XUYÊN NHANH: NAM THẦN, BÙNG CHÁY ĐI!

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Tinh cầu hoang rất phẳng, cơ hồ đều là sa mạc, rất khó thấy có vật nhô lên.

Mà bầu trời vĩnh viễn có một tầng sương độc bao phủ, nhưng ngày sáng đêm tối thì vẫn còn có thể phân biệt ra được.

Tuy nhiên nơi này ban ngày thì rất dài, mà đêm tối chỉ có hơn ba tiếng.

Trên tinh cầu hoang không có những sinh vật khác.

Trong không gian của Sơ Tranh có thức ăn nước uống, ngược lại không cần lo lắng vấn đề sinh tồn.

Sơ Tranh tìm một nơi, làm chỗ ở cho mình, sau đó xử lý hết các vết thương của mình.

Vết thương khôi phục rất nhanh, nhưng bệnh nhức đầu của cô thì không có cách nào làm dịu, cách mỗi một đoạn thời gian, đầu sẽ rất đau.

Trước khi xuyên qua lỗ đen, đầu của nguyên chủ đã bị thương, sau đó lại trải qua chuyện như thế, cũng không biết đầu bị tổn thương thế nào.

Sơ Tranh tĩnh dưỡng hai ngày, lôi nhiệm vụ chủ tuyến của trò chơi ra.

[ Chủ tuyến: Mời người chơi trở thành quan chấp hành, tiến độ 0%]

Quan chấp hành?

Ở trong vũ trụ, quan chấp hành có được quân quyền, địa vị cao quý.

Sao không cho ta soán vị luôn đi?

Sơ Tranh đóng bảng trò chơi lại, chống cằm nhìn sa mạc mênh mông hoang vu, không nóng không vội, thậm chí có chút nhàn nhã.

Chắc chắn Vương Giả sẽ không để cô đợi ở đây mãi, cho nên phải quý trọng thời gian bây giờ đi.

-

Liên minh đánh lui quân địch, cũng lấy ưu thế tuyệt đối yêu cầu quân địch ký hiệp ước hòa bình, nhân loại nghênh đón thời kỳ hòa bình ngắn ngủi.

Liên minh chỉnh lý lại nhân viên hi sinh trong thời gian này, cũng trao tặng vinh quang, an ủi người nhà của những người hi sinh có cống hiến lớn lao.

"Cô nhóc của Lương gia ấy chết thật sự rất đáng tiếc..."

"Nếu không phải cuối cùng cô ấy đưa tin tức về, thì chúng ta cũng không thắng được."

"Đúng vậy..."

"Lần này xin trao thưởng vinh quang anh hùng liên minh cho cô ấy, nghe nói đã được phê duyệt rồi."

"Cô ấy nên có được..."

Có người thở dài tiếc hận, đánh ký hiệu niêm phong lên hồ sơ, ba chữ Lương Sơ Tranh này, dần dần biến mất trong số liệu khổng lồ.

Thời gian thấm thoát, xuân hạ chuyển đổi.

Vất vả lắm mới nghênh đón được thời kỳ hòa bình, chiến tranh xa cách họ, tất cả mọi người an cư lạc nghiệp, một mảnh tốt lành.

Trong mảnh tốt lành này, Lương gia được trao tặng vinh quang anh hùng liên minh, muốn gả con gái.

Tất cả mọi người trên Đế Đô Tinh đang bàn luận về chuyện này, ngay cả trong tin tức cũng nhắc đến chuyện này.

Ở trong mảnh vui mừng này, có một chiếc phi thuyền đậu lại bến cảng.

Có một đám người đi từ dưới phi thuyền lên, ai cũng xách theo một cái rương, vóc người cao lớn, ăn mặc lại vô cùng lịch thiệp.

Dẫn đầu chính là một cô gái, quần áo màu đen thoải mái, đội mũ, ngăn chặn dung mạo. Hai tay đút trong túi áo khoác, bước đi không nhanh, lại mơ hồ có khí chất của bậc trên cao.

Đám người này rất làm người khác chú ý, nhưng bọn họ rất nhanh đã rời bến cảng, không thấy tung tích.

-

"Tiểu thư, gần đây con trưởng của Lộ gia ở Đế Đô Tinh sắp kết hôn, khắp nơi đều kiểm tra tuần sát, hơi phiền."

Trong xe bay, cô gái ngồi gần cửa sổ, đang nhìn ra khung cảnh phía ngoài cửa sổ.

Trong tay cô gái cầm một ly nước trà, xe bay rất ổn định, nước trà cũng không lay động lấy một cái.

"Ừ." Cô gái tùy ý đáp một tiếng, giây lát sau, chậm rãi nói: "Đi đến cơ quan của quân liên minh trước đi."

"Vâng."

Xe bay rẽ hướng ở phía trước, đi đến cơ quan của quân liên minh.

Người ngồi trong xe không phải ai khác, chính là Sơ Tranh.

Cô đợi trên tinh cầu hoang kia hơn một năm, nghênh đón kẻ xui xẻo trong kịch bản.

Lúc trước nguyên chủ đánh nhau giằng co với bọn xui xẻo này một thời gian rất dài.

Sơ Tranh thì không giống...

Cô đặc biệt chờ ở đó, đám xui xẻo này vừa xuống thì đã bị cô bắt lại, sau đó... Sau đó trở thành tùy tùng của cô.

Thời gian cô rời khỏi tinh cầu hoang sớm hơn nguyên chủ rất nhiều.

Vốn nên đến Đế Đô Tinh sớm hơn, nhưng trên đường đi bị Vương bát đản chỉ huy phá sản khắp nơi, dẫn đến cô vẫn trở về khi Lộ Triệu Niên và người chị gái tiện nghi kia sắp kết hôn.

Cơ quan của quân liên minh.

Xe bay dừng lại, Sơ Tranh giẫm lên bậc thang bằng kim loại đi xuống, ngước mắt nhìn huy chương liên minh to lớn kia một chút.

Sơ Tranh nghiêng đầu sang: "Các anh ở đây chờ tôi."

"Vâng, tiểu thư."

Một mình Sơ Tranh đi vào bên trong, trong đại sảnh của cơ quan quân liên minh không có nhiều người, Sơ Tranh quét mắt nhìn đại sảnh một vòng, tìm được một nhân viên công tác.

Nhân viên công tác mỉm cười: "Chào ngài, xin hỏi ngài cần làm gì?"

Sơ Tranh: "Tôi đến khôi phục thân phận."

"Hả?" Nhân viên công tác nghi hoặc nhìn về phía Sơ Tranh, đại khái cho tới bây giờ cũng chưa từng làm nghiệp vụ như vậy.

Sơ Tranh lấy một tờ tinh phiến ra đưa tới.

Tinh phiến là thứ nhân viên công tác quen thuộc, anh ta hơi kỳ quái nhận lấy, đặt trên bàn đọc bên tay.

Tốc độ đọc tinh phiến hơi chậm, nhân viên công tác không khỏi quan sát cô gái bên ngoài.

Cô gái dung mạo thượng thừa, trên mặt không có biểu tình gì, có loại lạnh lùng xa cách cự người ngàn dặm.

Tích ——

Nhân viên công tác lập tức thu tầm mắt lại, nhìn về phía hình chiếu 3D trước mặt mình.

[ Hồ sơ mã hóa, không đủ quyền hạn ]

Tầm mắt nhân viên công tác bị mấy chữ to đỏ rực lấp đầy.

Anh ta kinh ngạc nhìn Sơ Tranh một chút, vội vàng nói một tiếng: "Ngài chờ một lát."

Nhân viên công tác liên hệ với cấp trên của mình, nhưng đáng tiếc sau khi cấp trên đến, vẫn được cho biết không đủ quyền hạn.

Cấp trên lau một vệt mồ hôi không tồn tại, thấp giọng hỏi nhân viên công tác kia: "Cô ấy tới làm gì?"

"Nói là... Khôi phục thân phận?" Nhân viên công tác cũng rất mê man.

Cấp trên: "..." Khôi phục thân phận gì mà có thể quét ra hồ sơ mã hóa? Quyền hạn của mình cũng chưa đủ!

Cấp trên dừng vài giây: "Cậu dẫn cô ấy tới phòng khách đi, tôi đi báo cáo cho phía trên."

"Vâng."

Sơ Tranh được dẫn tới phòng khách.

Cấp trên kia báo cho cấp trên của mình, liên tiếp báo lên mấy tầng, cuối cùng trưởng phòng của cơ quan quân liên minh ra trận, lúc này mới không phải ‘hồ sơ mã hóa, không đủ quyền hạn’ nữa.

Trưởng phòng nhìn tư liệu một vòng, lập tức đổi sắc mặt.

"Người ở đâu?"

"Phòng khách..."

Trưởng phòng vội vàng dẫn người chạy tới phòng khách.

So với trên tư liệu, dung mạo cô gái cơ hồ không có nhiều biến hóa lắm, chỉ là cô nhìn càng thêm trầm ổn và có khí chất hơn so với trên tư liệu.

"Trưởng phòng."

Nhân viên công tác đang tiếp khách ở phòng khách, thấy trưởng phòng vào, lập tức đứng dậy.

Trưởng phòng hít sâu một hơi, vươn tay về phía Sơ Tranh: "Chào cô, tôi là trưởng phòng của cơ quan quân liên minh, Ferro."

"Chào anh." Sơ Tranh lễ phép vươn tay.

Ferro: "Cô thật sự là Lương Sơ Tranh?"

Người này... Đã chết rồi mà!

Sơ Tranh bình tĩnh nói: "Thông tin gen sẽ không lừa người, tôi tin rằng trong hồ sơ của tôi vẫn còn những số liệu này, kiểm tra là biết rồi."

Như thế...

Trong lòng Ferro khiếp sợ, trên mặt lại không lộ ra, sắp xếp người làm kiểm tra gen cho Sơ Tranh, kết quả đối chiếu rất nhanh được đưa ra.

Chứng minh cô chính là Lương Sơ Tranh ‘đã tử vong’.

Ferro: "..."

Chuyện này cũng không nhỏ, trên đầu Sơ Tranh có một danh hiệu vinh dự ‘anh hùng liên minh’, đây là vinh dự mà người làm ra cống hiến lớn lao mới có thể có được, bởi vậy hồ sơ của cô phải cần cấp bậc quyền hạn cực cao.

Bây giờ cô sống sờ sờ xuất hiện...

Người không chết đương nhiên là tốt.

Nhưng chuyện này cũng có rất nhiều phiền phức!

"Khụ..." Ferro ho nhẹ một tiếng: "Chuyện này tôi đã thông báo với những ban ngành khác, còn cần Lương... Tiểu thư phối hợp, có rất nhiều quá trình cần phải làm."

Sơ Tranh gật đầu: "Ừ."

Bình luận

Truyện đang đọc