DỊ NĂNG TRỌNG SINH: THIẾU NỮ BÓI TOÁN THIÊN TÀI

- Thật!

Thấy giọng điệu của cô không còn gay gắt nữa, Dương Hoằng vô cùng vui mừng. Do dự một hồi, ông ta lại hỏi:

- Vậy phí xem phong thủy thì sao?

- Thì vẫn giá cũ, ba mươi triệu. Tuy nhiên, ba mươi triệu này không phải đưa cho tôi mà là đóng góp cho hội từ thiện.

Dương Tử Mi nói.

Dương Bách nghe vậy liền phản đối:

- Bé con à, con ngốc quá. Ba mươi triệu, số tiền lớn như vậy sao con lại đem tặng hết cho người ta vậy?

- Cha, đó là quyết định của con bé, cha đừng tiếc rẻ gì nữa. Con ủng hộ con bé!

Dương Thanh vội nói xen vào.

- Con cũng ủng hộ con bé! Làm từ thiện thì tốt chứ sao, có thể tích phước mà.

Hoàng Tú Lệ cũng nhìn con gái mình nói.

- Tôi cũng vậy! Ông à, tiền đến rồi cũng đi thôi. Nhà chúng ta bây giờ cũng đỡ hơn xưa nhiều rồi. Ông đừng tham lam quá.

Bà nội cô cũng bắt đầu tham gia vào cuộc đối thoại.

Thấy mọi người đều cho là mình tham lam, Dương Bách tức giận đập bàn nói:

- Ba mươi triệu chứ ít ỏi gì đâu! Mấy người không hiểu gì hết. Không được, nhiều lắm cũng chỉ góp một triệu thôi, vậy cũng nhiều lắm rồi. Mấy người nhà giàu kia mỗi khi làm từ thiện cũng chỉ góp có một trăm ngàn hoặc nhiều hơn chút thôi chứ có góp nhiều vậy đâu.

- Nội à, tiền của ông ta, một xu con cũng không nhận.

Nói xong, Dương Tử Mi quay sang nói với Dương Hoằng:

- Đi thôi.

Dương Hoằng vui vẻ dẫn Dương Tử Mi rời khỏi nhà.

Đứng trước nhà Dương Đức Kiệt, Dương Tử Mi phát hiện phản cung sát Vạn Tiễn Xuyên Tâm trước đó do mình bày ra đã bắt đầu có tác dụng. Cả ngôi nhà bị bao quanh bởi luồng âm sát khí đen kịt do phản cung sát tạo ra.

Ngoài ra, bên ngoài ngôi nhà cũng thấp thoáng có một luồng sát khí màu đen không ngừng trào lên. Luồng âm sát khí này kết hợp với luồng âm sát khí của phản cung sát nên càng khiến cho ngôi nhà kia nhanh chóng gặp họa hơn.

Dương Hoằng dẫn Dương Tử Mi vào nhà.

Vừa vào đến nhà, Dương Tử Mi thấy bên trong nhà được bố trí tráng lệ, lộng lẫy như một cung điện. Đồ nội thất trong nhà đều được làm bằng gỗ lê đắt tiền. Mỗi một món đồ được bày trí trong nhà hầu như đều là đồ đắt tiền hoặc là đồ cổ.

- Tử Mi, à, không, Dương đại sư, đại sư xem xem nhà tôi có vấn đề gì về phong thủy không.

Dương Hoằng xởi lởi hỏi.

- Ừm, để tôi xem sao.

Dương Tử Mi khẽ gật đầu. Cô xem từ tầng trệt đến lầu hai, càng xem cô càng phẫn nộ.

- Dương đại sư, không biết có phải nhà tôi có vấn đề không? Lúc đầu, tất cả bố trí trong ngoài ngôi nhà này đều do một cao nhân hướng dẫn sắp xếp. Ông ấy nói đây chính là ngôi nhà phong thủy tốt nhất. Ai sống trong nhà này cũng sẽ được hưởng phúc cả đời, bình an cả kiếp, nhưng không ngờ bây giờ lại liên tiếp xảy ra chuyện.

Dương Hoằng đứng kế bên nói.

Nghe Dương Hoằng nhắc đến vị cao nhân nọ, mắt Dương Tử Mi nhíu lại. Nghĩ đến chuyện nguyên khí của mình bị tổn hao vào mười năm trước, cô càng cảm thấy tức giận hơn.

Gần đây cô không ngừng tìm kiếm người đồng đạo đã phá trận pháp của cô và còn vô lương tâm phạm quy, cố ý đẩy cô vào chỗ chết kia.

- Vị cao nhân đó giờ ở đâu?

- À, ông ta qua Mỹ rồi, từ đó đến nay vẫn chưa quay về.

Dương Hoằng hoàn toàn không phát hiện được sự thù hận trong mắt Dương Tử Mi nên cũng mau mắn trả lời.

Nhìn quanh một hồi, Dương Tử Mi dừng lại ở chiếc lư hình đầu phượng hoàng cổ nọ.

Âm sát khí mà nó phát tán ra càng ngày càng dày đặc và bao trùm lấy toàn bộ không gian trong nhà. Cho dù không có phản cung sát kia thì cả nhà Dương Đức Kiệt sớm muộn gì cũng bị luồng âm sát khí nọ làm ảnh hưởng.

Thấy cô nhìn chằm chằm vào chiếc lư đó, Dương Hoằng vội hỏi:

- Chẳng lẽ chiếc lư này có vấn đề sao?

Bình luận

Truyện đang đọc