DỊ NĂNG TRỌNG SINH: THIẾU NỮ BÓI TOÁN THIÊN TÀI

Đúng vậy! - Sadako thản nhiên nói.

- Lập tức xin lỗi quản lý Trần! Nếu không, chúng tôi sẽ không vì cô xinh đẹp mà nhẹ tay với cô. - Lý Minh lớn tiếng nói.

Mấy nhân viên bảo vệ còn lại đều cầm côn điện vây quanh Sadako. 

- Có khi nào Sadako xảy ra chuyện gì không? - Hạ Mạt căng thẳng kéo tay Dương Tử Mi hỏi.

- Cứ ngồi xem kịch hay đi… - Dương Tử Mi kéo mấy chiếc ghế đến cho mấy người Hạ Mạt ngồi.

Thấy cô bình tĩnh như vậy, Hạ Mạt cũng mạnh dạn ngồi bên cạnh cô. 

- Hạ Mạt, bạn đừng lo! Mình đã từng thấy năng lực của Sadako, hai mươi người này hoàn toàn không phải đối thủ của cô ấy. - Lam Nha Nha ngồi ở bên cạnh nói.

- Thật sao? Sadako giỏi như vậy à? - Hạ Mạt hưng phấn hỏi.

Lam Nha Nha im lặng không nói. 

Cô ấy và Dương Tử Mi ở với nhau lâu như vậy. Chuyện của Sadako, Dương Tử Mi cũng nói cho cô ấy biết.

Nhưng mà những việc đó không thể nói cho Hạ Mạt.

- Người cần xin lỗi không phải là tôi, mà là bọn họ! 

Ngón tay thon dài của Sadako chỉ thẳng vào hai người Trần Văn Đạt và Nhược Khê, thản nhiên nói:

- Nếu không, tôi cũng sẽ không nhẹ tay đâu!

- Ồ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Người đâu, xông lên! - Lý Minh la lớn, vung côn điện trong tay đánh về phía Sadako. 

Ông ta là người được Trần Văn Đạt sắp xếp cho làm đội trưởng đội bảo vệ. Đương nhiên muốn thể hiện bản thân thật tốt.

Sadako không cử động, bình tĩnh đứng như vậy.

Mấy cây côn điện đồng loạt đánh lên người cô ấy. 

Bị nhiều côn điện dánh lên người như vậy đừng nói là một cô gái nhìn nhu nhược như Sadako, đến một thanh niên trai tráng cũng sẽ phải nằm bò ra đất.

Một số cô gái nhát gan đang vây xem căng thẳng đến mức che mắt không dám nhìn.

Đến khi bọn họ bỏ tay ra thì thấy Sadako vẫn đứng im như vậy, trên mặt không chút thay đổi. Dường như người vừa bị đánh trúng không phải là cô ấy. 

Trong lòng Dương Tử Mi có chút mong chờ. Cô muốn biết, Sadako có giống xác sống Thanh Vân không sợ bất cứ vết thương nào hay không.

Mấy nhân viên bảo vệ cầm côn điện phát hiện họ không thể đánh lại Sadako. Ngược lại, còn bị chấn động bởi côn điện đến đau cả tay, suýt nữa không cầm được.

- Ô, cảm giác bị côn điện đánh cũng không tệ lắm. 

Trên gương mặt xinh đẹp của Sadako lộ ra nụ cười tàn bạo, sung sướng. Làm tim mấy nhân viên bảo vệ run lên.

Chuyện này thật kỳ quái!

Trên thế giới này lại có người bị mấy cây côn điện đạp vào người mà không bị sao cả? Thậm chỉ còn nói cảm giác không tệ. 

Người này thật sự… quá biến thái!

Vừa rồi vì muốn lập công trước mặt Trần Văn Đạt, Lý Minh ra tay rất mạnh nên lực phản lại cũng rất lớn, khiến cả bàn tay đau nhức. Dường như tim còn bị người ta nện một búa, cổ họng thấy ngọt ngọt bỗng phun ra một ngụm máu tươi.

- Tất cả xông lên, bắt con đàn bà thối này lại! Ai có thẻ bắt được, tao sẽ thưởng cho người đó. - Lý Minh thở hổn hển quát lớn. 

Có tiền thì có thể sai khiến được quỷ.

Mấy nhân viên bảo vệ khác vừa nghe thấy lập tức cầm côn điện, vây bắt Sadako.

Lần này, Sadako hành động… 

Hai tay cô dang ra, chộp lấy nhân viên bảo vệ đang bắt cô. Sau đó lần lượt ném đến chỗ Trần Văn Đạt.

Chỉ trong chớp mắt, hơn hai mươi nhân viên bảo vệ khỏe mạnh đều bị cô ấy ném thành một đống nằm trên đất kêu rên. Những người xung quanh thì trợn mắt há hốc mồm.

- Hay hay hay! - Trong đám người, La Anh Kình không nhìn được vỗ tay khen hay. 

Bình luận

Truyện đang đọc