới đến, hoàn cảnh gần đây căn bản không quen, cho nên cô lựa chọn nguyên tắc lân cận.

Tùy tiện tìm một tờ giấy quảng cáo dán trên cột điện rồi bắt đầu gọi điện thoại.



Sơ Tranh đánh giá tứ hợp viện này.

Nơi này rất rộng rãi, hoàn cảnh cũng coi như yên tĩnh.

Chủ nhân của căn nhà mặc đồ ngủ, dựa cửa ngáp: "Tôi nói này cô gái, hơn nửa đêm đến xem nhà, có phải là có bệnh gì không, cô đã xem xong chưa? Xem xong thì tôi đi ngủ."

Chủ nhân của căn nhà cảm thấy Sơ Tranh đang trêu chọc mình chơi.

Tuổi còn trẻ như thế, làm sao có thể mua được một căn tứ hợp viện kiểu này.

Nếu không phải hắn cần dùng tiền gấp, thì cũng sẽ không bán căn nhà mà lão tổ tông lưu lại này.

"Bao nhiêu tiền."

Chủ nhân của căn nhà nhíu mày, vươn tay, giơ 5 ngón tay ra, lung lay trái phải: "Nhiều như vậy."

"Năm mươi triệu?"

Chủ nhân căn nhà: "..."

Chủ nhân của căn nhà bị nghẹn một chút.

Căn tứ hợp viện này của hắn nếu như là ở nhị hoàn, thì cái giá này chỉ xứng là hạng chót.

Nhưng đây không phải nhị hoàn, làm gì đáng tiền như thế.

Tiểu nha đầu này mở miệng chính là năm mươi triệu...

Chủ nhân của căn nhà không còn buồn ngủ nữa, hắc hắc tiến lên: "Chỉ cần năm triệu, không cần nhiều như vậy."

Năm triệu kỳ thật cũng là hắn hét giá rồi, dù sao chỗ này của hắn cũng có chênh lệch chút ít, ngõ nhỏ chui tới chui lui, xe còn không lái vào được, cho dù kẻ có tiền muốn có một cái tứ hợp viện phong cách, thì cũng không muốn ở chỗ này.

Sơ Tranh có hơi thất vọng.

"Bây giờ có thể ký hợp đồng?"

"Có thể có thể có thể." Chủ nhân của căn nhà nói: "Chỉ cần giao tiền, căn nhà này lập tức là của ngài. Ngài chờ một chút."

Chủ nhân của căn nhà vội vàng bán nơi này đi, đã không ở nơi này nữa, đồ đạc cũng dọn đi hết rồi.

Hắn đi lấy hợp đồng, thở hồng hộc chạy về.

"Ngài nhìn xem, không có vấn đề gì, thì bây giờ chúng ta liền ký." Năm triệu nha, ngay cả trả giá cũng không thèm, đây là gặp được tên coi tiền như rác rồi ha ha ha!

Chủ nhà kích động đưa hợp đồng lên.

Sơ Tranh tùy tiện quét mắt nhìn, ký tên của mình.

"Vậy sáng mai tôi dẫn ngài đi làm thủ tục, đây là chìa khoá nhà, ngài cất kỹ, để tôi giới thiệu về căn nhà cho ngài xem thử... Mời vào trong, cẩn thận bậc thang..."



Con ngõ nhỏ bên ngoài tứ hợp viện chính là chợ đêm, ban ngày Sơ Tranh ra ngoài, không náo nhiệt gì lắm.

Nhưng ban đêm phi thường náo nhiệt, Sơ Tranh còn trông thấy ba con yêu ngồi xổm ở góc đường chơi đùa.

Ba con yêu ăn mặc khá giống nhau, giống y như những tên thiếu niên xã hội đen bất lương.

Quỷ mới biết đồng đội chơi game với ngươi là người hay yêu!

Sơ Tranh đi đến trước mặt ba con yêu kia.

"Móa, mày mẹ nó ngu vừa thôi, có thể đánh hay không đấy."

"Ông đây sắp chết!"

"Mẹ nó chơi hắn!"

Ba con yêu đang chơi đến hăng say, ánh sáng trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại, một giây sau một con yêu trong đó liền treo.

"Mẹ!"

Con yêu kia tức giận mắng một tiếng.

Ngẩng đầu nhìn xem ai che trước mặt bọn họ.

Người trước mặt phản quang mà đứng, hắn chỉ nhìn thấy một hình dáng mơ hồ, nhưng mà con yêu kia cảm giác được một cỗ áp bức và cảm giác nguy cơ.

Hắn lập tức đứng lên, cả hai con yêu bên cạnh, cũng đứng lên theo: "Lão đại, sao thế sao thế?"

Một con khác yêu hô: "Lão đại, em còn chưa chết đâu!"

Tên lão đại đứng lên đầu tiên tát một cái qua: "Mẹ nó mày còn chơi."

"A! Chết!" Yêu kia kêu thảm một tiếng, tựa như mình chết rồi.

Lão đại đã thấy rõ người đứng trước mặt mình... Không! Đây là một con yêu, trên người cô có hơi thở của đồng loại, hơn nữa còn mạnh mẽ hơn hắn.

"Cô muốn làm gì?" Lão đại cảnh giác giang hai tay, đem hai tên tiểu đệ còn đang ngơ ngác bảo hộ ra sau lưng.

Yêu và yêu cũng không hề chung sống hòa bình.

Đại yêu lợi hại ăn tiểu yêu là chuyện quá bình thường.

"Ngươi biết chỗ nào có thể nghe ngóng tin tức không?" Sơ Tranh hỏi hắn.

"???"

"Dẫn ta đi." Sơ Tranh tiếp tục nói.

"..."

Ba con tiểu yêu đối mặt vài lần.

"Cô... cô muốn mua tin tức?" Lão đại lớn mật hơn một chút, kiên trì hỏi.

"Ừ."

Không phải đến tìm bọn họ gây sự.

Vậy thì vẫn tốt.

Lão đại thở phào, kín đáo đưa di động cho tiểu đệ, tiểu đệ muốn cất vào trong túi mình, lão đại một cước đạp tới, nguýt tên kia một cái.

Tiểu đệ có chút không nỡ.

Nhưng dưới ánh mắt uy hiếp của lão đại, tiểu đệ bất đắc dĩ đi sang bên cạnh.

Thừa cơ lúc quán đồ nướng bên kia nhiều người, rón rén đưa điện thoại di động nhét về trên người khách ăn bữa ăn khuya.

Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh điều tra tư liệu của Lý Tiểu Ngư, nhưng tra được quá ít.

Mà nguyên chủ cũng không hiểu nhiều về Lý Tiểu Ngư.

Không điều tra rõ ràng về con chó điên mình phải xử lý, sao có thể vạn vô nhất thất xuống tay chứ?!

Nguyên chủ từng nghe người ta nói, Yêu tộc và Liệp Yêu Sư đều có mạng lưới tình báo của mình.

Tin tức người bình thường không tra được, trong này đều có thể mua được.

Dư Tô dẫn Sơ Tranh đến chợ đêm, hắn thỉnh thoảng quay đầu, trái tim nhỏ đều đang run rẩy.

Đây là yêu quái từ đâu đến.

Hù chết yêu.

Nữ sinh đằng sau mắt nhìn thẳng đi lên phía trước, giống như hoàn cảnh náo nhiệt bên đường, đối với cô mà nói không có một chút lực hấp dẫn nào.

Hai tiểu tùy tùng tiến đến trước mặt Dư Tô: "Lão đại, yêu kia có lai lịch gì?"

Bình luận

Truyện đang đọc