DỊ NĂNG TRỌNG SINH: THIẾU NỮ BÓI TOÁN THIÊN TÀI

- Ừm, nên đi vào thế nào đây?

Dương Tử Mi nhìn thấy cửa bảo vệ dày đặc, bốn bề đều lắp đặt hệ thống tia hồng ngoại trên tường, trèo tường vào là điều không thể, muốn vào được bên trong, chỉ có thể xông vào từ chính diện, đi từ cửa vào trong.

Nhưng cô lại không thể hung hăng hạ gục đám cảnh vệ ở cửa, nghênh ngang đi vào. 

- Dùng chú tàng hình đi chị.

Tiểu Thiên kêu lên.

Ánh mắt Dương Tử Mi lóe lên, có thể tàng hình đi vào thì quá tốt rồi, hơn nữa tàng hình khiến người khác không nhìn thấy mình thì càng thuận lợi tìm kiếm thứ mình muốn tìm, xem thứ mình muốn xem và nghe thứ mình muốn nghe. 

Thế nhưng, hai lần dùng qua chú tàng hình ở trạm xăng: lần thứ nhất thất bại, đến nhân viên trạm xăng còn không qua mặt được, lần thứ hai thì thành công, dọa được Long Trục Thiên.

Sau lần ấy, cô rất bận, rồi cũng quên đi chuyện liên quan đến chú tàng hình.

Giờ niệm lại, không biêt có linh nghiệm hay không. 

Mặc kệ, cứ thử xem sao, nếu thật sự không dùng được thì dùng Chướng Nhãn Pháp, làm loạn đám cảnh vệ là được.

Cô niệm chú tàng hình  ba lần.

Cũng không rõ rốt cuộc có thành công hay không, cô tiến thẳng về phía cửa chính, cảm giác hình như đúng là không ai trông thấy mình, cô biết mình đã thành công. 

Cũng không biết có thể duy trì được trong bao lâu, cô liền nghênh ngang đi vào.

Vừa mới đến gần biệt thự, cô đã nghe thấy tiếng đàn bà khóc lóc, mắng nhiếc bên trong.

Nghe kĩ hơn thì đó chính là tiếng của Lý Mai. 

- Ông đúng là đồ khốn không có lương tâm, dám phản bội tôi, nuôi mấy con hồ ly tinh bên ngoài, còn tặng nhà cho chúng nó...

- Thầy bói đã nói rồi, ông có được ngày hôm nay, toàn bộ là nhờ người vợ như tôi mang lại cát vận cho chồng, giờ ông phát đạt, muốn đá tôi, đi ôm mấy con hồ ly tinh đó, ông thật vô lương tâm...

Nghe những lời chửi rủa, Dương Tử Mi chỉ biết nhún vai. 

Ngày trước, Lý Mai dựa vào chút nhan sắc của bản thân, mồi chài người đàn ông đã có vợ, rồi hại chết vợ ông ta, ngồi lên vị trí chính chủ.

Cuối cùng báo ứng cũng đến. 

Cướp đồ của người khác, đến cuối cùng sẽ bị người khác cướp mất.

Dựa vào vị trí của tòa nhà, Dương Tử Mi liền bấm tay xem sự việc của nam chủ nhà, cô phát hiện đúng là ông ở ngoài có bốn người vợ bé, và tất cả đều đã sinh một người con trai.

Xem ra đối với Lý Mai, việc nhà sau này thêm phiền phức rồi. 

Lúc này, một gã đàn ông thấp béo, đầu tóc rối bời, quần áo nhăn nheo, cầm theo một cái ví da màu đen tức giận bước ra ngoài.

Gã đàn ông này chính là chồng của Lý Mai, ông chủ tập đoàn thực phẩm.

Tướng mạo người nảy chỉ ra vận mệnh trung niên cực tốt, nhưng vãn niên thì cực thảm, sẽ bị sống sau song sắt. 

Dương Tử Mi mặc kệ gã, bước vào trong phòng, thấy Lý Mai đầu tóc bù xù, khuôn mặt tiều tụy đang vứt đồ đạc. Bà ta không còn một chút khí chất nào giống như trong buổi đấu giá lần trước nữa rồi, giờ đây bà ta giống như một điều xui xẻo bị người khác ruồng bỏ.

Nhìn bà ta đập nát từng món đồ đắt đỏ trong phòng, Dương Tử Mi thấy thật xót xa, đập cứ đập, không biết đập mất bao nhiêu vạn tệ rồi.

Lý Mai đập một hồi, nghe thấy tiếng ô tô khởi động ngoài nhà xe, đôi mắt ánh lên ý định muốn hại người, bà ta liền vơ vội chìa khóa chiếc xe thể thao, vội vàng đi xuống tầng. 

Dương Tư Mi cho rằng Lý Mai đi chặn xe của chồng. Từ trước tới giờ, cô chưa từng chứng kiến tình huống như vậy nên tò mò đi theo xem sao.

Bình luận

Truyện đang đọc