DỊ NĂNG TRỌNG SINH: THIẾU NỮ BÓI TOÁN THIÊN TÀI

Vốn tưởng rằng tinh túy thật sự của trận pháp Cửu Cung Phi Tinh đã bị thất truyền, không ngờ lại có thể gặp được ở đây, hơn nữa còn có pháp lực, điều này thật sự khiến Dương Tử Mi vô cùng kinh ngạc.

Cô liền lập tức gọi điện cho sư phụ:

- Sư phụ, còn nhìn thấy một ngôi nhà ở thành phố B bố trí phong thủy dựa vào rận pháp Cửu Cung Phi Tinh, mặc dù hiệu lực của nó không phải quá lớn, nhưng so với trận pháp con bày ra thì mạnh hơn rất nhiều, sản sinh ra hiệu ứng linh khí ngưng tụ. 

- Thật sao?

Ngọc Thanh vừa nghe thấy vậy, giọng nói trở nên đầy hưng phấn.

Ông vẫn luôn có một tâm nguyện, đó là có thể bổ sung hoàn chỉnh trận pháp Cửu Cung Phi Tinh, để xem trận pháp được coi là thần bí, cổ xưa nhất có điều gì bí hiểm. 

Nhưng ông và Dương Tử Mi đã nghiên cứu từ rất lâu vẫn không thể nào tìm ra đầu mối để bổ sung hoàn thiện.

- Dạ, thật ạ, sư phụ, người có muốn qua đây xem không?

Dương Tử Mi vừa nói vừa nhìn ngôi nhà: 

- Ngôi nhà này ước chừng khoảng ba trăm năm lịch sử, không biết trận pháp Cửu Cung Phi Tinh được bố trí từ ngày trước hay bây giờ mới có, hoặc cũng có thể do con nhận lầm.

- Được, giờ ta đến ngay đây.

Ngọc Thanh cảm nhận được mình không còn sống được bao lâu nữa, hi vọng lần này có cơ hội bù đắp sự tiếc nuối, ông đương nhiên trở nên gấp gáp hơn bao giờ hết. 

Dương Tử Mi chỉ địa chỉ cho ông, hơn nữa dặn ông khi nào đến thành phố B thì gọi điện thoại cho cô.

- Ấy, Dương đại sư, em làm gì tít trên đấy thế?

Âm thanh hùng hậu của La Anh Hào từ bên dưới vọng lên. 

Anh mặc một bộ quân phục thiếu tá vô cùng bắt mắt, nhìn lên chỗ mà Dương Tử Mi đang ngồi đầy nghi hoặc:

- Chắc không phải em đang muốn xem anh đến từ hướng nào đấy chứ?

Dương Tử Mi tụt xuống, vừa cười vừa nói: 

- Em chỉ là muốn đứng cao để quan sát xa thêm một chút mà thôi.

- Vậy em nhìn thấy gì?

- Ừm, nhìn thấy một ngôi nhà rất cổ, bên trong bố trí tứ hợp viện rất đẹp. 

Dương Tử Mi chỉ về phía ngôi nhà và nói.

- Hả? Ngôi nhà đó à, anh có quen biết chủ nhân của nó, đó là nhà của một người bạn của ông nội anh

La Anh Hào nói. 

- Hả? Vậy chủ nhân bên trong là ai?

Dương Tử Mi hưng phấn hỏi.

- Là đồng nghiệp của em, rất nổi tiếng ở thành phố B của bọn anh, đó là đại sư Lý Đường Nghĩa. 

La Anh Hào khiến cô thấy choáng váng.

- Trông ông ấy còn giống thầy tướng hơn em đấy.

Cũng là thầy tướng?

Không biết Trận pháp Cửu Cung Phi Tinh có phải do ông ấy sắp đặt không?

Nếu là do ông ấy bố trí thì pháp lực có lẽ rất mạnh.

- Em có hứng thú với ông ấy à? Anh có thể dẫn em đi gặp ông ấy, nhưng hôm kia anh nghe ông nội nói hình như ông ấy bị thương nên gần đây hầu như từ chối không tiếp khách. 

La Anh Hào nói.

- Vậy đợi sau hẵng hay, giờ em còn có việc quan trọng hơn cần phải làm.

Dương Tử Mi nhìn La Anh Hào nói: 

- Em cần anh giúp tìm một người.

- Có thông tin cụ thể không?

- Không có, chỉ có đặc điểm diện mạo của hắn. 

- Có thể vẽ ra được không?

Dương Tử Mi lắc đầu:

- Em không có khả năng vẽ vời, chỉ có thể miêu tả. 

- Biết ngay em sẽ như vậy nên anh đã chuẩn bị rồi mới đến.

La Anh Hào mở chiếc cặp đựng tài liệu màu đen ra, lấy ra một chiếc laptop nhỏ, ngồi xuống nói:

- Em nói đặc điểm diện mạo của kẻ đó, anh sẽ vẽ. 

- Vẽ bằng máy tính?

- Chính xác, anh là cao thủ ở lĩnh vực này, đã học qua chuyên môn này ở bên Mỹ.

La Anh Hào vừa mở máy vừa nói. 

Dương Tử Mi dựa vào hồi ức về diện mạo của một kẻ mặc vest đen lần lượt miêu tả.

Bình luận

Truyện đang đọc