DỊ NĂNG TRỌNG SINH: THIẾU NỮ BÓI TOÁN THIÊN TÀI

Hạ Muội là con gái tôi, chẳng lẽ em biết nó à?

Tần Yến nghi hoặc hỏi.

- Dạ phải, con là bạn học cùng lớp của Hạ Muội, Dương Tử Mi. 

Dương Tử Mi gật đầu nói.

Tần Yến nghe thấy cái tên này, biểu cảm vốn dĩ lạnh nhạt ưu nhã lập tức trở nên kích động, giữ chặt lấy tay Dương Tử Mi:

- Con là Dương Tử Mi? 

- Đúng vậy.

- Dì là mẹ của Hạ Muội, hằng ngày ở nhà thường nghe Quốc Huy và Hạ Muội hay nhắc đến con, dì vẫn luôn muốn gặp cô gái thần kỳ là con, không ngờ hôm nay lại gặp được, thật là may mắn quá!

Tần Yến thân thiết kéo cánh tay Dương Tử Mi. 

- Tiểu Mi, chúng ta lên lầu nào, dì mời con uống trà.

Mấy nhân viên của hàng kia nhìn thấy tình huống trước mắt, tất cả đều trợn mắt há mồm, không rõ Dương Tử Mi này có thân phận gì mà lại khiến bà chủ luôn luôn lãnh đạm xa cách trở nên kích động như vậy.

Biết được đây là mẹ Hạ Muội, Dương Tử Mi cũng không cự tuyệt, cùng Tần Yến lên lầu. 

Lầu trên của cửa hàng là nơi bà chủ và khách VIP nghỉ ngơi, trang trí rất thanh nhã, cách điệu, giống như con người của Tần Yến vậy.

Tần Yến để cô ngồi trên ghế sofa bằng da mềm mại, sau đó lấy ra một cái ấm Tử Sa, pha cho cô một ly trà Phổ Nhĩ.

Dương Tử Mi uống một ngụm, hương trà thanh nhã lan xa, xem ra Tần Yến là một cao thủ pha trà. 

- Tiểu Mi, dì vẫn luôn muốn gặp con để nói với con một lời cảm ơn.

Tần Yến rất cảm khái nói:

- Thời gian đó, chuyện làm ăn của Quốc Huy bị đổ bể, dì nhất thời bị ma quỷ đưa đường, ngoại tình cùng người khác, thiếu chút nữa thì nữa thì đã vứt bỏ hai cha con bọn họ. May là con chỉ điểm phong thủy giúp nhà dì, khiến Quốc Huy trở về con đường đúng đắn, mà dì cũng nhận ra sai lầm của mình, đúng lúc dừng cương trước vực thẳm, bằng không gia đình bây giờ không biết đã ra thế nào rồi, Hạ Muội nhất định sẽ oán hận dì đến chết. 

Dương Tử Mi thản nhiên cười cười:

- Dì cũng đừng tự trách mình quá, con người dâu phải thánh hiền, ai mà không có sai lầm, mỗi người đều có thời điểm mê muội lầm đường, chỉ cần tỉnh táo lại một lần nữa quay về con đường đúng đắn được là tốt rồi.

- Tóm lại một nhà dì có thể hòa thuận vui vẻ như hôm nay đều nhờ con giúp đỡ. 

Tần Yến vỗ vai Dương Tử Mi nói:

- Dì còn phải cảm ơn con đã làm bạn tốt với Hạ Muội, để nó không tiếp tục cô độc nữa, đứa trẻ này bên ngoài nhìn hoạt bát sáng sủa thế thôi, thực chất ra nó có rất ít bạn bè thực sự để chơi cùng.

- Muốn cám ơn, cũng là con nên cám ơn Hạ Muội và chú đã giúp đỡ con mới đúng. 

Dương Tử Mi thật tâm nói.

Nhờ có Hạ Muội, cuộc sống trong trường của cô trôi qua rất tốt.

Nhờ có Hạ Quốc Huy mà cô mới có thể ở tòa nhà hiện tại. 

Mà cô đối với bọn họ chỉ là tiện tay giúp đỡ mà thôi.

Bọn họ vì cô mà bỏ ra càng hơn gấp nhiều lần.

Tần Yến thấy cô như vậy cũng không nói nhiều nữa mà lại cùng cô nói về quần áo. 

- Tiểu Mi, màu da, dáng người và khí chất con tốt như vậy, quần áo bình thường quả là không xứng với con. Để dì bảo nhà thiết kế chuyên nghiệp thiết kế trang phục cho con, để trang phục của con có sự độc đáo riêng, có được không?

Tần Yến hỏi.

Trên đời này làm gì có người phụ nữ nào không thích quần áo đẹp. Dương Tử Mi cũng không ngoại lệ, rất cao hứng đáp ứng Tần Yến, hơn nữa cô còn thay thế Mộ Dung Nghiên trở thành khách hàng VIP nhất cửa hàng này, quần áo trên người càng bộc lộ ra thêm nét đặc biệt và khí chất của cô, từ đó không còn ai dám dùng mắt chó nhìn cô vì cô chỉ mặc quần áo bình thường rẻ tiền nữa. 

Xem ra, trong cái xã hộ này, con người vẫn phải bắt buộc nhờ vào trang điểm bên ngoài để nâng cao hình tượng bản thân.

Bình luận

Truyện đang đọc