DỊ NĂNG TRỌNG SINH: THIẾU NỮ BÓI TOÁN THIÊN TÀI

- Cháu gái, ở đây vừa mới làm phép, rất bừa bãi, cháu tìm chỗ nào ngồi đi, để bác đi thu dọn một chút.

Chủ nhà nhìn mặt đất vứt đầy đồ, bất đắc dĩ nói.

- Vâng ạ! 

Dương Tử Mi ngồi xuống một cái ghế, phát hiện đồ dùng trong nhà đều được làm từ gỗ sưa vô cùng quý giá, trên những đồ vật đó đều toát ra hơi thở cổ kính, nhìn kỹ lại, những đồ này đều được làm từ thời Minh Thanh.

Gỗ sưa chủ yếu được trồng ở tỉnh Hải Nam của Trung Quốc, là loài cây quý ngang với cây Tử Đàn, bởi vì gỗ của cây sưa cực kỳ chắc chắn, cho dù nóng hay lạnh cũng không bị biến dạng, không bị nứt, không bị cong vênh, có tính dẻo dai, thích hợp để làm các vật dụng gia đình, như là ghế đẩu ba chân, độ uốn lượn rất nhiều, chỉ có thể dùng gỗ sưa để làm, những loại gỗ khác khó có thể làm được.

Gỗ sưa là loại gỗ tốt được dùng chủ yếu làm đồ dùng gia đình, bởi vì nó có màu vàng kim trơn bóng, chất gỗ mịn, hoa văn mềm mại, tỏa ra mùi thơm dễ ngửi, khiến cho các thợ thủ công thời Minh Thanh rất yêu thích. 

Đồ làm từ gỗ sưa nổi trội chứ không giống như bình thường, cho dù là nghệ thuật, thẩm mỹ, từ góc độ của những người trong nghề cũng không thể nào bắt bẻ, được xem là đồ dùng cao cấp. Gỗ sưa không phát ra tiếng động lớn, thớ gỗ bằng phẳng, như ẩn như hiện, đường vân uyển chuyển như tiền, hoa văn như “mặt quỷ” lại càng quý.

Bởi vì thời Minh Thanh, gỗ sưa bị khai thác quá mức, trở nên vô cùng khan hiếm, thậm chí có nguy cơ bị tuyệt chủng.

Bây giờ giá của gỗ sưa ngang bằng với giá vàng, mà ở thời Minh Thanh, gỗ sưa còn quý hơn vàng. 

Mỗi một vật dụng làm từ gỗ sưa, trên thị trường đều có giá trên trời.

Dương Tử Mi thật không ngờ, trong một ngôi nhà cũ kĩ như vậy, lại có thể có đầy đủ đồ dùng làm bằng gỗ sưa, thật đúng là giàu có.

- Bác ơi, những đồ dùng này đều là do tổ tiên truyền lại ạ? 

Dương Tử Mi hỏi.

- Đúng vậy, từ khi bác bắt đầu nhớ được thì đã có những đồ dùng này rồi. Sao vậy? Cháu cũng có thể nhìn được giá trị của những đồ dùng đó sao?

Chủ nhà quay đầu nói. 

- Vâng ạ, đều làm từ gỗ sưa quý giá, bác biết rõ giá trị của chúng sao?

Dương Tử Mi hỏi.

- Biết chứ, mấy ngày trước còn có người muốn mua hết tất cả những thứ đó với giá mười triệu, nhưng đây là đồ mà tổ tiên bác truyền lại, có nhiều tiền hơn cũng không thể mua được. 

Mười triệu?

Dương Tử Mi cười cười, nếu bây giờ mang đi đấu giá, chỉ với một cái ghế đẩu ba chân làm từ gỗ sưa từ thời nhà Minh, đã có giá trên hai mươi triệu.

Tất cả những đồ này, ít nhất cũng phải hơn cả tỷ. 

Nếu cô ở trong ngôi nhà cũ kia, mà có một bộ đồ dùng làm từ gỗ sưa như vậy, thì thật là tốt.

- Bác ơi, cháu ra giá một tỷ, hơn nữa còn giúp bác giải quyết việc ma quỷ ở đây, bác có thể bán một ít đồ dùng này cho cháu được không ạ?

Dương Tử Mi nhịn không được hỏi. 

- Một... tỷ?

Tuy hoàn cảnh của chủ nhà tương đối khá giả, nhưng không phải là người giàu có, nghe cái giá như vậy thì hoảng sợ, có chút lắp bắp hỏi.

- Vâng, một tỷ, bao gồm luôn cả việc giải quyết vấn đề ma quỷ ở đây. 

Dương Tử Mi gật đầu, ánh mắt bỗng nhiên dừng ở cây cột ngay giữa phòng khách, nhận ra có điểm bất thường, ngẩng đầu nhìn lên trên, thì thấy trên nóc nhà có trận đồ hình ngũ giác.

Nhìn kỹ lại, hình như là hình sao năm cánh, chỉ có điều trước đó ở nhà họ Nhạc không thấy loại kết giới hình sao năm cánh như vậy.

Xem ra đã bị phá hỏng! 

Nhìn kỹ lại, ngay giữa ngôi sao năm cánh đó, bên dưới âm khí không ngừng tỏa ra, lan sang bốn phía.

Hẳn là trước đây, năm cây cột này được xây dựng tạo thành kết giới để ứng phó với âm khí và sát khí này.

Rốt cuộc đây là cách bày trí phong thủy gì? 

Bình luận

Truyện đang đọc