DỊ NĂNG TRỌNG SINH: THIẾU NỮ BÓI TOÁN THIÊN TÀI

Cho nên, cô chỉ âm thầm ra tay, bắn âm sát khí lên đầu gối của cậu cả.

Hoàng Lợi bỗng cảm thấy đầu gối chợt lạnh, chân mềm nhũn, không khống chế nổi, “phù” một tiếng quỳ xuống, vừa hay quỳ trước mặt Hoàng Tú Lệ.

Hoàng Tú Lệ hoảng sợ, vội hỏi: 

- Anh cả, anh làm gì vậy?

Hoàng Lợi muốn đứng lên, lại không biết có chuyện gì xảy ra, đầu gối của ông ta không chịu nghe lời, cứ như dính trên mặt đất, không đứng lên được. Ông ta nôn nóng đến mức mồ hôi đầy mặt, nhìn Hoàng Anh Kỳ vẫn đang đứng bên cạnh trơ mắt nhìn, thì quát to:

- Anh Kỳ, chú mau qua đỡ tôi lên! 

- Anh họ, có phải anh biết mình sai rồi, nên muốn quỳ tạ lỗi với chị họ? - Hoàng Anh Kỳ cũng rất giận thái độ của hai vợ chồng Hoàng Lợi đối với Hoàng Tú Lệ, châm chọc nói.

- Quỳ cái rắm, cô ta có tư cách gì bắt tôi quỳ? Chân tôi bị chuột rút không đứng lên được, mau đến đỡ tôi. - Hoàng Lợi quát.

Hoàng Tú Lệ bên cạnh vội vàng đưa tay muốn dìu Hoàng Lợi, kết quả ông ta dùng sức vung tay hất Hoàng Tú Lệ sang một bên. Nếu không có Dương Tử Mi kịp thời đỡ được, chắc mẹ cô sẽ ngã lăn ra đất. 

Dương Tử Mi càng thêm tức giận.

Âm sát khí trên tay liên tục bắn ra, cô phải khiến ông ta quỳ ít nhất hai tiếng đồng hồ, không ai đỡ dậy được. Sau đó, Dương Tử Mi xoay người, nói với Hoàng Anh Kỳ:

- Cậu họ, loại người này, cậu không cần đỡ dậy, cứ để ông ta như vậy đi. 

Tuy Hoàng Anh Kỳ không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng có lẽ cũng đoán được mọi chuyện hẳn là Dương Tử Mi đang gây khó dễ.

Dương Tử Mi cứu con trai ông ta, ông ta cũng biết được năng lực của cô, đương nhiên không dám làm trái lời cô, hai tay vừa định đưa ra, lại rút về.

Lúc này, Hoàng Lợi mới nhận ra sự tồn tại của Dương Tử Mi. 

Khi Dương Tử Mi tu luyện đến cảnh giới nhất định, khí tức trên người cũng không dễ dàng bộc lộ như trước kia, có thể làm cho khí tức phản phác quy chân trở về bình thường, khiến người ta bỏ qua sự tồn tại của cô.

- Con nhóc này là ai?

Hoàng Lợi bực tức nói: 

- Hoàng Anh Kỳ chú đường đường là một người đàn ông, sao lại nghe lời nó?

- Cháu nó là Nữu Nữu, con gái chị họ... - Hoàng Anh Kì vừa định giới thiệu thân phận của Dương Tử Mi, lại bị cô ngăn lại.

- Ồ, con của cô ta sao? 

Giọng điệu Hoàng Lợi vẫn lộ vẻ coi thường như cũ:

- Xem ra nó được lên thành phố, bề ngoài cũng khá hơn, giống con gái ở thành phố rồi, có điều thế thì sao? Không phải là vẫn đứa con nhà nghèo sao?

Hoàng Anh Kỳ không biết nói gì nhìn ông ta một cái, lại quay đầu nhìn Dương Tử Mi. 

Trong đầu Dương Tử Mi đã nghĩ cách, chuẩn bị biến tất cả bọn người giàu có khinh thường người nghèo trở thành người nghèo hết. Đến cả cá mắm thối cũng không có mà ăn, để xem bọn họ sẽ như thế nào.

Không ai hiểu con bằng mẹ, Hoàng Tú Lệ biết rõ tính nết Dương Tử Mi, bà lo lắng con gái sẽ tức giận mà ra tay đối phó với cả nhà anh cả mình.

Dù sao đi nữa thì bọn họ cũng là máu mủ ruột rà, bà không muốn bọn họ xảy ra chuyện. 

- Con à, chúng ta đi thôi. - Hoàng Tú Lệ kéo tay cô, nói.

Dương Tử Mi cũng không thèm nhìn mặt Hoàng Lợi nữa, quay người bỏ đi, mặc cho ông ta quỳ ở đó kêu la.

Từ trong nhà, vợ Hoàng Lợi đi ra, vừa mở cửa vừa mắng: 

- Hoàng Lợi ông làm cái trò gì thế? Đến cửa nhà rồi sao không vào? Có phải là ông muốn cho em gái ông vay tiền không?

Khi bà ta thấy Hoàng Lợi đang quỳ trên đất, giật mình, đi ra dùng sức kéo chồng mình dậy:

- Sao ông lại quỳ vậy? 

Bà ta vừa kéo, Hoàng Lợi đột nhiên ngã sang bên cạnh, cho dù bà ta đỡ thế nào, ông ta cũng không đứng lên được, hai vợ chồng sợ quá vội ấn điện thoại gọi xe cấp cứu.

Mặc dù thái độ của vợ chồng anh cả như thế, nhưng Hoàng Tú Lệ cũng không từ bỏ việc đi đến chỗ những anh em khác. Tính ra quan hệ giữa anh hai Hoàng Cường và bà cũng không tệ lắm, khi Tiểu Mi còn nhỏ, anh ấy cũng có đến thăm con bé.

Nhưng chị dâu thứ hai lại là người bạc bẽo, cay nghiệt. Mỗi lần chồng đến thăm em gái, chị ta đều nghi ngờ chồng lén cho em gái tiền liền bày ra đủ trò, nào khóc, nào chửi, nào đánh. Thậm chí đòi thắt cổ, đòi về nhà mẹ đẻ... 

Cho nên, người thật thà và yếu đuối lại sợ vợ như Hoàng Cường cũng không dám đi thăm Hoàng Tú Lệ nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc